Hot Boy Đi Ở Nhờ

Chương 17: Khi hotboy bị ốm




Sáng…

Reng...Reng…

Trâm Anh với tay tắt báo thức rồi đứng bò dậy thay vì đập vỡ cái đồng hồ báo thức đáng ghét như ngày thường. Nó cũng muốn ngủ lắm ấy chứ nhưng cái hình ảnh “sát thủ học đường” thầy giám thị đang lăm le đưa ra hình phạt chạy 5 vòng quanh sân trường thì nó có nhắm mắt cũng không ngủ nổi. Quả không hổ danh là thầy giám thị, không chỉ là “sát thủ học đường” mà còn kiêm luôn cái chức “sát thủ giấc ngủ” của học sinh nữa. Bò ra khỏi cái giường yên dấu, nó lết xác vào WC làm VSCN rồi thay đồng phục.

Trâm Anh bước ra khỏi phòng. Căn nhà im ắng lạ thường. Hình như ba cậu nhóc kia vẫn còn đang say giấc nồng.

-Gia Minh, cái thằng em đáng đánh đòn kiaaaaa. Lết xác ra đây. Nhanh!-Trâm Anh đứng trước của phòng thằng em song sinh, đập cửa rầm rầm rồi nói oang oang.

Gia Minh đang nằm trên giường, bỗng lăn quay xuống đất. Tiếng đập cửa rầm rầm như tra tấn lỗ tai cậu. Gia Minh ra mở cửa với cái đầu bu rù và cái ngáp rộng đến mang tai:

-Bà chị già gọi gì thế?

-Cái thằng này có dậy không thì bảo? –Trâm Anh cốc đầu Gia Minh. Suốt ngày bị thằng em trai gọi là “bà già”, nó không tức mới lạ.

Gia Minh ôm đầu đầy đau đớn:

-Sao chị cứ cốc đầu em thế? Cứ về ở với chị là lại y rằng bị cốc đầu (>”