Hôm nay Bạc Duệ có chút không vui trong trường học, nguyên nhân là khi đi học, trong phòng học hơi ồn ào, cô giáo nói: "Các em, bây giờ mong các em hãy giữ yên lặng tuyệt đối, yên tĩnh đến nỗi cô đánh rơi một cây kim trên mặt đất vẫn có thể nghe thấy, vậy mới đạt tiêu chuẩn."
Cô giáo vừa nói dứt lời, toàn bộ phòng học đã yên tĩnh lặng ngắt như tờ.
Bạc Duệ dựng thẳng lỗ tai chờ hồi lâu, liền không nhịn được lên tiếng, thúc giục một câu: "Cô ơi, cô làm rơi kim đi!"
Kết quả, sắc mặt của giáo viên trở nên vô cùng khó coi, phạt cậu đọc thuộc lòng bài thơ « mẫn nông » * mười lần liên tục.
*Mẫn nông (nhớ cảnh làm ruộng) là bài thơ nổi tiếng của Lý Thân thời Đường, bài thơ được viết theo phong cách cổ phong.
Từ trước đến nay Bạc Duệ luôn là học sinh ngoan, hôm nay là lần đầu tiên chịu phạt ngay trước mặt các bạn học trong lớp, cho nên tâm tình trở nên cực kỳ kém, thế là vừa tan học, bạn tốt của mình Chung Trạch gọi mình cùng đi đến tiệm sách phía sau trường học xem truyện tranh mới nhất, cậu cũng không có tâm tình gì, chỉ đeo cặp sách, đi ra khỏi cổng trường, cách rất xa, Bạc Duệ đã thấy xe của Cẩm Dương, liền một tay cầm chai nước, một tay cầm cặp sách của mình, chạy bình bịch tới trước xe, mở cửa xe phía Cẩm Dương ra, ném cặp sách và bình nước lên đùi Cẩm Dương, đứng trên mặt đất, ngẩng đầu, nhìn thấy ngồi Cẩm Dương trong xe, còn chưa nhìn xem trong xe có ai khác hay không, đã giận đùng đùng bắt đầu tố cáo: "Cha, hôm nay thật tức chết con rồi, cô giáo bọn con bảo bọn con giữ yên lặng, yên tĩnh đến nỗi cô giáo làm rơi một cây kim cũng có thể nghe thấy, kết quả bọn con đợi mãi không thấy cô giáo đánh rơi kim, liền giục cô giáo một câu kết quả cô giáo phạt con đọc thuộc lòng bài « mẫn nông » mười lần!"
Cẩm Dương nhíu mày, nghe thấy lời của con trai mình, không hề có cảm giác đồng tình, ngược lại khí định thần nhàn nhạt nói: "Bạc Duệ, con còn không biết xấu hổ mà nổi giận, nếu như cha là giáo viên của con, cha sẽ phạt con chép bài « mẫn nông » mười lần!"
Khuôn mặt nhỏ của Bạc Duệ lập tức nhăn lại, tức giận trừng mắt nhìn Cẩm Dương, còn chưa tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nghe thấy trong xe truyền đến tiếng cười.
Bạc Duệ càng nhíu chặt mày hơn, mang theo vài phần bất mãn ngẩng đầu, nhìn thấy bên cạnh Cẩm Dương có người đang ngồi, liền nhón chân lên, dùng sức ngẩng đầu muốn nhìn xem người bên trong xe là ai, trong miệng còn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Cha, cha có bạn gái mới sao?"
Tâm tình của Lâm Thâm Thâm vốn hơi đè nén, thế nhưng khi nhìn thấy Bạc Duệ, cả người tự dưng vui vẻ lên rất nhiều, nghe thấy những lời nói trẻ con của Bạc Duệ, không kìm được cười ra tiếng, sau đó nghiêng người sang, ló đầu ra, nhìn Bạc Duệ đứng bên cạnh Cẩm Dương, nói: "Duệ Duệ hôm nay chịu phạt trong trường học?"
Bạc Duệ không ngờ rằng, người cùng cha đến đón mình, không phải bạn gái mới của cha, mà là chị Thâm Thâm, lập tức khuôn mặt nhỏ đỏ lên, sau đó lập tức ngoan ngoãn giơ tay lên, cầm chai nước và cặp sạch, vòng qua xe, chạy đến bên Lâm Thâm Thâm, mở cửa xe, trèo lên đùi Lâm Thâm Thâm, ôm chặt lấy eo Lâm Thâm Thâm, hỏi: "Chị Thâm Thâm, hôm nay chị cố ý tới đón em tan học sao?"
Mặc dù Lâm Thâm Thâm không phải cố ý tới đón Bạc Duệ tan học, nhưng Bạc Duệ không rõ tình hình không chờ Lâm Thâm Thâm trả lời câu hỏi của cậu, đã mang theo khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chớp làn mi dài, mắt sáng lấp lánh nhìn Lâm Thâm Thâm, nói: "Chị Thâm Thâm, tâm tình của em ở trường vốn không tốt, bây giờ trở nên vô cùng tốt."