HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu

Chương 87: Bày tỏ – Hạnh phúc




“Sirius.” Thanh âm ôn hòa của Remus khiến tâm tình đang kích động của y bình tĩnh lại một chút, “Đừng kích động như vậy, Harry có lựa chọn của mình. Hơn nữa, ta cảm thấy Se… giáo sư Snape cũng không… tồi tệ như ngươi từng thấy.”

“Ta biết, chỉ là…” Sirius nhìn hai người đang ôm nhau một chỗ, “Ta… Harry, ngươi cùng một chỗ với y rất nguy hiểm, y chính là Thực Tử đồ! Quá khứ của y có bao nhiêu u ám ngươi biết không? Y từng giết bao nhiêu người ngươi biết không? Tay y đã dính máu bao nhiêu người ngươi biết không? Y…”

“Sirius!” Harry bị những lời này làm cho tức giận, “Ta biết Sev gia nhập Thực Tử đồ, nhưng y cũng luôn làm nội ứng cho Hội Phượng Hoàng! Để có được sự tín nhiệm của Voldermort, y không thể không tham gia vào những kế hoạch của Thực Tử đồ, tàn sát Muggle! Ngươi có trong tim y có bao nhiêu đau khổ hay không? Ngươi không thể cảm nhận được những đau khổ mà không phải y muốn có! Ngươi sao có thể chỉ vì những xung đột thời học sinh mà lúc nào cũng nhằm vào y a?”

“Ta không có!” Sirius vội vàng giải thích, “Harry, ta vẫn biết rõ Mũi… những hành động và hy sinh của Snape, ta chỉ không đồng ý các ngươi cùng một chỗ… Harry, y thật sự không hợp với ngươi… Hiện tại, những Thực Tử đồ ở bên ngoài kia đang điên cuồng tìm kiếm y, muốn đưa y vào chỗ chết! Ngươi ở bên cạnh y rất nguy hiểm!”

“Hợp hay không hợp tự ta biết rõ. Đám Thực Tử đồ đối với ta cũng như hổ rình mồi, chỉ hận không thể giết ta. Nên… ta chọn, ta muốn cùng Sev đối mặt có chúng! Đây là nguy hiểm mà chúng ta cùng nhau đối mặt.” Harry nhìn Sirius, “Ta yêu Severus Snape, ta cả đời này chỉ yêu một mình y, chỉ cần có y!”

Lời nói gần như là lời thề của Harry không chỉ gây chấn động với Sirius, cũng khiến Snape phải giật mình kinh hãi, sau đó là cười tươi khi hiểu được ý trong đó, bàn tay đang ôm lấy eo Harry càng siết chặt thêm vài phần.

“Sirius.” Remus cũng ngồi xuống cạnh y, “Nghĩ đến chúng ta đi, lúc trước chúng ta cùng một chỗ ra sao, chúng ta cũng phải đối mặt với sự cản trở từ gia đình ngươi – cho dù ngươi ruồng bỏ gia đình của ngươi, nhưng ngươi trước sau vẫn là người thừa kế duy nhất của gia tộc Black. Chúng ta đều là người từng trải, ngươi sao có thể không nhìn ra được Snape đối với Harry là thật lòng a? Ta tin y sẽ hảo hảo đối đãi Harry.”

“…” Lời nói của ái nhân quả nhiên hữu dụng, đại cẩu suy tư một lúc, nhìn chằm chằm Snape, nói, “Mũi thò… Snape, ngươi thề ngươi sẽ hảo hảo đối đãi Harry? Ngươi thề ngươi sẽ không bỏ rơi y? Ngươi thề ngươi sẽ trân trọng, chiếu cố y cả đời?”

Snape rút ma trượng ra, “Ta thề, ngươi có thể cùng ta lập Lời thề Bất Khả Bội.”

“Hảo!” Sirius cũng rút ma trượng ra, “Remus, ngươi đến đây làm chứng cho chúng ta.”

Dưới sự chứng kiến của Remus, hai người nắm chặt tay, bắt đầu lập Lời thề Bất Khả Bội.

“Ngươi có nguyện ý cả đời này trân trọng Harry, vĩnh viễn không phản bội không?”

“Ta sẽ dùng sinh mệnh của ta để trân trọng y.”

Một ngọn lửa tinh tế biến thành sợi xích nhỏ đan vào bàn tay đang nắm chặt của hai người.

“Ngươi có nguyện ý cả đời này vĩnh viễn không bỏ rơi y, sẽ luôn bảo hộ y không?”

“Ta nguyện ý.”

Hai ngọn lửa đỏ cùng đan vào nhau.

“Vậy… ngươi có nguyện ý cả đời này cùng y một chỗ, vĩnh viễn không rời, bất luận phát sinh chuyện gì, ngươi cũng không thể chết, ngươi phải cả đời này chiếu cố y?”

Yêu cầu này khiến Harry giật mình, hắn không nghĩ tới Sirius cư nhiên vẫn hiểu được chuyện mình lo lắng nhất trong lòng, thậm chí cũng lo lắng luôn giùm hắn chuyện này.

Snape trầm mặc một lúc, trả lời: “Ta nguyện ý.”

Ba ngọn lửa như chiếc xích lan ra khắp hai tay của hai người, “Khế ước thành lập.” Remus nhẹ giọng nói, nhìn ba ngọn lửa từ từ biến mất.

“Harry!” Sirius ôm vai của hắn, “Ngươi… Ta đem ngươi giao cho kẻ kia… 55555…” Y lập tức gào khóc, “James, ta thật có lỗi với ngươi a!!! Cư nhiên để cho Harry bị mũi thò lò kia bắt đi!!! James a ”

“Y… không bị gì đi?” Harry ngây dại nhìn người cha đỡ đầu của mình đấm ngực dậm chân trên đất, rồi liên tục đấm đấm xuống đất.

“Không sao, đêm nay y đến mộ của James khóc là được rồi.” Remus thật trấn định nói, bộ dáng ‘Ta đã muốn quen rồi’.

Sirius khóc một trận, đột nhiên nắm lấy vạt áo của Snape: “Mũi… Không, Snape, ta cảnh cáo ngươi, tuy rằng ta đem Harry giao cho ngươi! Nhưng hắn vẫn chưa trưởng thành, ngươi không được đối hắn làm chuyện gì vượt rào! Ngươi có nghe hay không a a a”

Snape lạnh lùng đẩy y ra, vuốt vuốt lại trường bào, thản nhiên nhìn Sirius nói: “Đã quá muộn.”

“Cái… cái gì?” Đầu óc của đại cẩu bị vây trong tình trạng hỗn loạn.

“Ta là nói, chuyện nên làm hay không nên làm, ta đều đã làm…” Vẻ mặt của Snape như ‘Ngươi có thể làm gì ta’.

Chyện nên làm hay không nên làm đều đã làm? Nghĩa là… Harry đã bị Mũi thò lò này… Đại cẩu đỡ đầu đến ba phút sau mới hiểu được, vì thế, y lại một lần nữa hoa lệ mà hóa đá, biến thành một đống vỡ vụn… Năm phút sau, đống vỡ vụn hợp lại thành đại cẩu: “James, ta thật có lỗi với ngươi a!!!” Đại cẩu khóc lóc mà chạy ra khỏi cửa.

“Đoán chừng hiện tại y phải đến mộ phần mà khóc.” (*) Remus bình tĩnh giải thích.

***** Ta là thời kỳ cua chỉ có thể cho một chút thịt phân cách tuyến *****

Căn hầm tối đen, những sợi tóc đen quấn lấy nhau, đồng tử hắc sắc cùng đôi mắt xanh biếc chiếu vào nhau, tiếng ngâm rên rỉ khàn khàn, tiếng thở dốc tràn ngập toàn bộ căn hầm. Thân thể thiếu niên bị khai mở, đôi chân thon dài quấn chặt lấy eo nam nhân, dục vọng nam nhân đâm xuyên thật sâu vào thân thể thiếu niên. Thân hình thiếu niên tỏa ra màu hồng nhạt đậm sắc ***, trên cổ, trước ngực cũng đầy những dấu hôn xanh tím. Thân thể bị nâng lên cao, hồng anh trước ngực tự động đưa đến miệng nam nhân, bị nam nhân không ngừng mút lấy, gặm cắn.

“Sev… Sev… Nhẹ… A!” Harry thấp giọng ngâm, “A! Ngô… Không, không được!” mỗi lần Snape đẩy vào đều hung hăng mà đẩy vào nơi sâu nhất trong cơ thể hắn, Harry chỉ cảm thấy khó có thể chịu nổi khoái cảm đang lan khắp cơ thể mình.

“Điểm nhẹ?” thanh âm Snape mang theo trêu chọc nói bên tai hắn, “Là như vậy? Hay là… như vậy?” Snape tăng thêm lực đạo, hung hăng mà đụng vào nơi mẫn cảm của Harry. Miệng dùng sức mà mút mút lấy hồng anh của Harry.

“A! Sâu quá! Không được! Không được… A!” Harry gần như thống khổ mà hét lên, “Nhẹ một chút! Chậm một chút! A!…”

“A…” Snape tựa hồ rất hài lòng biểu hiện với biểu hiện của hắn, cười nhẹ. Lại một lần nữa mạnh mẽ bắt đầu công kích. Thân thể Harry mềm mại ngoài sức tưởng tượng của y, mật huyệt lại cắn chặt đến nỗi khiến người ta điên cuồng, khiến y mỗi lần tiến vào đều bị hắn bao đến gắt gao, trường bích gần như tham lam mà hút lấy dục vọng của y… Thật là… tiêu hồn…

“S…Sev…” Harry nhịn không được bắt đầu cầu khẩn, “Ân… A a! Đủ rồi! Đủ rồi! cầu ngươi… A!”

Snape một chút cũng không thương xót: “Đủ rồi? Nhưng mà bên dưới của ngươi lại không nói như vậy nga? Ngươi xem, ngươi ôm ta chặt như vậy, ta như thế nào lại đi ra a, ân? Ngoan, nhất định thả lỏng…”

“Không… không thể thả lỏng…” Harry cố gắng lắc đầu, “Ta chết mất… Sev, Sev… A…”

“Vậy ngươi cũng đừng trách ta…” Snape nói xong, vươn tay nhéo nhéo lấy khỏa thù du trên ngực hắn – nơi đó đả sớm sưng đỏ đến không ra hình thù – dẫn đến thân thể Harry run rẩy một trận.

“Đau?” Snape nhận thấy hắn run rẩy, thấp giọng hỏi, nhưng động tác của y lại không một chút ôn nhu, dục vọng to lớn vẫn không chút do dự tiến xuất thân thể hắn.

“Ngươi… ngươi biết mà còn…” Harry tức giận cắn lấy vai y, “Hỗn đản… A! Nhẹ… Nhẹ một chút…”

“Chỉ một chút nữa…” Snape an ủi bên tai hắn.

“Gạt… gạt người!” Harry mắng, “Ngươi… Ngươi đã làm… mấy lần? A A A!… Ta… Ngày mai ta còn phải… còn phải tham dự tiệc bế giảng năm học…”

“Chỗ ta có ma dược tốt nhất, cam đoan ngày mai sinh lực của ngươi sẽ hồi phục!” Snape nói, “Cho nên… ngoan một chút…”

“Ô… A!” Harry bị y chàng kích đến không nói được thành lời, chỉ có thể cúi đầu rên rỉ, dục vọng thô to của Snape cọ xát không ngừng trong cơ thể hắn, thân thể nóng đến gần như muốn bốc cháy… Dịch thể của Snape nguyên bản trong cơ thể mình theo động tác của y chảy ra tấm drap trải giường hắc sắc, lưu lại thành ấn ký bạch sắc… Trong không khí tựa hồ cháy lên hỏa diễm vô hình, Harry đã không còn khí lực tiếp tục giãy dụa thắt lưng, nhưng thân hình mị nhân của hắn không bởi vì kinh luyên cùng vặn ép mà nhạt màu. Snape cảm thấy thoải mái đến nỗi từng khớp xương toàn thân cơ hồ đều thả lỏng, khoái cảm lan tràn khắp thân, y phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Harry kịch liệt thở hổn hển, rên rỉ, đôi đồng tử xanh biếc đã biến thành màu xanh đen, ngón tay gắt gao nắm lấy drap giường, thân thể đột nhiên cứng lại: “Sev… A! Không… Không được!” Hắn rên rỉ, lại một nữa xuất ra dục vọng của mình, sau hai lần liên tục hoan ái kịch liệt, số lượng dịch thể bạch sắc chỉ còn ít ỏi bắn ra trên drap giường.

“Chết tiệt!” Snape gắt gao nắm lấy thắt lưng của hắn, mạnh mẽ đem hắn áp xuống một cái, dục vọng nguyên bản to lớn lại trướng đại thêm vài phần, một lần lại một lần từng dòng dịch thể bắn vào trong cơ thể hắn.

“Hảo nhiệt!…” Harry thấp ô một tiếng, tràng bích hỏa nhiệt lại một lần nữa co rút lại, cảm nhận được Snape lại một lần nữa phóng xuất trong cơ thể mình.

Hai người cúi đầu thở hổn hển, thân thể quấn lấy nhau, Snape vẫn không rời khỏi cơ thể Harry, giữ tư thế như vậy ôm lấy Harry, đem hắn ôm vào trong lòng, nằm xuống. Harry chịu không nổi hoan ái kịch liệt như thế, chỉ một chút sau liền trầm trầm ngủ.

Snape thập phần thỏa mãn ôm lấy tiểu ái nhân của mình, tâm của mình cuối cùng cũng quay trở lại, y cảm thấy thỏa mãn mà trước nay chưa từng có. Thân thể nhỏ bé của Harry hợp ý mà nằm trong lòng mình, hơi thở tinh tế của hắn vang lên bên tai mình. Snape biết hắn thuộc về y, vĩnh viễn không rời.

————————

(*) Nàng Sha ở nhà Hiên Viên Nguyệt có edit một tiểu kịch trường nho nhỏ về chuyện Sirius Black đến mộ của James Potter khóc. Tuy là tiểu kịch trường của một HP đồng nhân khác, nhưng ta nghĩ chắc nó cũng từa tựa thôi.

Cám ơn Sha nhé ^^

SH/ Hogwarts truyền kỳ: Cún bự khóc mộ nai papa – edit by Sha