Hơp Thể Song Tu

Chương 189-3: Kết đan (4)




Chương 189: Kết đan. (4)

- Ngươi có thể xem đây là nhiệm vụ thứ hai bổn cung giao cho ngươi. Hay ngươi cảm thấy, mang giày cho bổn cung là quá khuất nhục đây...?

Sát cơ chợt lóe trong mắt của cô gái, vui buồn vô thường.

Chiết nhục, hoặc là khảo nghiệm ư?

Ninh Phàm thở dài, thiếu nữ trước mắt đúng thật khó hầu hạ.

Hắn chui hạ thân, hắn cố gắng ở đó không đụng chạm dưới chân của cô gái này, mang giày cho nàng.

Nhưng cô gái này ngặt một nỗi có thể đem chân đẹp quấn quít trên tay của Ninh Phàm. Nếu nói là trêu đùa, thì cô gái này vẻ mặt không khỏi quá mức lạnh như băng, căn bản không hề có không khí cờ bay phất phới.

Mang giày thôi, Ninh Phàm lui về phía sau năm bước, đối với thiếu nữ cung tay.

- Bắc tiểu thư, như vậy hài lòng chưa?

- Ừ, hài lòng... Đây là huy chương ngũ chuyển đan thuật ở Di Thế cung của ngươi, về phần chuyện ghi danh, sau này bổn cung lệnh người ta đi làm. Giờ phút này ngươi được rời khỏi, lấy huy chương này, vào Di Thế tháp tầng năm, được hưởng thụ chiết giảm còn sáu phần mười. Lấy quy củ của Di Thế cung chúng ta, tuyệt đối không tiết lộ riêng tư của khách nhân, không người nào sẽ biết được ngươi có thân phận ngũ chuyển, chuyện này ngươi cứ yên tâm.

- Như vậy, Chu mỗ cáo lui.

Ninh Phàm vẻ mặt ung dung, cung tay rời khỏi.

Mà sau khi hắn rời khỏi, cô gái đóng cửa đá, bỗng nhiên ánh mắt lãnh đạm nói:

- Thạch Binh, người này như thế nào?

Không có dấu hiệu nào, trước người cô gái hiện ra một người đá núi non trùng điệp, ánh mắt không động, lại có Hóa thần khi tức, ngữ điệu không lưu loát chút nào.

- Hồi bẩm Tiểu Man tiểu thư, người này dường như có đương thiên chi bảo, không nhìn ra lai lịch, nhưng hẳn là Thái Cổ ma mạch. Tuy nhiên, cũng không phải là mấy loại tiểu thư tìm kiếm. Mấy loại Thần Ma mạch đã hiện thế cũng đã bị Thần Hư các truyền nhân tìm kiếm, ban cho ‘Cửu giới danh ngạch’...

- Vậy sao, người này nếu đối với bọn ta vô dụng, cũng không... Đại khái là bổn cung đa tâm, bất quá người này rất thú vị đây, ma mạch hạng kém cũng có thể trở thành ngũ chuyển luyện đan sư... Thạch Binh, ngươi hồi báo một chút sự biến hóa nhịp tim của hắn đi.

- Dạ! Người này lúc vào cung, nhịp tim là mười nhịp thở một lần, chênh lệch không lớn cùng tầm thường bán bộ Kim đan. Khi thấy tiểu thư với dung nhan khuynh thế, nhịp tim của người này vẫn là mười nhịp thở một lần, lúc tiểu thư lấy ‘Huyền Âm sát quý’ sát ý dò xét, người này nhịp tim không nhúc nhích chút nào, vẫn là mười nhịp thở một lần... Khi luyện đan thất bại, nhịp tim của người này vẫn là mười nhịp thở một lần... Lúc tiểu thư hứa hẹn cho hắn vào tầng thứ năm, nhịp tim của hắn vẫn là mười nhịp thở một lần.

- Sao? Có ý tứ, người này tâm chí lại trầm ổn như thế, bất động sắc đẹp, không sợ sát khí, thắng không kiêu, bại không nản. Nhưng mà bổn cung không tin, khi bổn cung lấy chân đụng hắn, hắn vẫn là lòng như thiết thạch...

- Như tiểu thư đoán, khi tiểu thư lấy chân dụ hắn, bằng vẻ đẹp khuynh thành của tiểu thư, chi thể tiếp xúc, hắn đương nhiên không phải là không thể động tâm, nếu không cũng không tính là nam tử... Nhưng cho dù là khi đó, nhịp tim của hắn cũng bất quá gia tốc đến chín nhịp thở một lần, biến hóa không lớn, ngược lại thì tiểu thư...

- Ta ư? Ta thế nào?

- Ngược lại thì tiểu thư, lúc cùng người này chi thể tiếp xúc, nhịp tim cơ hồ tăng nhanh gấp đôi... Tiểu thư, chẳng lẽ đối với người này có hứng thú sao?

- Hừ! Đừng nói bừa!

Cô gái mắt lộ sát khí, một chưởng vỗ vụn Thạch Binh.

Nhưng chốc lát, Thạch Binh liền đá vụn trọng ngưng, sau khi cúi người chào, lần nữa ẩn thân.

- Nam tử lòng như thiết thạch... Ngược lại vẫn là lần đầu thấy, đợi sau khi hắn kết đan, chính thức thu hắn làm ‘tỳ tử’ đi...

Thiên chi kiều nữ được đặt tên là Bắc Tiểu Man, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh nhạt, huyết quang chợt lóe.

- ‘Quý tinh sát khí’ hơi có chút câu động rồi đây... Huyết mạch sôi trào, loại cảm giác này thật là nấu người, tiếp theo tìm chút người xui xẻo, giết đi...

Cô gái lắc mình chợt lóe, không biết lại muốn đi đâu giết người.

Chẳng qua là hết thảy các thứ này, cùng Ninh Phàm đã không chút quan hệ nào.

Hắn dựa vào ngũ chuyển huy chương, cơ hồ không chút nào ngăn trở, liền vào Di Thế cung, cũng lấy được Hóa thần lão quái bí mật tiếp kiến.

- Tiểu hữu Dung linh tu vi, rốt cuộc là ngũ chuyển luyện đan sư... Loại tư chất này thật là lão phu bình sinh mới gặp!

Hóa Thần sơ kỳ lão quái trấn giữ Di Thế cung là một vị ngân bào lão giả, được đặt tên là Lục Thanh, dược khí trên áo khoác dày vô cùng, bản thân cũng là một ngũ chuyển luyện đan sư.

- Lục tiền bối khen nhầm rồi, vãn bối muốn ở Di Thế tháp tầng thứ năm, tu luyện 10 năm.

- 10 năm a? Ha ha, tiểu hữu với thân phận ngũ chuyển luyện đan sư, có thể hưởng chiết giảm còn sáu phần, tổng cộng là 576 vạn tiên ngọc, nộp tiên ngọc, tiểu hữu được vào tầng thứ năm tu luyện. Trong đó tự thành thiên địa, tiến vào Di Thế tháp, đạo hữu đem một mảnh thiên địa tu luyện thuộc về mình, không cần có bất kỳ băn khoăn nào. Nhưng tháp này có hai cái thiếu sót, lão phu không thể không nói rõ trước.

- Nguyện nghe nói rõ.

- Một là tháp này không thể gia tăng tuổi thọ, 10 năm khai mở, chính là 320 năm, không tới kết thúc, không cách nào rời khỏi, cũng chính là nói, đạo hữu nếu không cách nào kết đan, có thể nghiệm gặp bỏ mạng trong tháp. Đám người lão phu cũng duy có thời gian sau đó đến thì mới có thể lấy ra di cốt của đạo hữu, dĩ nhiên, chính là an táng tiên ngọc. Di Thế cung ta sẽ tự gánh vác, nếu đạo hữu di cốt muốn quy hương, thì thực hiện thông báo thân hữu tới đón, liệu hoặc ở Di Thế cung ta lưu lại quê hương, coi địa giới xa gần, sẽ thu lấy đạo hữu ‘chi phí quy hương an táng’.

- Đa tạ Lục tiền bối nhắc nhở, bất quá vãn bối tự nhận là kết đan sẽ không thất bại, cho nên không cần cân nhắc chuyện hậu sự...

Ninh Phàm hơi bật cười, cách phục vụ của Di Thế cung này thật chu đáo hết sức, ngay cả chuyện hậu sự của tu sĩ cũng cân nhắc đến.

Đối với tu sĩ thời đại này mà nói, đưa cốt về quê ý nghĩa trọng đại... Có thể chôn nơi cố hương, là một loại hạnh phúc.

- Ha ha, tiểu hữu có lòng tin như thế, ngược lại là lão phu lắm mồm. Thứ hai, trong Di Thế tháp không cách nào khai động thiên pháp bảo, trữ vật đại ngược lại là ngoại lệ... Cũng chính là nói, tiểu hữu nếu muốn mang đỉnh lô tiến vào bên trong tháp tu luyện, cho dù mang vào, cũng không cách nào gọi ra, mà thời gian của động thiên không gian, không chịu ảnh hưởng của tháp lực...

- Hả có chuyện bực này nữa sao?

Ninh Phàm hơi kinh ngạc, nếu như vậy mình trong tháp, không cách nào tùy ý sắc bổ rồi, chỉ có sau khi ra tháp, lại xử lý hai Nguyên anh nữ yêu.

Cũng đúng... Nếu động thiên pháp bảo mang người tiến vào, lại chỉ hao phí tiền tài của một người, khiến cho vô số người tu luyện... Di Thế cung, không khỏi quá thua thiệt.

- Như vậy, sau khi đạo hữu hơi làm chuẩn bị, lão phu sẽ phái người, dẫn đạo hữu tiến vào bên trong tháp.

...

Ba ngày sau, Ninh Phàm xuất hiện trong thiên địa của một mảnh sơn minh thủy tú.

Thiên địa này bát ngát không bờ bến, linh khí dồi dào, lại chỉ có một mình hắn chuẩn bị.

Không giết hại, không dò xét, chỉ có... tu luyện!

Suốt 320 năm, hắn sẽ ở nơi này khai mở động phủ, kết đan!