“Bịch”
Thân ảnh cuối cùng ngã xuống giữa bãi đất trống được tắm bằng máu của gần 200 con người. Tuy nhiên, ở đó vẫn còn hình ảnh hai cô gái còn trụ vững và bốn chàng trai đứng xa quan sát.
Sau khi cuộc tàn sát kết thúc, hai cô nàng ma nữ đứng đó và nhìn lại xung quanh, từ cả hai toát lên một vẻ cô độc đến kì lạ.
Trên người nhuốm đầy máu khiến Ellie và Vanessa khó chịu. Cả hai thót cái á...o khoát đã dính máu và rách bươm bên ngoài ra, vất xuống đất.
- Ra xe lấy đi! – Ellie nhăn mắt khó chịu nói.
Vanessa chẳng nói gì, chỉ lẳng lặng ra xe và xách vào một can…xăng! Rưới đều khắp khu đất trống, hai đứa nó bắt đầu loay hoay tìm…bật lửa. Chợt nhớ ra điều gì đó, Ellie chạy về phía Khánh:
- Có bật lửa không? Mượn! – Ellie lạnh lùng, câu đầu tiên hỏi, câu sau dường như khẳng định điều mình vừa hỏi là chắc chắn mặc dù chưa được nghe trả lời.
- Đây… - Khánh vội vã rút từ trong áo ra một cái bật lửa zippo. Đúng là nhà giàu…
- Lần sau tôi đền lại cho anh! – Nhỏ nói rồi rồi quay lưng đi vội mặc cho Khánh vẫn đứng nhìn mình chằm chằm.
Ellie vừa đi tới, Vanessa cũng bước ra xa. Bật lửa lên, nhỏ ném thẳng vào đống bừa bộn đầy mùi máu tanh pha lẫn với mùi xăng nồng nặc.
“Phừng…phừng…”
Xăng khi vừa vừa gặp lửa đã nhanh chóng tạo thành một ngọn lửa to thiêu rụi tất cả. Ngọn lửa lan nhanh hơn cả những gì mọi người tưởng tượng. Chỉ vỏn vẹn vài phút nhỏ nhoi, ngọn lửa đã thiêu cháy toàn bộ, xoá sạch những thứ được gọi là dấu vết và bằng chứng. Nơi đây chỉ còn là một đống hoang tàn đầy ắp tro và xác người chết cháy mà thôi.
- Xong rồi. Liên lạc cho Venus đi! – Ellie giọng nhàn nhạt bảo.
- … - Vanessa khẽ gật đầu rồi thông báo với nó qua cái bộ đàm.
“ Đã xong.” – Vanessa nói.
“Ừm…nhiệm vụ tiếp theo: Đến bờ phía Đông của cảng Nha Trang, tàu hàng sẽ cập bến trong 8 phút nữa. Nhưng trước đó, ghé hẻm số 89 trên đường ZY, tại đó sẽ có một chiếc xe benz màu đen không biển số và hai bộ đồ mới trên xe. Thay nhanh và lái chiếc xe đấy tới bờ Đông cảng nhận hàng. Tiếp đó là chở đến đường YY và dở một nửa số hàng sang một chiếc xe container nhỏ biển số 2158. Hai người cố gắng qua mặt bọn cớm chạy đến nhà kho nhanh nhất có thể. Nếu bị phát hiện thì cố gắng sử dụng IQ của mình triệt để, còn nếu tình hình không cho phép thì cứ bỏ lại hàng. Tôi không muốn có bất kì ai mất mạng đâu. Rõ chưa?” – Nó đanh giọng.
“Được. Hiểu rồi…” – Vanessa trả lời rồi vội vã ngắt liên lạc.
Bước lại chỗ Ellie, Vanessa trình bày ngắn gọn những điều nó bảo và cả hai cùng leo lên con moto, khởi động.
- Này…hai đứa tính đi đâu vậy? – Thiên gấp rút hỏi.
- Lấy hàng! – Vanessa buông đúng hai từ rồi chạy trước.
- Laptop trong phòng Venus, anh về đi! – Ellie cũng nói một câu khó hiểu rồi chạy đi.
- Ơ…khoan…đã…
…