HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu

Chương 89: Nhẫn – Kỳ nghỉ 




Harry giải quyết chuyện với Rita Skeeter xong, rất hưng phấn mà chạy đến hầm (hắn đã hoàn toàn đem chuyện Sirius còn đang ngồi ôm hành lý chờ mình trong văn phòng quăng ra sau đầu Sirius ôm hành lý: 55555 Harry, ngươi chạy đi đâu rồi vậy).

Snape đang rót ma dược mới vừa nấu xong vào lọ, hắc bào ôm sát thân thể tôn lên dáng người cao lớn, ngón tay thon dài cầm lọ thủy tinh, đôi mắt đen hơi nheo lại, nhìn say mê ma dược trong lọ, mái tóc đen được cột lại sau đầu, vài sợi tóc rơi xuống trán, theo động tác của hắn mà bay khẽ bay bay.

A, Sev hảo tuấn tú nga Harry đứng ngẩn người ở cửa.

Snape quay đầu lại nhìn hắn, đặt lọ thủy tinh trong tay xuống, vẫy vẫy: “Lại đây.”

Harry bước đến trước mặt y, vươn tay ôm lấy thắt lưng y: “Sev, nghỉ hè này ngươi có dự định làm gì không?”

“Con có thể làm gì bây giờ, vẫn giống như trước, nghiên cứu chế tạo ma dược, đọc sách, chuẩn bị tùy thời sẽ có một phiền phức nhỏ đến quấy rầy ta.” Snape nắm lấy tay hắn, ngắm nghía.

“Ta mới không có ” Harry lầm bầm, “Còn có a, ngươi, sau này không cho phép đối ta… Hôm nay ta thiếu chút nữa ngay cả đi cũng đều không đi được!”

“Ta đối với ngươi làm sao?” Snape dù biết nhưng vẫn hỏi, tức cười mà nhìn tiểu hắc hồ một mảnh đỏ bừng, cứng họng: “Ngươi ngươi ngươi…” Hắn như thế nào cho đến bây giờ cũng không biết Severus là một người xấu xa như vậy!

“Đúng rồi, gần đây sao không thấy sủng vật của ngươi?” Snape đột nhiên nhớ đến Heleba, ân, gần đây cần vảy quái xà.

“Heleba?” Harry hỏi lại, “Nó vẫn ở chỗ Tom Riddle, cùng ngoạn với Nagini, ta cũng hảo lâu không thấy nói, sao vậy? Hay ngươi cần vảy của nó?”

Snape không khỏi cảm khái, Harry quả nhiên không hổ là ái nhân của mình, thật sự hiểu rõ mình.

“A, nhắc đến Helaba, chúng ta nên hay không trước khi rời trường đến gặp Salazar và Godric? Sẵn tiện nói cho họ chuyện của chúng ta?”

Snape nghĩ nghĩ, ân, gần đây có một loại ma dược mà mình không rõ phương pháp chế tác, vừa lúc đi thỉnh giáo một chút: “Cũng tốt.”

***** Ta là bước vào mật thất phân cách tuyến *****

“Các ngươi… thật sự cùng một chỗ?” Salazar giật mình quét mắt qua lại nhìn hai người, “Harry, động tác của ngươi hảo chậm a Nhớ năm đó, ta và Godric qua nửa năm đã thật sự cùng một chỗ! Chúng ta a…”

“A?” Harry gượng cười, nhìn Salazar hưng phấn kể chuyện trước đây, vội vàng cắt ngang lời y, “Rowena a?”

“Nàng bị Salazar nhốt vào phòng ngủ trong bức tranh của nàng, còn bị y dùng thần chú cấm đi vào bức tranh của chúng ta.” Godric giải thích, “Bất quá… căn cứ vào năng lực của Rowena, có lẽ không quá một ngày liền có thể thoát ra.”

“Không được đề cao nữ nhân kia trước mặt ta!” Salazar quát, “Nàng ta lúc nào cũng thừa lúc chúng ta… mà vụng trộm lén vào phòng ngủ chúng ta! Ta thật sự không chịu nổi nàng nữa!”

“Nguyên lai…” Harry thở dài, Rowena Ravenclaw cư nhiên lại có sở thích này

“Đúng rồi, Harry, khi ngươi tìm mấy đồ vật trong mật thất của ta, có tìm được một cặp nhẫn hay không?” Godric thấy Salazar bắt đầu hăng hái thảo luận chế tác ma dược với Snape, liền bắt đầu trò chuyện với Harry.

“Nhẫn?” Harry bắt đầu tìm trong túi trữ vật của mình, “Là nhẫn kiểu gì?”

“Kiểu giống y như nhẫn trên tay ta.” Godric giơ tay mình lên ý cho hắn xem. Harry cẩn thận nhìn nhìn, đó là chiếc nhẫn bạch kim, bên trên chạm một con rắn nhỏ màu bạch kim, mắt rắn là hai viên ngọc lục bảo.

“Kiểu của Salazar là đôi cánh màu vàng, có chạm hồng ngọc.” Godric giải thích, “Đó là lời thề chi giới khi chúng ta ký kết khế ước bạn đời của nhau.”

“Vì sao không phải là sư tử a?” Harry một bên tìm, một bên hỏi, “Sư tử là biểu tượng của Gryffindor, không phải sao?”

“Bởi vì y không thích sư tử.” Godric giải thích, “Y kiên trì muốn dùng rắn, sau đó ta khuyên bảo, mới dùng hình đôi cánh.”

“Vô nghĩa, cái loại sư tử to lớn đó có gì đẹp? Còn có màu vàng đỏ kia nữa, tục khí muốn chết!” Salazar một bên xen vô nói.

Harry cúi người tìm một trận: “Tìm thấy rồi!” Hắn lấy ra một cặp nhẫn, “Là cái này sao?”

“Đúng rồi!” Salazar hưng phấn nói, “Đã lâu không thấy nó! Thật đúng lúc, đúng lúc, tặng cho hai người các ngươi!”

Harry và Snape cùng nhìn nhau cười, đem chiếc nhẫn màu vàng đưa cho y, còn mình thì đeo chiếc nhẫn bạch kim.

“Đến đây, đọc theo chúng ta.” Godric nói bọn họ lấy ma trượng ra, “Ta và Salazar cùng làm nhân chứng, cho các ngươi ký khế ước bạn đời.”

“Nhân danh Merlin xin thề…”

“Ta, Harry Potter…”

“Ta, Severus Snape…”

“Dưới sự chứng kiến của Salazar Slytherin và Godric Gryffindor, cùng đối phương kết thành bạn đời.”

“Thề bất ly bất khí…”

“Nguyện bên nhau vĩnh viễn…”

“Đối phương sống ta sống, đối phương chết ta mất mạng!”

“Nhân danh Merlin, cùng nhau kết thành bạn đời!”

Ánh sáng màu vàng và màu bạch kim từ trên hai chiếc nhẫn bắn ra, quấn lấy nhau, đan vào nhau thành một chùm ánh sáng rực rỡ. Những tia sáng nhỏ bắn ra rơi xuống hai người họ, chùm sáng hướng thẳng lên trời, rồi đột nhiên tiêu thất.

“Oa nga Không thể tin được ngoài chúng ta ra, cư nhiên còn có một đôi nữa a.” Salazar cảm thán, “Đúng không, Godric?”

“Đích thực là một kỳ tích hiếm có.” Godric cũng nói.

“Đó là gì vậy?” Harry khó hiểu.

“Cái này có nghĩa hai ngươi là bạn đời định mệnh của nhau.” Godric mỉm cười giải thích, “Khi đó ta và Salazar ký khế ước bạn đời, cũng xuất hiện cảnh tượng y như vậy, đây là dấu hiện xuất hiện người bạn đời định mệnh.”

“Bạn đời định mệnh?” Snape suy tư, “Hình như từ sau thời Merlin cũng chưa xuất hiện qua, lúc đó Merlin và Arthur cũng là bạn đời định mệnh.”

“Đúng vậy, chú ngữ này chính chúng ta thật vất vả mới nghiên cứu ra được.” Salazar giành nói trước, “Trừ bỏ ta và Godric, sẽ không có người nào xuất hiện tình huống này! Thật sự rất đáng mừng a!”

Harry và Snape vẫn nhẹ nhàng cười, nắm chặt tay nhau.

***** Ta là bắt đầu nghỉ hè phân cách tuyến *****

Nghỉ hè, nghỉ hè a Harry chán nản lăn ra trên giường, Voldermort, ngươi vì sao không lộng một chút chuyện để ta đi giải quyết a a a a!!! Hắn chán nản cắn móng tay, hắn muốn tìm Sev a a a a!!! Nhưng… tưởng tượng đến mỗi lần cha đỡ đầu nước mắt lưng tròng nhìn mình: “Harry, ngươi lại muốn đi tìm tên kia 5555 ”, đại cẩu bi thương ngồi xổm nơi góc nhà vẽ loằng vẽ ngoằng. Ai Harry lại về giường nằm, hắn vẫn nên tiếp tục cắn móng tay đi…

“Mũi thò lò! Ngươi tới đây làm gì?” Tầng dưới truyền đến tiếng rống lớn của Sirius.

Sev đến đây? Harry lập tức từ trên giường bật dậy, vọt xuống tầng dưới. Chỉ thấy Snape đang đứng giữa phòng khách, Sirius đang rống vào mặt Snape, Remus kéo y lại đề phòng y bổ nhào lên.

“Sev!” Harry nhào vào lòng Snape.

Snape ôm lấy hắn: “Sao lại không thấy đến tìm ta?”

“Ta thấy không tốt lắm…” Harry liếc mắt nhìn Sirius một cái, nhẹ giọng nói, “Ta sợ kích động đến y.”

Sirius nhìn hai người trước mặt đang ôm nhau thấp giọng nói chuyện, còn bị đả kích hơn: “Harry… Remus, Harry hắn không cần ta nữa 555… James, ta thực có lỗi với ngươi a!!!”

“Lucius có việc tìm ngươi.” Snape thấp giọng nói bên tai Harry, “Có liên quan đến chuyện Hắc Ma vương.”

“Hảo, chúng ta cùng nhau đi.” Harry gật gật đầu, sau đó nói với Sirius, “Sirius, ta muốn cùng Sev ra ngoài một chút, được không?”

“5555…” Sirius nức nở, Remus nhanh nhảu, một phen che cái miệng của y, kéo y qua một bên: “Ngươi yên tâm đi đi, Harry, tối không trở về cũng không sao! Severus, Harry giao cho ngươi!”

“Hảo.” Snape gật gật đầu, thoáng liếc nhìn đại cẩu đang vùng vẫy, ném một nhúm bột Floo vào trong lò sưởi, kéo Harry bước vào (Đại cẩu: Harry! Harry! )

Trang viên Malfoy, Draco bị Tom Riddle ôm chặt ngồi trên đùi y, Lucius cố gắng bảo trì nét mặt bình tĩnh, tầm mắt tận lực không nhìn qua hướng kia, đồng thời tự nói trong lòng: bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, không phải chỉ là Tiểu Xà bị Hắc Ma vương ‘kia’ ôm vào trong lòng thôi sao, cả đời ngươi chuyện sóng to gió lớn gì lại chưa thấy qua! Bình tĩnh, bình tĩnh…

Một thanh âm vang lên từ trong lò sưởi, Lucius vội vàng nhìn về phía lò sưởi, thầm nghĩ: tốt rồi, Severus đến đây, ta có thể cùng y tâm sự, sẽ không cần cùng Hắc Ma vương ‘kia’ mắt to trừng mắt nhỏ! Ai ngờ, y vừa nhìn thấy Snape ôm Harry từ trong lò sưởi bước ra… Bạch kim quý tộc của chúng ta lại một lần nữa hoa lệ thạch hóa, y đã thấy gì vậy? Đó là gì vậy? Vì sao Ma dược đại sư lại ôm Cứu thế chủ? Còn vẻ mặt thì… ân, ôn nhu mà nhìn nhau? Merlin a! Vì sao gần đây lúc nào cũng thấy loại sự tình, sẽ khiến tim mình phát bệnh nha!

Trong lòng Lucius hy vọng đó là ảo giác, vì thế mạnh mẽ khôi phục lại khuôn mặt tươi cười, hỏi: “Severus, ngươi và Potter tiên sinh…”

“A, đã quên nói cho ngươi biết.” Snape rất tùy tiện kéo Harry ngồi xuống, “Ta và Harry cùng một chỗ.”

Tình thiên phích lịch! (Sét đánh giữa trời quang). Mạnh mẽ đem đem bạch kim quý tộc của chúng ta đốt thành tro bụi. Nội y Merlin! Nội khố Merlin… cái gì cũng được, ai đó có thể nói cho ta biết, vì sao lại xuất hiện loại chuyện này a a a a!

Đương nhiên, tuy trong lòng đang phiên giang đảo hải (sông cuộn biển gầm), bạch kim quý tộc của chúng ta vẫn duy trì vẻ mặt bất biến – y muốn bảo trì một khí phách của một quý tộc tốt, y cười cười cứng đờ: “A… Vậy quá tốt a, chúc phúc cho các ngươi… Khi tổ chức hôn lễ nhớ báo cho ta biết… Draco, giúp ta tiếp chuyện bọn họ một chút… Ta phải…” Lucius lảo đảo lắc lư đi vào phòng trong, y nhất định phải hảo hảo bình tĩnh lại một chút…