Chương 235: Đồng nữ. (1)
- Không, chẳng qua là Chu mỗ đối với bán đấu giá cấp đại tu sĩ này rất có hứng thú. Nhưng cụ thể vật bán đấu giá, trừ hóa thần đỉnh lô, tất cả giữ bí mật không nói với bên ngoài, cho nên phải từ chỗ của Thu Linh tiểu thư hỏi một chút, lần này bán đấu giá có những thứ gì? Dĩ nhiên, Chu mỗ quan tâm nhất, vẫn là hóa thần đỉnh lô, không biết liên quan tới đỉnh lô, Thu Linh tiểu thư có biết chút gì hay không...?
- Chu công tử hỏi, Thu Linh tất nhiên biết sẽ không thể không nói. Đấu giá lần này, quả thật có không ít thứ tốt bán đấu giá đây, ví dụ như ngũ chuyển đan dược, đan phương, lại ví dụ như hóa cấp công pháp, bí thuật, Huyền Thiên Linh bảo, dĩ nhiên, còn có một chút cái chìa khóa bí cảnh của Vô Tận hải. Tuy nhiên xem ra những thứ này đều không đủ để hấp dẫn Chu công tử hứng thú. Vật áp trục lần này tổng cộng có bốn món. Thứ nhất, là một khối huyền phẩm thần diệc thạch, dựa vào khối đá đó, hóa thần sơ kỳ lão quái có tỷ lệ nhất định ngưng tụ thần ý đây. Thứ hai, là linh thiết cấp phàm hư, ‘Hấp pháp’. Phụ linh linh thiết này coi là cực phẩm linh thiết ít có trong phàm hư cấp đây. Thứ ba, là một viên hoàn chỉnh đạo tinh, thứ tư, tất nhiên hóa thần đỉnh lô... Tuy nhiên liên quan tới thân phận của cô gái này, Thu Linh quả thật cái gì cũng không biết...
- Thần diệc thạch, linh thiết, đạo tinh...
Ninh Phàm trầm ngâm.
Ba món đồ này đều bất phàm, trong đó ‘Hấp pháp’ linh thiết, nếu làm phụ linh cho Toái Thần tiên, cũng là bất phàm. Nhưng mà hắn chú ý nhất vẫn là hóa thần đỉnh lô. Hứa Thu Linh cũng không biết thân phận của cô gái này sao...?
- Nữ nhân kia, không thể đụng vào...
Động Hư lão tổ vẻ mặt ngưng trọng nói.
- Hả? Động Hư tiền bối biết chút ít gì ư? Xin nói rõ!
Ánh mắt của Ninh Phàm chợt động.
- Nàng là người của Thần Không đảo! Thậm chí vô cùng có thể là đệ tử của ‘Nguyệt tôn’!
- Thần Không đảo sao?
Ninh Phàm nhướng mày, nghe Động Hư giải thích.
Thần Không đảo là một trong thế lực của Nội hải Thất tôn, mà Nguyệt tôn, càng thêm là người đứng đầu thất tôn, thực lực trên đám người Cự tôn, thậm chí chỉ còn nửa bước bước vào luyện hư kỳ.
Thần Không đảo này, tồn với nội hải thần không hải vực. Thế nhưng mảnh hải vực đó, hư không chi lực hỗn loạn, ngay cả hóa thần tu sĩ, tùy tiện vào Thần Không hải, cũng cửu tử nhất sanh. Mà Thần Không đảo không màn thế sự, tông môn đệ tử cũng hiếm khi có tiếp xúc với ngoại giới. Nhưng chỉ có gần đây, ngoài Thần Không hải vực, bay ra vô số nữ thi.
Mà một cỗ trong đó chưa chết hẳn, chính là hóa thần sơ kỳ đỉnh lô của lần này.
Nội hải thế lực đua nhau suy đoán, Thần Không đảo nhất định xảy ra biến cố lớn lao.
Lời đồn đãi truyền phong phanh nhất là Nguyệt tôn đột phá luyện hư thất bại, tẩu hỏa nhập ma, diệt hết bổn tông tông môn đệ tử.
Bởi vì một ít nội hải cao thủ từng bị Nguyệt tôn gieo niệm cấm đua nhau phát hiện, niệm cấm đã biến mất! Đấy rõ ràng chứng tỏ, Nguyệt tôn vô cùng có thể chết...
Nếu có thể lục soát lấy hóa thần chi nữ ký ức, thì có thể biết được sự biến đổi của Thần Không đảo, thậm chí có thể biết rõ nhập biển phường thị của Thần Không hải, nhập chủ Thần Không đảo, lấy được Nguyệt tôn truyền thừa, người chết rồi, hơn phân nửa tông môn tích góp còn ở đó.
Ngoài sáng bán ra là hóa thần đỉnh lô, trong tối lại là cạnh tranh Thần Không truyền thừa đó.
Nhưng đỉnh lô này bị phong ấn ký ức, thần trí càng thêm mơ hồ, thật giống như ngu ngốc. Người bình thường căn bản không thể nào sưu hồn, cũng không cách nào hỏi ra vài lời phơn phớt. Ít nhất Cự Ma tộc sưu hồn bí pháp, cũng không lục soát ra ký ức của cô gái này.
Cự Ma tộc từ bỏ dính vào chuyện này, Động Hư cũng không cách nào sưu hồn thành công, chưa nếm thử sưu hồn, chỉ có Kiếm đảo, Chu gia, Phong Yêu điện, Hắc Phật tông kia, đơn thuần không biết tự lượng sức mình, mới đến đấu giá đỉnh lô...
Bất luận Thần Không đảo đã xảy ra chuyện gì, đều là hung hiểm khó lường.
Duy có thất tôn đại thế lực mới dám vào đảo dò xét, ít nhất Động Hư không đề nghị Ninh Phàm nhúng tay chuyện này. Mà mấu chốt vào đảo, chính là hóa thần đỉnh lô nọ.
- Nếu nói bán đấu giá sau cùng, cũng bất quá là ba tông hóa thần, lấy các tộc bí pháp, lục soát lấy ký ức của cô gái này. Nếu họ vẫn không cách nào lục soát lấy ký ức của nàng, thì cô gái này liền mất đi giá trị, chỉ coi như là một cỗ đỉnh lô...
- Nhưng nếu mất đi giá trị, chỉ tính riêng đỉnh lô không, thì không có người nguyện ý mua đỉnh lô này...
Động Hư biết thậm chí cặn kẽ hơn so với đám người Hứa Như Sơn.
Ninh Phàm nghe xong, trầm ngâm không nói.
Như vậy, nếu ba tông hóa thần sưu hồn thất bại, tự mình ngược lại có thể mua xuống đỉnh lô này rồi.
Mình có oai trước đó chém Tà Quang, ba tông hóa thần sẽ không cùng mình tranh nhau.
Mà mình có Thiết ngôn thuật, có thể từ trong tay của đỉnh lô này biết được chút gì đây hay không...?
- Bán đấu giá bắt đầu, kiện vật đấu giá thứ nhất, là bốn vạn niên phân linh dược, Vạn Kiếm Ngư Ly Tâm thảo. Loại cỏ này một khi trải qua luyện hóa, có thể phụ trợ đề thăng kiếm đạo tu vi, giá khởi đầu, 300 vạn tiên ngọc!
Ánh mắt của Ninh Phàm chợt động, kiện vật đấu giá thứ nhất này là thứ tốt có thể vững chắc kiếm chỉ đệ nhị chỉ tu vi.
- 350 vạn!
- 400 vạn!
- 500 vạn...
Vạn Kiếm Ly Tâm thảo chỉ có hữu dụng với kiếm tu. Kiếm tu tuy không nhiều, nhưng lần này số lượng đại tu sĩ, ngoại hải 17, nội hải 74, trong đó quả nhiên có mấy người là kiếm tu, họ rất coi trọng Vạn Kiếm Ly Tâm thảo. Nhưng sau khi Ninh Phàm kêu lên 500 vạn, lập tức, toàn sân kinh ngạc không tiếng động.
Dư uy vẫn còn đó.
Ninh Phàm phiêu nhiên hạ xuống, trả tiền lấy linh thảo, trên mặt Nghiêm Trung Tắc lại đống ra mấy phần cười khổ.
Loại linh thảo này nếu ở năm trước, bán hơn 700 vạn tiên ngọc đều không khó khăn. Nhưng sau khi Ninh Phàm lên tiếng, liền tro bụi lạc định, vật này do Ninh Phàm mua được.
Kiếm đảo hóa thần Quan Hùng, đối với linh thảo này cũng hơi có động tâm.
Tuy nhiên lão ta đối với Ninh Phàm chứa ý giao hảo, tự sẽ không vì một linh thảo, cùng Ninh Phàm không thích.
Linh thảo này rốt cuộc rơi vào túi Ninh Phàm.
Vật bán đấu giá sau đó, phần nhiều là vạn năm linh dược tầm thường, trừ vật cần dùng, Ninh Phàm cũng không xuất thủ. Chẳng qua nếu có ngũ chuyển đan phương, Ninh Phàm lại nhất nhất mua được.
Tiên ngọc của bán đấu giá, tất cả phải nộp lên Cự Ma tộc, cho nên Hứa Như Sơn cũng không cách nào cho Ninh Phàm ưu đãi.
Một phen xuống, Ninh Phàm tốn hao gần hai ức tiên ngọc, ngay cả tiền của Tà Quang đều tiêu hết, trong trữ vật đại, còn sót lại không tới năm ngàn vạn...
Cho nên đến bán đấu giá Huyền Thiên linh bảo, tàn bảo, hắn quả nhiên không để ý.
Điều này cũng làm cho tất cả đại tu sĩ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ cũng không biết Ninh Phàm là ngũ chuyển luyện đan sư, một người có thể ở 340 tuổi cốt linh, có chiến lực hóa thần đã nghịch thiên rồi, mà lại còn có ngũ phẩm đan thuật, làm sao có thể chứ!