Hơp Thể Song Tu

Chương 177-2: Chém yêu như ma, chiến công như mưa! (2)




Chương 177: Chém yêu như ma, chiến công như mưa! (2)

Về phần Vân Nhược Vi thì một người một ngựa, thuấn di ra, chạy thẳng tới Tóc bờm sư tử lão yêu. Lão yêu tựa hồ ý thức được Vân Nhược Vi là nhân tộc tu sĩ đứng đầu, lập tức vọt lên, nghênh chiến!

Ninh Phàm ánh mắt lãnh đạm, không sợ hãi, chỉ có thất vọng.

Tóc bờm sư tử lão yêu kia không thể nghi ngờ là bạn sinh chi yêu của yêu tướng, nhưng lại không phải là nữ yêu, như vậy thì không cách nào thu làm đỉnh lô... 12 bạn yêu cũng không phải toàn bộ là nữ nhân, kế hoạch thu hết 12 yêu bỏ đi lúc này.

Như vậy chỉ có giết!

Quanh thân phong lôi chợt động, sau lưng ngân dực ba trượng đã sinh!

Hai cánh động một cái, phong lôi vang lớn, Ninh Phàm thật giống như một đạo ngân mang, xông thẳng đi về phía yêu vân!

Độn tốc này bất quá Nguyên anh sơ kỳ, nhưng mà khí thế phi độn, lại khiến cho Tóc bờm sư tử lão yêu tâm thần đều run lên một cái!

- Diệt!

Giờ khắc này, Ninh Phàm thật giống như Thần Ma!

Hai cánh rung lên, như vào chỗ không người! Kiếm niệm đảo qua, lưu quang màu mực, đem yêu vân tung hoành đó cắt thành vô số mây bể, ngay lập tức có mấy trăm Ích mạch, Dung linh chi yêu, thân thể cắn nát, kêu rên mà chết!

Không đủ, không đủ, không đủ!

Đốt Huyết đan, từng viên luyện hóa, Phần huyết đan, một tia lan tràn, sát ý bay lên!

Mấy chục hơi thở, hai quân rốt cuộc phi độn ngàn dặm, đánh sáp lá cà, nhưng mấy chục ngàn yêu binh, lại bị một mình Ninh Phàm, mấy mươi lần kiếm niệm càn quét, diệt đi gần mười ngàn yêu vật!

Từng tên yêu vật, phàm là ánh mắt chạm đến Ninh Phàm không khỏi sợ hãi!

Cự Cốt quyết, dưới Phần Huyết đan dược liệu, đột phá tầng thứ ba cảnh giới thứ tư!

Vân Nhược Vi đang cùng Tóc bờm sư tử lão yêu giằng co, thầm kinh hãi kiếm niệm của Ninh Phàm mạnh. Còn Tóc bờm sư tử lão yêu, giờ phút này sắc mặt âm trầm như nước, cuồng nộ quát:

- Mãng vương! Điêu vương! Hai người các ngươi ngăn lại người này, chớ để cho hắn lại giết sạch tiểu yêu! Tượng vương, ngươi đi diệt bọn Hạt Mục nhân tộc đó đi!

Tóc bờm sư tử một lệnh vừa ra, lập tức có một hắc hán mập mạp thân cao hai trượng, ngăn trở đường đi của Giới Hưu. Mà một tên bạch y tú sĩ cùng tên hán tử gầy mặc áo bào vàng thì vây công tới Ninh Phàm.

Yêu triều cùng nhân tộc đóng binh, lập tức có vô số yêu tộc, tu sĩ từ trường không rơi xuống, chết đi.

Hết thảy rơi vào trong mắt Ninh Phàm, chỉ hóa thành lạnh lùng mà thôi.

Huyết dịch của hắn dưới dược lực thiêu hủy, ánh mắt như lợi kiếm, quét qua bạch y tú sĩ cùng hán tử gầy áo bào vàng!

Hai yêu sắc mặt đại biến! Ánh mắt này cực kỳ sắc bén!

- Hoàng huynh, hai người bọn ta mau xuất thủ, chớ lưu tình! Người này lợi hại!

- Biết rồi! Yêu thuật, “Hoàng phong”!

- Yêu thuật, “Lân xà”!

Hai yêu đồng loạt bấm pháp quyết, tự bị điểm hóa thành yêu, hai yêu mạng không lâu, cho dù Ninh Phàm đáng sợ nữa, hai yêu bọn họ cũng phải thề đánh một trận!

Hai loại yêu thuật này, bất quá khó khăn lắm đạt tới anh cấp, nhưng hai yêu hiển nhiên chỉ quyết cứng ngắc, hoàn toàn không thành thạo.

- Hừ! Điểm yêu thuật này không đủ! Bể!

Kiếm niệm của Ninh Phàm đảo qua, vô luận là hoàng phong, hay yêu thuật mười vạn cái niệm lực ngân xà biến hóa, đều bị kiếm niệm màu đen cắn mạnh nát bấy!

Ninh Phàm vỗ một cái vào trữ vật đại, lấy ra Hắc thi, lệnh:

- Hắc giáp, ngươi giết tên bạch y! Ta giết tên hoàng bào!

Dứt lời chân hắn đạp xuống một cái, hai cánh rung lên, thật giống như một thanh kiếm quang, bắn thẳng đến hán tử gầy mặc hoàng bào.

Vốn là bạch y và hoàng bào, hai yêu hợp lực đối phó Ninh Phàm, ỷ mình nhiều người, cũng ít chút sợ, lại vạn vạn không ngờ được, Ninh Phàm lại có một cỗ hắc giáp luyện thi cấp Nguyên anh!

Luyện thi đánh ra từng quyền, căn bản không phòng ngự yêu thuật của bạch y tú sĩ, đảm nhiệm yêu thuật đánh trên thân thể. Mỗi một quyền của hắn đều mang thi khí vô tận, cho dù bạch y khổ khổ né tránh, vẫn bị thi khí ảnh hưởng đến, mà yêu lực càng ngày càng vận chuyển đình trệ.

Về phần tên gầy mặc hoàng bào, lại kinh hãi muốn chết trong ánh mắt không thể tin của y, Ninh Phàm quát lạnh một tiếng, hóa thân thành cự nhân 36 trượng!

Cự Cốt quyết tầng thứ ba, đề thăng một cảnh giới công pháp nhỏ, cự nhân chi thân đề thăng 12 trượng!

Trước mặt cự nhân 36 trượng, hán tử gầy mặc hoàng bào nhỏ bé chỉ có vào khoảng ngón tay của cự nhân, cũng vào lúc Ninh Phàm thân thể hóa cự dâng lên một tia nguy hiểm hẳn phải chết!

- Băng toái!

Quyền ra, băng toái, ngàn trượng đóng băng!

Thiên địa quanh người hoàng bào gầy rung mạnh một cái, một thân bảo giáp trực tiếp dưới một quyền nát bấy, hộc máu ra, đã là trọng thương!

Tự nghĩ trốn cũng sẽ chết, không trốn cũng chết, Hoàng Bào đưa ra quyết định cứng rắn, quanh thân cuốn lên hoàng phong yêu thuật.Trong yêu thuật đó, hóa thành ba đạo yêu ảnh, chia ra xông về mắt của cự nhân, mỗi người tay cầm hoàng sa trường mâu, định đâm mù mắt của cự nhân.

Ba đạo yêu ảnh, hai hư một thực, thuật này chính là tiểu yêu thuật thường thất nhất trong yêu thuật, phân ảnh thuật!

Phân ra thân ảnh, khiến người mê muội, nhưng mà mê muội này trong mắt cự nhân lại hóa thành một tia châm chọc.

Kiếm niệm của hắn đảo qua, lập tức, hai đạo hư ảnh không chịu nổi kiếm niệm, bạo tán thành hư ảo. Chính là hoàng bào chân thân dưới kiếm niệm đảo qua, lần nữa nơi cổ họng chợt phun ra máu tươi!

- Sao, làm sao...?

Y không kịp nói xong một câu cuối cùng, cự nhân dùng bàn tay vỗ một cái, như bóp chết chim tước vậy, đem đường đường hoàng bào Nguyên anh, bóp chết trong lòng bàn tay, trở thành thịt nát, một miệng ăn vào yêu thân huyết nhục của hoàng bào!

Chính vào lúc hoàng bào bỏ mình, một đạo tiểu điêu yêu anh màu vàng, lập tức cuốn lên một trận yêu phong, lấy tốc độ có thể so với trung kỳ tu sĩ thuấn di lập lòe mà chạy!

Nếu tu sĩ chết, chỉ cần Nguyên anh không hủy, nhưng hồn vào Nguyên anh, lấy Nguyên anh làm thân thể chạy thoát thân. Vả lại Nguyên anh thuấn di tốc độ thường thường so với bổn tôn nhanh hơn một cảnh giới nhỏ. Yêu tộc nếu hóa hình, có yêu anh, thì cũng tương tự. Chỉ tiếc, Nguyên anh yêu anh cũng yếu ớt hết sức, trừ phi tìm một cỗ thân thể khác đoạt xác trọng sinh, nếu không chính là tầm thường đan cấp pháp thuật cũng đủ để thương tổn đến những thứ anh thể này.

Mắt thấy yêu anh chạy trốn, Ninh Phàm cũng không đuổi. Không đuổi kịp, nhưng cũng không cần đuổi!

Cự nhân mi tâm, lôi tinh chợt lóe, lập tức trong trăm dặm lôi minh không ngừng!

Yêu anh ngay lập tức chạy trốn trăm dặm, vẫn chưa ung dung, bỗng nhiên toàn thân dâng lên cảm giác bị lôi đình phong tỏa!

Ngay đầu, một đạo lôi đình đánh xuống!

Lôi đình kia khiến cho yêu anh sắc mặt kinh hoàng, lần nữa thuấn di, trốn ra ngoài trăm dặm. Nhưng y thuấn di, thật giống như đem lôi đình cùng thuấn đi theo, vô luận trốn bao xa, lôi đình luôn treo trên đầu!

Một màn này tựa như lúc Kim đan chi yêu độ hóa hình kiếp đối kháng lôi kiếp vậy, bị phong tỏa, không cách nào chạy ra khỏi!

Sau khi y liên tục thuấn di ra mấy ngàn dặm, yêu anh rốt cuộc pháp lực không yên, khó đi chạy thoát thân nữa, bị một đạo lôi đình đánh xuống, một mạng ô hô!

Không tới mười hơi thở, Ninh Phàm đã chém lấy được một tên Nguyên anh!

Cự nhân chi thân hét lớn một tiếng, âm thanh hòa với lôi đình, trăm dặm lôi đình khiến cho bầy yêu sợ hãi run rẩy!

Yêu tộc úy lôi kiếp!

Ngày đó Tấn quân chỉ dựa vào lôi thần tinh, liền nguyện ý lưu Ninh Phàm ở nước Tấn, chính là nguyên nhân này!

Tóc bờm sư tử, hắc hán, bạch y, ba người hết thảy đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Nhất là tên bạch y sau khi hoàng bào chết, y hiển nhiên trở thành đối tượng công kích thứ hai của cự nhân!

- Không, không xong rồi!

Xem ra mình đường đường Nguyên anh yêu vương, lại như chim tước vậy, bị cự nhân tùy tiện bóp chết. Tên quần áo trắng tâm thần run rẩy, cho dù trốn cũng sẽ chết, nhưng chết kiểu như vậy tốt hơn bị cự nhân bóp chết, ăn vào!

Y không muốn…không muốn chết trong miệng của cự nhân, bị nhai bể! Y không muốn!

Hắn nhất thức yêu thuật, đánh văng ra Hắc thi, thuấn di liền trốn, nhưng nguyên lực thiên địa, lại bị cự nhân một chưởng vỗ tản ra, khiến cho y thuấn di thất bại!

- Băng toái!