Edit: Động Bàng Geii
..o0o…
Sau khi ý thức được thứ chọt ở phía sau mình là cái gì, tôi lập tức liền giãy dụa, “Biến thái! Buông tôi ra!”
Ấn Cửu Hàn dùng sức nắm chặt lấy tay tôi, trầm giọng cảnh cáo tôi: “Đừng có nhúc nhích, nếu cậu nằm im thì sẽ không có chuyện gì hết, còn không, tôi không dám chắc bản thân sẽ làm ra chuyện gì đâu.”
Cả người hắn đều đè lên người tôi, nặng muốn chết, khi nói chuyện, khí tức ấm áp đều phảng phất ở bên tai tôi, khiến tôi cảm thấy vừa tê lại vừa ngứa, cực kì không thoải mái.
Nhịp tim của hai bọn tôi đều đập nhanh vô cùng, tiếng hít thở đều thâm trầm mà phập phồng, thân thể của hắn rất nóng, độ nóng kia cũng truyền sang người tôi, thiêu đốt cả người tôi đều nóng lên theo, những chỗ mà tụi tôi tiếp xúc với nhau đều là mồ hôi và dính nhớp.
Tôi bị hắn đè tới mém chút nữa cũng không thở nổi, phải cực lực mà thở hổn hển, đẩy vai một cái, âm thanh lạnh lùng nói: “Đè đủ chưa?”
“A… Đã nói, là đừng có nhúc nhích…” Đỉnh quần của Ấn Cửu Hàn đã dựng đứng, cách hai lớp quần của hai người, đem cái thứ đáng chết kia chen vào giữa hai phiến mông của tôi.
Hiện tại là mùa hè, bọn tôi đều mặc không nhiều, quần cũng thuộc dạng mỏng, hắn lại như vậy, tôi liền không dám nói chuyện cũng không dám động đậy.
Tuy rằng tôi không động, nhưng hắn lại bắt đầu động rồi.
Ấn Cửu Hàn đem hai tay tôi đan chéo lại với nhau dùng một tay đè chặt lại, cái tay còn lại bắt đầu ở trên người tôi ngao du, những nơi đi qua, đều khiến cho tôi nổi da gà lên!
Tôi dùng hết khí lực từ lúc sinh ra tới giờ xoay người lại, không thể để cho hắn đạt được mục đích, nhưng hắn lại đột nhiên cởi quần của tôi ra.
“Biến thái! Biến thái! Buông tôi ra! Cậu nhìn cho rõ đi! Tôi không phải là Ngôn Thừa!” Tôi lập tức mở to mắt, trong lòng càng thêm bối rối.
Ấn Cửu Hàn tầng tầng thở dốc nói, “Tôi biết, Ngôn Sênh, đừng sợ, rất nhanh sẽ tốt thôi.”
Nói xong, hắn lại cầm cái đó của tôi lên chậm rãi lên xuống.
“A… Không cần… A ha…” Đáng chết, cảm giác quá mãnh liệt, thằng em tôi vốn còn đang mềm nhũn, chưa tới mấy cái đã cứng ngắc mà đứng thẳng dậy. Tôi nhịn không được mà cong người lên muốn đứng dậy, nhưng Ấn Cửu Hàn ở phía sau lại đè tôi trở về, cũng không biết là hắn đã cởi quần ra từ lúc nào, cái thứ chết tiệt kia cứ như vậy mà trực tiếp cắm vào giữa hai cánh mông tôi. Loại cảm xúc này… Tôi thật sự không dám tưởng tượng nữa…
Tôi nghe thấy hắn hừ một tiếng thật thoả mãn, sau đó bắt đầu kích thích ở phía sau tôi với biên độ nhỏ, cũng không quên chơi đùa với thằng em của tôi.
Cái đó của tôi vẫn chưa bao giờ bị ai đụng chạm qua, ngay cả tôi cũng chưa bao giờ làm như vậy cả, kỹ xảo của hắn lại thành thạo như thế, năm ngón tay linh hoạt mà vỗ về chơi đùa, ngón trỏ thì vân vê núm vú của tôi, khiến thân thể tôi run lên không ngừng.
“Không cần… A a…” Tôi thấp giọng nức nở.
“A… Ngoan, rất nhanh liền tốt rồi.” Ấn Cửu Hàn nhẹ giọng an ủi, nhưng côn th*t của hắn đang đặt giữa cánh mông tôi lại càng đâm vào sâu hơn, nhiều lần tôi còn cảm giác được quy đầu của hắn đang ma sát qua lại cúc nhỏ của tôi, mỗi lần đều như có như không muốn cắm vào.
Ấn Cửu Hàn giúp tôi lộng nhanh hơn, không quá bao lâu, một trận khoái cảm khó diễn tả từ dưới xương cụt đột nhiên lan tràn ra khắp toàn thân tôi, da dầu tôi run lên, toàn thân cũng giật giật theo, một tiếng rên rỉ không nhịn được mà thốt lên: “A…” Một dòng sền sệt từ chỗ đó của tôi không khống chế được mà phun ra, hai mắt tôi vô thần nhìn chằm chằm phía trước thở dốc, không lâu sau đó tôi liền ngửi thấy được một mùi vị tanh tưởi xa lạ mà cũng cực kì quen thuộc.
Tôi cảm thấy côn th*t mẫn cảm của mình vẫn đang được Ấn Cửu Hàn xoa xoa nắn nắn một hồi mới buông ra, kế đó tôi liền nghe thấy tiếng hít hà của Ấn Cửu Hàn từ phía sau truyền tới, loại hít thở này cực kì thoả mãn, khiến tôi nghĩ tới những kẻ nghiện mà mình đã xem trong TV.
Sau đó, hắn hết liếm lại mút cái gáy của tôi, tất cả đều tập trung ở một chỗ, khiến tôi hoài nghi bản thân có khi nào là một cây kem hay không.
Cuối cùng, hắn đem côn th*t ma sát với cúc nhỏ của tôi, một trận rên rỉ trầm thấp từ trong cổ họng phát ra, từng cỗ chất lỏng đều bắn ra giữa đùi tôi, khiến phía dưới của tôi đều nhớp nháp, tanh hôi không chịu nổi.
Cho tới khi hắn hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa, tôi cũng đã hồi thần trở lại, lạnh giọng nói: “Đã đủ chưa? Có thể cho tôi đứng lên rồi chứ!”
Thân thể Ấn Cửu Hàn ở trên người tôi cứng đờ, lập tức buông tứ chi của tôi ra chống tay lên giường đứng lên.
Tôi đem hắn đá văng xa ra, mặc lại quần của mình, cái gì cũng không nói, trực tiếp chạy về nhà của mình, thẳng tắp một đường vào phòng tắm bắt đầu tắm rửa.
“Tên biến thái! Khốn nạn! Đồ con rùa đen! Không được chết tử tế!” Tôi vừa tắm vừa mắng Ấn Cửu Hàn, mệt cho tôi còn nghĩ hắn đang khổ sở vì chuyện trong nhà, cho nên mới bỏ qua cho hắn cái vụ bài tập kia, vậy mà không ngờ hắn còn dám làm chuyện như vậy với tôi!
May là tôi đó, nếu là Ngôn Thừa, vậy liền xong! Ấn Cửu Hàn a Ấn Cửu Hàn, tôi với cậu chưa xong đâu nha!
Trong lòng cực kì tức, lúc kì cọ cũng vô cùng dùng sức, tôi cúi đầu nhìn, liền nhìn thấy trên làn da trắng nõn của mình đều bị bản thân chà chà tới đỏ au. Tôi nhíu mày, nghĩ tới cái gáy mình bị Ấn Cửu Hàn liếm mút như vậy, chắc chắn sẽ để lại dấu vết.
Nghĩ như vậy, tôi giội sạch xà bông ở trên người mình, đi tới trước gương, lau người một cái, xoay lưng lại với gương, quả nhiên chỗ đó để lại một dấu ô mai tới chói mắt.
Tên khốn nạn!
Tôi một phát đánh vào bệ rửa mặt, khiến cho lòng bàn tay của mình đều sưng đỏ.
Mọi chuyện chẳng thuận lợi gì cả…
Tôi cũng không có mặc quần áo, quấn khăn tắm liền đi ra ngoài. Ngôn Thừa đang nằm ở trên giường đọc truyện, nghe thấy động tĩnh của tôi, vô thức hỏi một câu: “Sao mới về đã đi tắm rồi, không lẽ Ấn Cửu Hàn làm gì anh à?”
Khoé miệng tôi thoáng giật một cái, thầm nghĩ em làm sao biết hay quá vậy, nhưng ngoài miệng lại trả lời: “Hắn có thể làm gì anh chứ. Chẳng qua là do phòng của hắn quá thúi, điều hoà cũng không có chịu mở, khiến cả người anh đều ra một thân toàn mồ hôi, anh sợ nhiễm mùi thúi đó nên mới chạy về tắm rửa đó. Lỡ đâu lại bị em cằn nhằn nữa thì sao.”
Tôi và Ngôn Thừa đều không thích mùi thúi. Chủ yếu là do mẹ của bọn tôi có chứng khiết phích nhẹ, cho nên bọn tôi cũng bị ảnh hưởng tới một chút.
Dưới sự quấy phá của tôi, Ngôn Thừa cũng lâu rồi chưa có tới nhà của Ấn Cửu Hàn, đương nhiên sẽ không biết tình huống ở bên đó, nói: “Gớm vậy sao? Vậy em sẽ không bao giờ tới nhà của hắn nữa.”
Ngày hôm sau, trên đường đi học, chỉ cần nghĩ tới việc tên nhãi Ấn Cửu Hàn ngồi ở phía sau mình, da đầu tôi liền run lên.
Lúc tới trường, không ngờ bọn tôi lại gặp được Ấn Cửu Hàn ở trước cổng. Hắn rất dễ khiến người khác phải chú ý, dáng người cao cao gầy gầy, khuôn mặt lại cực kì đẹp ( nhưng tôi vẫn cảm thấy như mấy cha già ấy), chỉ cần là nữ sinh, đều sẽ lén lút mà nhìn trộm hắn, cho nên bọn tôi mới có thể dễ dàng phát hiện ra hắn như vậy. Ngôn Thừa kêu hắn một tiếng, Ấn Cửu Hàn không khác gì ngày thường mà lên tiếng chào hỏi bọn tôi, sau đó đi tới bên cạnh tôi.
Qua đây làm chi? Mau cút đi!
“Đã ăn sáng chưa?” Thần sắc Ấn Cửu Hàn như thường hỏi.
Không hổ là biến thái, loại bản lĩnh mặt không đổi sắc này thật khiến cho tôi rất khâm phục. Tôi trợn mắt nghiêng sang chỗ khác, không thèm để ý tới hắn.
Ngôn Thừa nói: “Tôi thì ăn rồi, nhưng Ngôn Sênh thì chưa, còn bị mẹ mắng cho một trận.”
Ấn Cửu Hàn nhìn tôi nói: “Chỗ tôi còn một phần, cậu có muốn ăn không?”
Tôi không muốn Ngôn Thừa nhìn ra chỗ không thích hợp, cho nên nói: “Không có khẩu vị, không muốn.” Chẳng qua là tôi không muốn dính dáng gì tới hắn mà thôi.
Ấn Cửu Hàn cũng không nói gì nữa, nhưng vừa vào tới lớp, hắn đã đem bữa sáng đặt lên bàn của tôi.
“Ăn một chút đi, nếu không lát nữa đói.”
Bây giờ không có Ngôn Thừa ở đây nữa, tôi liền tỏ vẻ cực kì chán ghét hắn, nói: “Đừng có giả mù sa mưa. Cút sang một bên đi, cũng đừng có nói chuyện với tôi nữa.”
Nói xong, tôi liền đem bữa sáng ném về bàn của hắn, đặt mông ngồi xuống, không thèm quay đầu lại.
Nhưng tầm mắt ở phía sau luôn làm tôi đứng ngồi không yên cả một ngày, có một dòng suy nghĩ cứ quay đi quẩn lại trong đầu tôi —— Tìm giáo viên chủ nhiệm đổi lại vị trí ngồi. Nhưng làm như vậy chẳng khác gì tôi để ý tới hắn vậy.
Ài, khó chịu quá đi mất.
Một bạn học đi ngang qua chỗ của tôi, kỳ quái hỏi tôi: “Ngôn Sênh, gáy cậu làm sao vậy?”
Đồng phục mùa hè không có cổ, cho nên sáng nay tôi liền dán một cái băng cá nhân che lại dấu vết kia, vì không muốn người khác chú ý, không nghĩ tới lại có người hỏi đến chuyện này.
“Không có gì, hôm qua không cẩn thận bị chó đớp một cái thôi.”
“A! Vậy cậu đi tiêm vacxin phòng bệnh chưa? Coi chừng bị bệnh chó dại đó, trị không hết đâu, mấy ngày trước tôi còn đọc được một tin có một phụ nữ ở nông thôn bị chó dại cắn tới chết đó.” Bạn học lo sợ nói.
“À há, vậy tôi phải đi tiêm một liều vacxin mới được, con chó kia thoạt nhìn rất giống bị điên nha, không chừng là có bệnh dại thật!” Tôi cười nói.
Không biết Ấn Cửu Hàn ở phía sau là đang mang cái biểu tình gì.
Cho dù cả ngày hôm nay tinh thần của tôi không được tốt cho lắm, nhưng tới buổi chiều, chủ nhiệm liền công bố một tin cực kì tốt, khiến tâm tình tôi cũng chuyển biến tốt lên không ít —— Một tuần sau có cắm trại.
Thiệt là tin tốt! Như vậy cũng không cần phải lên lớp!
Nói tâm tôi lớn cũng được, vô tâm vô phế cũng không sao, không quá vài ngày tôi đã mang cái chuyện phát sinh ở nhà Ấn Cửu Hàn ném ra sau đầu. Trước ngày cắm trại một ngày, tôi và Ngôn Thừa hiếm thấy mà đi siêu thị càn quét, mua một đống đồ ăn vặt nhét đầy cả ba lô.
Thật ra đi cắm trại cũng không có gì thú vị cả, nhưng so với việc ngày nào cũng ngồi ở trên lớp, thì đây chính là thiên đường.
Lần này bọn tôi cắm trại ở trong một con rừng ngoài thành phố, cảnh sắc không có gì đặc biệt, đường núi cũng rất gập ghềnh, nhưng được cái đây chính là thiên nhiên tự nhiên, lại còn có thể nướng đồ ăn ở ngoài trời!
Thật ra những thứ này đều không phải là điểm mấu chốt, điểm mấu chốt chính là tôi thật sự không thể ngờ trước được, tôi và Ấn Cửu Hàn lại có thể gặp phải một chuyện xui xẻo đến như vậy!