Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử

Chương 22




Ken lôi nó đi xềnh xệch, cái chân ngắn của nó phải 4,5 bước mới bằng 1 sải chân của anh… thật vất vả…

- Này!! Từ từ đã, anh làm gì vội quá vậy? – Nó cực nhọc hét theo

Ken lôi nó ra đến bãi xe… thô lỗ nắm lấy 2 cổ tay nó, ấn người vào thành xe… vẻ mặt âm u, tức giận như 1 ma vương…

- Anh…anh sao vậy? – Nó sợ hãi run lập cập nhìn Ken mếu máo

- Nói!! Tại sao hắn ta là hôn phu của cô? – Ken gằn từng tiếng như muốn ăn thịt người

Âm điệu làm nó lạnh toát người… nhưng đầu óc cũng may mắn tiếp nhận đc câu hỏi của anh lập tức khôi phục bộ dáng ngây ngô…

- Ủa? tui chưa nói cho anh nghe hả? – Nó ngốc ngếch hỏi ngược lại Ken làm anh tức muốn thổ huyết

- Nói mau – Ken nạt nó

Bộ dạng ngây ngô bị nạt văng mất chỉ chừa lại cái mặt như con cún đang sợ hãi của nó…

- Thì…anh buông tui ra đi… từ từ nói… huk huk – Nó thút thít, mắt long lanh nước

Ken bắt gặp bộ mặt của nó mà xao lòng, thấy mình hơi quá đáng liền vội buông tay nó ra, quay mặt đi…

Ngồi trong xe ngay ngắn, Ken trầm giọng hỏi nó…

- Giờ cô nói tôi nghe được chưa?

- Ừ!! Cũng ko có gì… Jun và tôi đc gia đình đíhn ước trước, nhưng hình như anh ấy ko thích hôn nhân ép buộc này nên chúng tôi đã kí với nhau hợp đồng, sau 1 thời gian chúng tôi đường ai nấy đi – Nó thản nhiên kể chuyện cho Ken nghe

- Hắn bắt cô kí hả? – Ken nheo mày nghi hoặc

- Ừ!!! Giống anh thôi

Ken nghe nó nói chột dạ… quả là có giống anh thật =))



Ken lái xe 1 vòng và dừng lại ở salon của Jonny mà trước đay nó đến 1 lần… Vừa thấy nó và Ken bước vào… Jonny đã chạy phắt ra ôm chằm lấy nó…

- Oaaaaa!!! Nhớ cưng quá đi à? Sao lâu như vậy mới tới tìm jon vậy hả? – Jonny trách iu nó

Nhìn thấy sự nhiệt tình của Jon nó cũng vui vẻ đón nhận…

- Hì!! Em xin lỗi – Nó phụng phịu hối lỗi

- Ôi!!! Dễ thương quá, Jon hun cái nak – Jonny thấy bộ dạng nó như tiểu công chúa hối lỗi nhịn ko đc chu mỏ hun 1 cái

Nhưng chưa kịp chạm đến nó thì đã bị 1 bàn tay to lớn giữ mặt Jon lại ko tiến thêm miếng nào về phía trước đc… Ken nổi lửa kéo nó ra, tay giữ đầu Jon khư khư, níu đc chắc đã bóp nát như quả cam rồi…

- Chán sống hử? – Ken gằn qua kẽ răng làm Jon lạnh xương sống

- Xì!! Biết rùi!! Ko động tới bảo bối cậu đâu, thật ghét quá đi à? – Jon thở dài ngúng nguẩy bỏ đi kéo theo nó

Ken xị mặt ngồi phịch xuống ghế chờ, tay lật bừa quyển tạp chí… Dáng vẻ vương tử của anh chàng thau hết ánh nhìn của mọi người nhất là phái nữ…

- Ken!!! Hôm nay ko phải họp báo công bố bạn gái anh sao? – 1 cô gái vóc dáng đẫy đà, điện nước đầy đủ trong chiếc đầm hoa xẽ ngực ôm cơ thể tôn dáng bước đến gần Ken

Ken ngước lên hướng về phía chủ nhân giọng nói… Gương mặt tròn kiều diễm, môi son má phấn sắc nét, đôi mắt quyến rũ mê người… Đây ko phải là ai xa lạ

- Sophina – Ken nhíu mày

So với Tina ả này thuộc phần ko kém, Tina trông thế ra lại ngu ngốc vô cùng, hành động thiếu suy nghĩ… Sophina ngược lại rất mưu ma, hành động cẩn thận, toan tính chi li, nham hiểm khó lường… nhưng đúc kết sau cùng về 2 ả hồ ly này vẫn là “mục tiêu duy nhất chính là Ken”…

Nghe tin Ken công khai bạn gái khiến cô ả tức sôi máu… bao nhiêu năm công sức mồi chài như dã tràng đem đổ biển… nên hôm nay ả cố ý đến đây để xem mặt con nhỏ đc Ken gọi là “bạn gái”…

- Lâu ko gặp, sao anh ko liên lạc với em? – Phina ngọt ngào ngồi xuống bên cạnh đặt 1 tay lên vai Ken kiều diễm hỏi

- Tôi bận – Ken đáp gọn… gặp mí ả như vầy anh đến phát ngán với 1 kịch bản “sao anh ko liên lạc với em”

Trước giờ anh chàng chưa liên lạc riêng với bất kì ai, đừng nói là alô hay nhắn tin gì, nếu cần hợp tác thì chỉ có quản lí Hiro liên lạc thay… bọn họ hầu hết chủ động liên lạc cho anh… chỉ trừ 1 con nhỏ ko biết trời biết đất… chưa bao giờ thấy chủ động liên lạc với anh dù là 1 tin nhắn… và cũng chỉ có mỗi nhỏ đó là anh phải là người chủ động… Em ấy thật vinh hạnh =))

Mắt anh chàng dán vào quyển tạp chí xem bên cạnh như ko khí… ả siết chặt tay tức giận, nhưng ko bộc lộ ra ngoài điềm nhiên nở 1 nụ cười…

- Anh ko định giới thiệu cô bạn gái của anh cho em sao? – Cô ả nhỏ nhẹ

- Ko cần thiết – Ken hừ 1 cái

Ko cần nói anh cũng hiểu… loại người như Sophina chẳng có gì tốt đẹp… Ả luôn theo đuổi anh, nhắm vào cái ghế phu nhân của anh…nhưng 1 người như ả ta, sống lâu bên mình chắc quy tiên sớm mất… Anh khinh nhất loại này, có thể dùng mọi thủ đoạn để có đc cái mình muốn… ko khéo Boo bé nhỏ cũng gặp nguy hiểm …

- Cô ko có việc gì phải làm àh? – Ken đuổi khéo ả… thực tâm ko muốn để con hồ ly này gặp Boo

- Anh đuổi em đấy à? – Ả giận dữ đứng phắt dậy

- Là cô nói chứ tôi ko nói – Ken vẫn lạnh lùng

Ả tức đến tím mặt… họng nghẹn cứng ko thốt nên lời…

- Ken, đợi lâu ko – Nó chạy lon ton ra

Thật là ngợp với nó… mỗi lần xuất hiện đều 1 vẻ, hôm nay nhìn nó như thiên thần vậy… Váy trắng phồng đơn giản chít eo đc làm nổi bật bằng chiếc nơ to phía sau lưng…1 chiếc khăn cổ bằng lụa màu hồng làm nổi bật chiếcđầm hơn, mái tóc buông xõa uốn nhẹ ôm mặt điểm lên khuôn mặt tròn xinh … níu chắp thêm đôi cánh có lẽ có nhìu người phải nhầm là thiên thần thật sự..

- Ken – Nó ngước đôi mắt long lanh nhìn Ken… Jon vẽ cho nó 1 đường nhũ mắt phía dưới càng làm mắt nó đẹp hơn ko ngờ…

- Ờ….ờ… dễ thương lắm – Ken ngay ngốc nhìn nó trả lời như cái máy

Nó khoái chí cười tủm tỉm…

- Jon nói đúng ko, xing quá mà… – Jonny từ phía sau đi lên õng ẹo nói

- Ưm… tya nghể Jon là số 1 – Nó cười rạng rỡ chết người

- Oa!!! Tiểu côn chúa, xinh quá, xoay 1 vòng xem nào – Jon mắt long lanh nhìn tác phẩm của mình sống động đến từng chi tiết