Bước sang cánh cửa, cả đám chau mày nhìn những thứ trước mặt. Ellie hơi tức giận, đấm mạnh vào cửa:
- Tính đánh đố nhau à?
- Yên lặng. – Nó khó chịu quay lại nhìn Ellie.
Nhỏ lúc này cũng bực bội trong người nhưng vẫn phải nuốt những lời nói khó chịu vào trong. Nó đã bảo thế thì ai mà dám cãi chứ? Vấn đề là nhỏ không hiểu Kayushi muốn chơi trò gì đây?
Cánh cửa đế đi qua căn phòng này nằ...m ở trước mặt tụi nó, nhưng mà là ở bờ bên kia! Từ cánh cửa bước vào đến cánh cửa bước ra khỏi căn phòng nằm ở đối diện nhau nhưng lại bị ngăn cách bởi một cái khe ở giữa. Để có thể qua được bên kia thì chỉ có một con đường là đi qua những ô gạch được xếp cạnh nhau giống như là cây cầu bắc ngang.
Cây cầu này có bề ngang khoảng 6 ô gạch và chiều dài 15 ô. Đặc biệt hơn là trên mặt của mỗi ô gạch như thế lại có những hình ảnh rất lạ: súng, kiếm và hoa hồng! Những hình ảnh đó được xếp lộn xộn và không theo bất cứ trật tự nào.
- Súng, kiếm và hoa hồng. Ý gì đây? – Jersey đứng dựa lưng vào tường.
- Chẳng biết, hay chúng ta cứ bước qua đại đi. – Vanessa biểu môi.
- Ngốc. Mày mà bước sai ô gạch là toi mạng đấy. Trong đây có một số là vững, một số khác chỉ cần mày đặt chân lên là sẽ ngã xuống ngay. Tuy nhiên, vấn đề là chúng ta phải giải đáp nhanh trước khi hết thời gian. – Nó cắn môi.
- Thời gian? – Ellie giật mình.
- Ừ. Khi mày bắt đầu đặt chân lên các phiến gạch, thời gian đếm ngược sẽ được kích hoạt. Những ô gạch đúng chỉ cần mày đặt chân lên là đúng 15 giây sau sẽ tự động gãy và rơi xuống cái khe ấy giống như những ô gạch không an toàn. Hai loại gạch ấy khác nhau ở chỗ, một cái thì gãy ngay còn một cái thì phải chờ tới 15 giây sau.
- Oh my God! Vậy giờ làm sao? – Ellie trợn mắt.
- Tao không biết, chẳng có chút manh mối để giải, không một lời gợi ý nào. – Nó nhún vai.
- Để xem nào…súng…ý chỉ thứ lão ta đang mua bán vận chuyển à? Kiếm…chắc là chỉ thứ hắn thường xuyên sử dụng và là để tượng trưng cho hắn. Còn hoa hồng thì…không lẽ ý là lão ám chỉ chúng ta sao? – Vanessa bắt đầu suy luận.
- Ai biết? – Nó thờ ơ nói.
- Hừ…Vậy thì theo cách mà Vanessa lý giải, chúng ta phải chọn con đường nào? – Jersey thở hắt ra.
- Nếu hoa hồng là Tứ ma nữ thì chúng ta không nên chọn nó. Lão ta ghét chúng ta như vậy, không lý nào lại để biểu tượng của chúng ta là an toàn được. Đã ghét thì những gì có liên quan cũng ghét luôn mà? – Vanessa hơi cười.
- Vậy còn hai cái còn lại?
- Ừm…súng, súng, hoa hồng, kiếm, hoa hồng, súng? Jersey, chị cho em mượn 6 cây châm nhé. – Nó nhìn một lượt 6 ô gạch xếp hàng ngang đầu tiên.
- Đây…em có cách gì rồi à? – Jersey nhẹ nhàng đưa nó 6 cây châm dài và mảnh.
- Nếu không thể đoán ra được, chỉ còn cách là chúng ta thử thôi. – Nó nhún vai.
- Thử? – Ba người còn lại đồng thanh.
- Phải. – Nó gật đầu khẳng định.
Vung nhẹ cánh tay, nó để cho 6 cây kim châm nằm chễm chệ trên 6 ô gạch trước mặt.
“Rầm”
5 thân trụ của 5 ô gạch bỗng nứt va vỡ vụn rồi rơi xuống đáy vực đen thăm thẳm, chừa lại đúng một ô gạch duy nhất hình…hoa hồng!
- Ha…lần này mày đoán sai rồi nhé! – Ellie nhếch mép nhìn Vanessa.
- Thì sao? – Vanessa quê quá trừng mắt nhìn Ellie.
- Thôi dẹp mấy chuyện đó đi. Thời gian bắt đầu đếm ngược. – Nó lườm cả hai rồi đặt chân lên ô gạch có hình hoa hồng.