Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Chương 211: Nhìn Ở Trong Mắt, Trong Lòng Thoải Mái (3)




Chỉ là, càng về sau, nụ cười của Lục Đình Phương càng thêm cứng ngắc.

Hình như Lâm Chấn Đình phát hiện sự bất thường của Lục Đình Phương, vội vàng chọn thời điểm thích hợp, đột nhiên chen lời, di chuyển chủ đề: "Mẹ, những vấn đề này, mẹ nói chuyện với Đình Phương sau đi, hôm nay chúng ta mời Cẩm tiên sinh đến nhà ăn cơm, là vì bàn chuyện liên quan tới xí nghiệp Lâm thị."

Lâm lão phu nhân được Lâm Chấn Đình nhắc nhở như vậy, lập tức tỉnh táo lại, cười ha hả nói: "Cậu xem trí nhớ này của tôi này, lớn tuổi hay như vậy đấy, nếu như không phải Chấn Đình nhắc nhở, tôi đã suýt quên chuyện chính."

Lục Đình Phương thấy chủ đề rốt cục được di chuyển, lúc này mới thở phào một hơi, cả người không khỏi thư giãn.

Lâm Chấn Đình sợ lát nữa lại kéo đến những vấn đề phụ nữ râu ria, lập tức nhìn qua Cẩm Dương, giọng nói nghe rất khiêm nhường: "Cẩm tiên sinh, rất vui vì cậu có thể gia nhập xí nghiệp Lâm thị chúng tôi, liên quan tới mấy phương án Cẩm tiên sinh từng làm, Lâm mỗ từng có nghiên cứu, thật sự đẹp đẽ không có kẽ hở, Lâm mỗ vô cùng bội phục!"

Cẩm Dương đối mặt với Lâm Chấn Đình tán dương, không hề có ý mở miệng nói chuyện, chỉ là thần thái nhàn nhạt ngẩng đầu, gật đầu với Lâm Chấn Đình, coi như đáp lại câu nói của ông ta.

Lâm Chấn Đình thấy thái độ của Cẩm Dương lạnh nhạt như vậy, có chút xấu hổ, lúc này Lục Đình Phương đã bình tĩnh lại từ cơn giận vừa rồi, không nhịn được chen vào nói, vừa làm dịu bầu không khí, vừa chuyển chủ đề lên trên người Lâm Thâm Thâm: "Cho tới nay, trong giới thương nghiệp đều lưu truyền tiền lương hàng năm của Cẩm tiên sinh lên tới tám chữ số, cuối cùng sao lại đồng ý với Thâm Thâm nhà tôi, tới xí nghiệp Lâm thị vậy?" 

Lục Tương Nghi nghe thấy Lục Đình Phương như vậy, đáy mắt sáng lên, lập tức hiểu được ý trong lời nói Lục Đình Phương, lập tức nghiêng đầu sang chỗ khác, quan sát Cẩm Dương, lại hơi liếc nhìn Lâm Thâm Thâm, phối hợp với Lục Đình Phương, hỏi: "Chị Thâm Thâm cho Cẩm tiên sinh lợi ích gì, mới để cho Cẩm tiên sinh đồng ý tới xí nghiệp Lâm thị vậy?"

Lâm Thâm Thâm sao lại không nghe hiểu mẹ con này kẻ xướng người hoạ đang hoài nghi giữa cô và Cẩm Dương có hành động gì không thể để người ta biết.

Thật ra hai mẹ con Lục Đình Phương và Lục Tương Nghi, lên tiếng vô cùng có kỹ xảo, nghe tựa như nói chuyện phiếm rất bình thường, thế nhưng, đối với Lâm gia đều biết Lâm Thâm Thâm đã từng vị thành niên mang thai mà nói, lập tức liền không nhịn được miên man bất định, huống chi, Cẩm Dương đúng là đã từng bị vô số người đào góc tường, cũng không đào được, mà Lâm Thâm Thâm từ nước ngoài trở về, không quyền không thế, lại có thể ký hợp đồng với anh, đúng là khiến người ta hoài nghi.

Sắc mặt của Lâm lão phu nhân lập tức trở nên cực kỳ không dễ nhìn, trước giờ bà luôn chú trọng thanh danh của Lâm thị, nếu là Lâm Thâm Thâm dùng thủ đoạn bẩn thiu để ký hợp đồng với Cẩm Dương, bà thà rằng không cần!

Cho nên Lâm lão phu nhân buông đũa trong tay xuống, nhìn chằm chằm Lâm Thâm Thâm, hỏi: "Thâm Thâm, cháu đã dùng phương pháp gì ký với Cẩm tiên sinh vậy?" 

Không biết có phải bởi vì trên thực tế bản thân Lâm Thâm Thâm đã đồng ý làm tình nhân một năm với Cẩm Dương hay không, cho nên giờ phút này Lâm Thâm Thâm đối mặt với Lâm lão phu nhân tra hỏi, cứ cảm thấy có chút chột dạ.

Mà lại những chuyện này, còn nói ngay trước mặt Lâm Viễn Ái.

Lâm Thâm Thâm theo bản năng nghiêng đầu, nhìn về phía Lâm Viễn Ái, quả nhiên phát hiện, Lâm Viễn Ái cau chặt lông mày, sắc mặt trở nên không dễ nhìn.