Hot boy ? Rắc rối đấy, chạy mau!!!

Chương 13: Rei…




- Hey, cảm ơn bạn, thực sự cảm ơn bạn rất nhiều! – Tôi “rưng rưng” nhận lại quần áo của mình từ tay ân nhân đã cứu tôi hôm qua.

- Không sao, mới lên đai nên tâm trạng cũng có chút phấn khích, nhân tiện khởi động gân cốt tí ấy mà.

Nhìn vẻ mặt cười cười như không kia, tôi bỗng nhiên thấy … lạnh cả sống lưng.

- Nhưng mà… bạn đánh nhau? Với cả con gái à?

- Chứ không nhẽ đứng đó bảo là ” Tôi biết tỏng âm mưu của các người rồi đó, mau biến đi!” à?. Mà sao bạn lại bảo với tớ là có hai cô gái? Lúc tớ ra suýt thì ngất vì shock đấy.

- Đi theo tớ có mỗi hai đứa đó thôi mà, thế không phải à?

- Ừ, có đến chục gã đàn ông mặc đồ đen đứng ngay cạnh cây bàng già ấy, chắc cũng ngại phòng vệ sinh nữ. Lúc tớ ra đến đấy, một gã bảo mời tớ đi nói chuyện. Hầy, nhưng mà tớ đâu có dễ dụ thế chứ!

- Sau đó thì sao?

- Thì đánh nhau thôi!

- Oa oa, cậu thật là giỏi!

Cả đống người thế mà đánh dc hết, không phải giỏi mà là… quá giỏi!

- Không có gì, tớ đánh dc 5 tên, sau đó lừa lúc chúng không để ý chạy đi mất. Nói cho bạn biết, thành tích chạy 1200 m của tớ là 4 phút 56 giây đấy nhé! =.=

- Ờ ờ. À quên chưa hỏi bạn tên gì?

- Mình là Chris. Còn bạn?

- Mình tên Judy. Chúng ta làm bạn với nhau nhé!

- Thì đã như thế từ hôm qua rồi mà.

Cả tôi và Chris đều cười. Ha ha, vậy là tôi lại có thêm một người bạn nữa rồi!

***

Nhà đa năng

- CẬU KIA! ĐỨNG Ở ĐÂY CƠ MÀ! CÔ GÁI CẦM BÔNG ĐỎ NỮA, CHỆCH HÀNG RỒI!!!

“Chà chà, không khí thật nóng hổi đây”, tôi vừa uống trà sữa vừa bình phẩm (trong đầu thôi), bên cạnh là một đống đồ to oành của Ryan. Haizzz bây giờ tôi – trợ ký kiêm cu ly nhận thêm công việc mới là trông đồ thuê thế này đây TT.TT. Kể ra thì ngồi ở đây cũng… thích, điều hòa mát lạnh, lại dc thoải mái xem mọi người tập luyện. So với trời nắng như đổ lửa ngoài kia hay sự chen chúc và cường độ làm việc khủng khiếp dưới sân thì công việc của tôi, xem ra còn may mắn chán!

Phía giữa sân dường như là nổi bật nhất vì có sự xuất hiện của cùng lúc 3 chàng hotboy đình đám “Tam đại thần”. Quả nhiên từ lúc họ xuống đấy, các cô gái tập trung lại khu vực luyện tập của nam thí sinh nhiều hơn, mắt trái tim bắn về đó lia lịa. Tôi thì ngồi mát trên đây cười thầm vì vừa phát hiện ra một điều rất thú vị: ” Tam đại thần”, đại thần đâu không biết mà chỉ thấy… ha ha…ba cái đầu với ba màu tóc khác nhau: Bạch kim, nâu sẫm và đen. Không biết có phải tại vì thế không mà rõ ràng ba anh chàng đó hoàn- toàn – khác biệt: Danny đứng một chỗ mặt không chút biểu cảm, Ryan cười cười nói chuyện thân thiện cùng mọi người, còn Billy… rảnh quá nên đi chọc phá người khác.

- Này Tom, cậu có thấy chiếc cà vạt tôi để đây đâu không?

- Moon ơi nơ của tớ đâu rồi?

- What the hell? Sao lại thiếu một đôi rồi?

Haizzz không khí đã nóng nay càng nóng hơn. Trong khi có những con người xấu số cuống cả lên vì đột nhiên mất đồ thì ở một góc nào đó, một kẻ nhăn nhở cầm tất cả, gương mặt tỏ rõ một vẻ “rất chi là mãn nguyện”. Chắc mọi người sẽ thắc mắc tay “chôm chỉa” tài ba đó là ai? Thì còn ai vào đây nữa, chính hắn- hotboy Billy nhà ta =.= Chứng kiến tất cả những trò đó, tôi, với tư cách nhân chứng, chỉ còn biết ngồi đây và lắc đầu: ” Hotboy? Rắc rối đấy!!!”. Không hiểu với tính cách như thế thì ba người họ chơi với nhau như thế nào nhỉ? Có lẽ vì trái tính nên càng thân thiết hơn chăng, như Lia và Susan chẳng hạn?

“The world es to life

And there’ll be things for eye

From beginning to end

When you have a friend by your side

That helps you to find

The beauty of all when you’ll open your heart and believe in

THE GIFT OF A FRIEND…”

- Alo Rei à?

- “Không, tớ Chris đây, cậu đến ngay sân bóng sau trường đi!”

- ..Ơ, nhưng mà mình đang bận rồi. Có chuyện gì thế?

- ” Rei nó… này trả đây…”

Tút…tút …tút

- Alo, alo…

Sao thế nhỉ? Điện thoại của Rei mà Chris lại dùng để gọi cho tôi? Không lẽ Rei xảy ra chuyện rồi? Hàng trăm dấu hỏi hiện lên trong đầu khiến tôi không thể ngồi im tiếp tục đợi mọi người tập luyện thêm nữa. Nhưng còn đống đồ này?

- Đan!

- Ơ… Danny, anh lên khi nào thế?

- Mới thôi…

- Anh trông chỗ này hộ em nhé, em đi có việc!

Không kịp để ý xem Danny có nhận lời không, tôi ném luôn mấy túi đồ như núi lại cho anh rồi chạy một mạch ra ngoài.”Rei, Rei, cậu không sao chứ Rei ơi…”