Hợp Đồng Mang Thai

Chương 4: Người Đàn Ông Xuất Hiện




Gia Ngân buồn bã,bước đi.Khuôn mặt đã trở nên xanh xao rất nhiều vì mất ngũ.....Bất chợt cô gặp người y tá ấy...Người đã xét nghiệm máu cho cô.

Chị y tá ơi...Có cách nào tìm gan nhanh chóng cho ba em không chị..Em cầu xin chị..em sẽ kiếm tiền để nộp cho ca phẩu thuật...

Cô y tá ấy cảm thấy ngạc nhiên-Ũa chị nhớ là trong gia đình em có một người phù hợp gan với ba em mà....Cái cô gái tên gì hân ấy....Tại sao lại còn tìm gan nữa...

Gia Ngân nghe xong mà tay chân muốn rụng rời......Cô không ngờ nó cùng gan với ba....Tại vì sao vậy?..Tại sao nó lại nói dối....Ba đối xữ nó còn hơn tất cả những người thân trong gia đình.......Cô như muốn hét lên hai tiếng vì sao........

Trong đêm tối ấy có một người con gái đang đội mưa,để chạy trong đêm tối.Cô chạy không ngừng nghĩ.Mưa không thể ngăn cản được nổi đau mà cô đang chịu đựng..........Mày có phải là con người không...Cô vừa chạy vừa gào thét.....

Cô chạy quá nhanh cùng với những dòng cảm xúc của mình nên không để ý tới có một chiếc xe đang lao về mình.

Két.......két..............

Cô không sao chứ cô gái...Người tài xế chạy tới ân cần hỏi.....Cô xua tay tôi không sao....Và đứng dậy định chạy tiếp,nhưng cô chạy quá sức nên không thể đi tiếp được nữa...Cô buồn bã và khóc thét lên......Những hình ảnh ấy đều được người đàn ông trung niên trong xe cảm nhận được...Bởi chính người con gái mạnh mẽ ấy....

Người cô đã ướt sũng và đang ngồi bệt trước chiếc xe sang trọng.....Nhưng cô vẫn cố đứng lên nhưng vô vọng.....Cô mất sức nhiều quá và ngất lịm đi...

Đưa cô ấy lên xe đi....Chở cô ấy đến bệnh viện.....Ông ta nói với người tài xế.

Ngồi trong xe ông cứ nhìn khuôn mặt cô...Sự bi thương hiện lên trên khuôn mặt ấy....Nhìn ở cô mà ông thấy cô cũng có một phần nào đó rất giống mình..Ông đã từng mạnh mẽ để quên đi người yêu mình đi theo một người đàn ông khác....Sự hụt hẫng khi mất đi người mình yêu...Nhưng giờ đây đã khác...Thời thế đã thay đổi.Ông đã trở thành một doanh nhân giàu có nhất....Thì lại chính là lúc người anh yêu quay trở lại tìm anh.......Ông nhết môi cười,vì đàn bà trên đời này chỉ cần tiền mà thôi..Nhưng ông vẫn còn yêu người con gái ấy....Ông phải làm sao đây!!....Những dòng suy nghĩ vụt tắt khi chiếc xe dừng lại trước cổng bệnh viện...

Gia Ngân mở mắt ra thì thấy mình đã nằm trong bệnh viện.Cô nhìn đồng hồ thì đã thấy 9h sáng..Đầu cô vẫn còn đau khi dầm mưa....Cô không thể nhớ ai đã cứu mình...Để nói một lời cảm ơn.....

Cô vội vàng về nhà thì thấy ngọc hân và mẹ đang nói chuyện vui vẻ..

Mẹ thấy con mặt đồ đẹp không??Cô quay một vòng ẹ mình xem.....Đẹp lắm con ơi...Mẹ cô khen túm tím cả mắt.

Cô hét lên...Ngọc hân mày cùng gan với ba tại sao lại nói dối...Bây giờ phải với tao tới bệnh viện lẹ lên....Không,ngọc hân hét lên...Mẹ ơi cứu con...

Cô ngạc nhiên nhìn mẹ mình.....Mẹ cũng biết nó phù hợp gan với ba sao..??..Cô không thể tin được...cô lắc đầu.

Tất cả tại ba mày....Gia đình đang yên ắng giờ ra nông nổi này.......Là tại ba mày...Bà khóc thét lên.

Mẹ ơi,đó là chồng mẹ mà tại sao mẹ nói như vậy được hả mẹ....Mẹ muốn ba chết mẹ mới vui lòng đúng không,cô khóc vội vàng nắm tay ngọc hân kéo đi.

Không,em sợ lắm,em không đi đâu.Lúc này ngọc hân mới vỡ òa khóc.....Tao xin mày hãy cứu ba đi theo tao....Ngọc hân ngồi bệt xuông đất khóc.-Không con sợ lắm mẹ ơi...Cả ba người đều khóc.......Căn nhà trở nên bi thảm hơn bao giờ hết....Nhưng nổi đau thì chỉ có Gia Ngân mới cảm nhận được.

Cô tự hứa với mình rằng từ nay cô sẽ không cần gia đình này nữa.....Cô bỏ đi và lang thang trên những con phố,tìm một nơi nào có thể giúp cô thoát khỏi cơn ác mộng này.....

Cô vào một quán bar quen thuộc của mình.....Cô muốn uống cho nó say,để không bao giờ có thể nhớ đến những người ghê tởm trong cái gia đình ấy...Nhưng cô không biết rằng có một người đàn ông đang dõi mắt nhìn mình....Ông ta bất ngờ nhận ra cô là cô gái hôm qua......

Ông cũng không hiểu tại sao lại muốn đến đây để uống rượu nữa,ở nhà ông cũng không thiếu một loại rượu nào....Ông muốn tìm lại cái không khí thời xưa,khi mà ông còn trai trẻ,không có cơ hội để vào những nơi này,vì hồi trước gia đình ông rất nghèo....Ông đang suy nghĩ thì có tên đàn ông tới treo gẹo cô gái ấy.....Hắn ta bắt đầu sờ soạt từ trên xuống dưới...Vậy mà cô ta cũng để cho hắn rờ không một chút phản ứng....Ông ta cảm thấy buồn cười.,thì ra cô ta cũng chỉ là một cô gái hư hỏng mà thôi.

Bất ngờ cô quay lại tát hắn ta một cái.Ông ta hơi sững,những cũng cảm thấy rất vui.

Ah con này láo mày dám tát tao ah......Ông ta định tát cho cô một bạt tai thì người đàn ông đó đã tới can thiệp.....Cút đi..Người đàn ông lạnh lùng quát.....Mọi người đều quay mặt nhìn lại chuyện gì đã xảy ra.....Họ nhìn thấy ông ta với khuôn mặt rất quen....Đúng rồi,là ông vĩnh trung...Hắn ta cảm thấy sợ hãi và vội vàng rút lui.....Có một người đàn ông cũng ngạc nhiên không kém,là quản gia của ông vĩnh trung...Ông chủ có bao giờ can thiệp chuyện này đâu nhỉ,ông ta thầm nghĩ....

Cô say quá không tự chủ được mình nữa,để mặc cho ông ta kéo cô lên xe và đi đâu cô cũng không biết.......