“Hớ....Úi nghi nghi à nha” Hai con người te tởn đồng thanh nói
“Nghi gì???” Nó chẳng hiểu chuyện gì
“Bà mang bầu hả??? Ý ý ý trời ơi” Mun
“Đâu có đâu, tôi mới có lấy được tuần thôi mà. Sao có được?” Nó phủ định ngay
“Một tuần cũng có thể thụ thai rồi đó” Lam Bình phân bua
“Không thể nào nhá” Nó vẫn khẳng đình là không
“Tý về mua que thử là biết à?”
.............
Trên đường về nó tạt vào hiệu thuốc mua quen thử. Về tới nhà là nó vội thử luôn
“Hai bà ngồi đây đợi tôi nha” Quăng cái túi sách nó chạy vội vào nhà tắm
Hồi hộp chờ đợi, và 5 phút sau
“A A A A A A A Huhuhuhu” một tiếng hét xuất hiện liền sau đó là tiếng khóc
“Gì vậy?” Làm Bình và Mun hốt hoảng chạy ra chỗ nhà tắm đập cửa “Bell, Bell bình tĩnh nha. Ra đây nói chuyện nào. Không có cũng không sao mà, từ từ sẽ có mà” Lam Bình an ủi nó “Đúng đó ra xem nào”
Cạnh...cửa nhà tắm mở ra, nó lững thững bước ra, mặ buồn so
“Ra đây xem nào. Kết quả sao?” Mun kéo nó ra hẳn ngoài
“Hai vạch đỏ chói này” Nó làm mặt buồn đưa que thử cho Mun và Bình Bình
“Hả???” Cả hai cùng la lớn “ Có thai sao???” Âm tần lần này còn to hơn
“Ờ” Giật giật
“Hahahahahahaha” Lần này cả ba cùng vui sướng nhảy nhót âm lên
“Khoan, stop mang thai nhảy vừa thôi” Mun làm bộ mặt nghiêm nghị nói
“Hí hí, vậy là bà có thai rồi. chiều đi kiểm tra bác sĩ nhá” Bình Bình vui mừng nói
“Ừm” nó vui mừng gật gật “Phải ăn mừng thôi. Đi siêu thị nào”
“Yeah yeah”
“Stop báo cho chồng bà hôm này về sớm đi. Hẳn là vui lắm đấy” Mun cười nói
“Ờ, đợi tôi tý” Nó toan định bấm máy thì bỗng
“Khoan, phải tạo bất ngờ chứ. Chưa gì đã. Không phải báo để kết quả giấy tờ rồi nói cho ảnh sau” Lam Bình vội ngăn lại
“Ờ ha”
“Còn bây giờ chúng ta đi ăn mừng thôi. Big C thẳng tiến nào”