Hơp Thể Song Tu

Chương 204-1: Hoành hành Mạc Nam! (1)




Chương 204: Hoành hành Mạc Nam! (1)

Hạng Liêu với khí thế kia, đã đến cảnh giới ‘Thế hòa vào lòng’, nói cách khác, Hạng Liêu đã mò tới bình cảnh Hóa thần! Thà nói lão ta là đại tu sĩ, không bằng nói... lão là nửa bước Hóa thần tu sĩ!

Lão ta bước dài ra, bước chân cuồng vọng đó thật giống như đạp trên đạo tâm của tất cả mọi người, vang lớn ầm ầm!

Cùng lúc đó, Hạng gia mười sáu tên Nguyên anh của lão pháp bảo dốc hết, công kích về phía Ninh Phàm, sau khi lão tổ động sát cơ định hợp kích xuất thủ, đem Ninh Phàm một kích phải giết!

Nhất là Hạng Liêu, lại há mồm phun ra chín cái huyết quang tiểu đỉnh, cửu đỉnh bay lên không, hóa thành cự đỉnh. Mỗi một đỉnh đều có oai của cực phẩm thượng cấp, thế trấn áp thật giống như Thái Sơn sụp đổ, không thể địch nổi!

Tại chỗ Kim đan đua nhau hộc máu dưới cự đỉnh chấn động một cái! Sắc mặt đại biến, thân đã bị thương! Họ chỉ bị đấu pháp ảnh hưởng đến, khí huyết đại loạn, bị thương không nhẹ, lập tức vội vã rời khỏi, nào còn có tâm tình nửa phần tham dự bán đấu giá! Chu Minh lợi hại, nhưng mà Hạng Liêu, tựa hồ còn lớn thế hơn so với Chu Minh... Nếu cửu đỉnh rớt xuống, ngàn dặm ốc đảo, trực tiếp sẽ bị nghiền bằng phẳng!

Chỉ có Nguyên anh tu sĩ mới dám tiếp tục lưu lại, nhưng mỗi một người đều lấy pháp bảo phòng thân, trong lòng cân nhắc Chu Hạng tranh nhau, suy đoán kết quả như thế nào.

Bọn họ xem ra, Chu Minh tất bại, dù sao Hạng Liêu đó đã là nửa bước Hóa thần, một thân pháp lực, sợ rằng đã có 5000 giáp, tuyệt không phải tầm thường đại tu sĩ có thể so cùng! Cửu đỉnh pháp bảo lại có lai lịch thần bí... tuy nhiên Hạng Liêu cũng khó giết Chu Minh. Chu Minh không phải đối thủ của Hạng Liêu, hắn còn không biết chạy sao...? Kết quả tốt nhất, hơn phân nửa là Chu Minh liều mạng, đả thương Hạng gia, nhưng mình trọng thương, mà khi đó, 70 tên Nguyên anh đang ngồi... ngồi thu ngư nhân đắc lợi!

Bọn hắn dự trù bại cục của Chu Minh!

Nhưng kết quả, lại chỉ trong chốc lát liền ngoài dự trù của bọn hắn, khiến cho lòng hợp ý của bọn hắn nát bấy!

Vào chớp mắt Hạng gia tu sĩ xuất thủ, Ninh Phàm cũng động!

Hắn hư bước đạp một cái, thật giống như tàn ảnh, thuấn di chín bước, mỗi một bước đều tựa như đạp trên đại lộ trên trời đất, làm cho ngàn dặm ốc đảo không ngừng động đất. Vào lúc bước thứ chín, một cổ đại thế kiếm mạnh mẽ như vân chấn động mạnh một cái. Kiếm khí tàn phá, thẳng thừng chấn vỡ khí thế nửa bước Hóa thần của Hạng Liêu!

Cái gọi là nửa bước Hóa thần chi thế, không đáng nhắc tới trong mắt cả hắn!

Hạng gia Nguyên anh bất ngờ không kịp đề phòng, 11 tên sơ kỳ chỉ vừa đối mặt, đua nhau bị đại thế một kiếm đó, một kiếm trọng thương, hộc máu ngã xuống đất! Còn 4 tên trung kỳ, 1 tên hậu kỳ, dù chưa trọng thương, lại miễn cưỡng vừa mới lấy thủ đoạn ngăn trở kiếm thế, dưới sự hợp lực, miễn cưỡng tự vệ. Nhưng mỗi một người đều thảm hại không dứt, cử động vây công Ninh Phàm cũng bị vội vả cắt đứt! Từng tên Hạng gia lão quái ngày thường mắt cao hơn đầu đua nhau hoảng sợ!

Về phần Hạng Liêu, lại càng mắt lộ ra vẻ kinh sợ. Lão ta nửa bước Hóa thần, cũng bất quá khó khăn lắm hiểu ra thế của thiên địa, muốn hóa thế là kiếm, tuyệt đối không làm được! Không ngờ Chu Minh, lại chín bước thành kiếm, đại thế vô hình!

Thủ đoạn này... lão ta chỉ từng thấy qua trong tay của Hóa thần tu sĩ!

Mắt lộ toát ra căm ghét, ghen tỵ, sự thật vì Ninh Phàm rõ ràng là Nguyên anh sơ kỳ lại có thể thi triển thủ đoạn của Hóa thần!

Sự căm ghét đó không gạt được Ninh Phàm dò xét. Hàn mang lóe lên trong mắt, lôi tinh chợt động, một tia huyết lôi, thật giống như thiên uy, huyết mục chợt lóe, làm ánh mắt của Hạng Liêu đau xót, cửu đỉnh công kích hơi chậm lại!

Tản đi lôi quang, Ninh Phàm đã lấy trường tiên nơi tay, đạp không mà lên.

Huyết lôi chi tiên nắm giữ ở tay, thật giống như giờ khắc này cầm không phải trường tiên, mà là... lôi đình đầy trời! Thật giống như giờ khắc này, hắn không còn là Ninh Phàm, mà là... đứng đầu lôi phạt!

Một roi đầu tiên ra tay như điện, quất vào trên cửu đỉnh, tình thiên sinh lôi!

Cửu đỉnh nặng nề như núi, nhưng lôi tiên mang thiên uy là thiên kiếp huyết lôi, cửu đỉnh chi bảo thì làm sao chống lại!

Pháp bảo này bắt chước tiên bảo ‘Cửu đỉnh’, nhưng trong mắt Ninh Phàm, luyện chế pháp bảo này hiển nhiên tràn đầy chỗ sơ hở.

Dưới ánh mắt cấp tiên đế của hắn, cửu đỉnh này có phẩm cấp tuy cao, nhưng tỳ vết nào không ít, muốn đánh bể nó cũng không khó!

Yếu, quá yếu... Một mực theo đuổi pháp bảo phẩm cấp, qua loa tăng thêm linh quáng dư thừa, cửu đỉnh này như vẽ hổ sao, thật là... trò cười!

- Bể cho bổn tôn!

Một roi sinh lôi!

Chín roi bể đỉnh!

Thật giống như trong nháy mắt, chín đạo bóng roi, mang tiếng sét ầm ầm, đánh xuống trên cửu đỉnh, rút ra lực của roi, hạ xuống thế của cự đỉnh, thẳng thừng ngăn chặn, cũng rút ngược về thương thiên!

Mà chín đạo bóng roi, cực kỳ tinh chuẩn quất vào chỗ luyện chế thiếu sót của cửu đỉnh.

Chín roi vừa qua, trên cửu đỉnh đua nhau vết rách vô số, linh tính giảm nhiều. Ngay lập tức sau đó nó bị nổ tung!

Cửu đỉnh bể!

Hạng Liêu sắc mặt hoảng hốt. Chín món cực phẩm thượng cấp thành bộ pháp bảo cửu đỉnh lại dễ dàng bị thanh niên trước mắt thẳng thừng lấy trường tiên rút ra bể như vậy!

Không thể nào! Tuyệt đối không thể có thể! Trường tiên của hắn chẳng qua là cực phẩm trung cấp, cũng không phải là cực phẩm đỉnh phong chi bảo, há có thể có uy năng này!

Không kịp ngẫm nghĩ nữa, chuyện càng làm cho Hạng Liêu chuẩn bị không kịp đã xuất hiện!

Vào lúc cửu đỉnh nát bấy, chín tia huyết sắc lôi kiếp, thật giống như ác quỷ bám lên người, bỗng nhiên xuất hiện từ trong đan điền của Hạng Liêu. Ngay tức khắc mang thế nổ ầm, rơi xuống trên Nguyên anh của lão. Một thoáng, quanh thân Hạng Liêu thấu xương phát rét, tóc gáy dựng lên!

Nguyên anh của lão chú tâm phòng vệ, mặc linh trang hộ anh giáp, thế nhưng bảo giáp chỉ ngăn trở một đạo huyết lôi, lập tức diệt nát trong lôi, còn lại tám đạo lại liên miên bất tuyệt, bổ vào trên Nguyên anh của lão. Nguyên anh khuôn mặt nhỏ nhắn, có dung mạo như Hạng Liêu vậy lập tức lộ ra vẻ kinh hãi muốn chết!

Đây là lôi gì?! Ngay cả ngọc huyền đỉnh phong linh trang hộ giáp cũng không phòng được!

- Đúng rồi! Đây là công anh bí thuật! Là độc môn lôi thuật của Nội hải Chu gia! Ngươi quả nhiên là người của Chu gia! Đáng ghét! Đáng ghét! Lão phu nguyên anh, nửa bước thành thần, cho dù là lôi thuật của Chu gia cũng không khả năng... A!

Nguyên anh của lão bước đầu hư ảo, hòa vào đại thế với anh, cơ hồ muốn bể anh, hóa làm vô thể nguyên thần. Nó so với Nguyên anh tu sĩ khác, phòng ngự lực cao đâu chỉ trăm lần, chính là Chu gia Nguyên anh lôi đạo bí thuật công kích nguyên anh, lão cũng không sợ!

Nhưng vào lúc huyết lôi đánh xuống, lão chuẩn bị không kịp!

Chỉ một đạo huyết lôi, lại làm cho Nguyên anh của mình chấn động một cái, thương thế không nhẹ, ho khan ra một hớp anh huyết màu vàng nhạt, khí tức đại suy!

Hạng Liêu vội vã lùi lại, mượn thế tước lôi, miễn cưỡng ngăn trở huyết lôi, nhưng vẫn chưa kịp ổn định bước chân, tia huyết lôi thứ hai lại đánh xuống!