Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử

Chương 20




Nó đứng như trời tròng, mặt nghệch ra ngu si… Nếu nó đồng ý thì 3 tháng kia kết thúc cũng là ngày giỗ của nó mất, làm sao nó chóng nổi lực lượng Fan của hắn, chưa kể mối nguy hại lớn nhất là papa mama và Jun… họ bít đc liệu có mần thịt nó ko nhỉ?… “Ko đc…ko thể đc…” – Nó ngầm nghĩ lắc đầu nguầy nguậy… Ken nhìn lướt qua nó cũng thấy hết nó đang nghĩ gì…Thật là 1 người đơn giản…haizzz…

- Cô ko có quyền từ chối, nếu từ chối, lập tức trả hết nợ cho tôi, cô đc tự do –

Nó vừa há họng định nói thì Ken phán 1 câu chặn họng nó

Quai hàm dưới cứng đơ ngoác ra… cái mặt xệ xuống thảm sầu như “cá lau kiếng” vậy =))…

- Cái…cái…cái gì… – Nó choáng, trời bắt đầu mọc sao và chao đảo =))

- Được rồi, vậy tôi quay về trước chuẩn bị, cậu và Boo chuẩn bị rồi đến sau nhé –Hiro từ biệt 2 người mau chóng biến đi

Nó ngồi ngẩn tò te, hồn vắt vẻo tít trên cột điện cao thế… Ken nhìn nó ko nhịn nổi cười…

- Này, này… – Ken lay nó

- Á – Nó giật mình… nhờ Ken lấy cây khều hồn nó xuống nếu ko nó đã đánh võng trên đó lun rồi =))

- Cô làm gì thế – Ken phì cười hỏi nó

- Anh còn nói, giờ phải làm sao đây – Nó khóc mếu

- Thì cứ như thế mà làm – Ken trả lời gọn rồi đứng lên bỏ đi

- Ko đc, ba mẹ tôi sẽ nói sao? Còn Jun nữa, họ giết tôi mất – Nó rên rỉ

Ken khựng bước khi nghe nó đang thống khổ thao thao bất tuyệt… khuôn mặt đột nhiên hạ sắc xám xịt… mắt hoắc lên tóe lửa đáng sợ… Ken quay lại về phía nó… tự nhiên đang tập trung suy nghĩ, 1 thân người lù lù ở đâu xuất hiện trước mắt làm nó giật bắn lên rụng tim…

- Á!!! Mẹ ơi, anh làm gì thế hả, hết cả hồn – Nó vuốt ngực thở dồn

- Nói, tên Jun đó là gì của cô? – Ken gầm gầm hỏi

“Ủa? sao câu này nghe quen quen vậy trời” – Nó căng mắt nhìn Ken ngạc nhiên – “A!!! Jun cũng hỏi về ken y chang vậy… 2 người này có bà con ko nhỉ?”

- Sao tôi hỏi cô ko trả lời – Ken thấy nó cứ ngu ra nhìn anh, ko đủ kiên nhẫn nên quát ầm lên

Nó bị quát điến hồn, mắt long lệ nhìn Ken…

- Ơ…ơ…tôi…tôi xin lỗi – Nhìn mặt nó như con chó nhỏ bị ức hiếp, Ken lính quính xin lỗi thấy thương – Nói tôi nghe, anh ta là gì của cô? – Ken dịu giọng

- Là…là con trai bạn ba tui và là sếp của tui – Nó thành thật trả lời

Ken thở phào khi nghe nó nói, nhưng lập tức nhỏm dậy chột dạ…

- Sếp…sếp cô?…vậy ngày nào cô cũng đến côn ty hắn làm à?

- Ừ – Nó thản nhiên như ko trả lời

Giờ đến lượt Ken cứng đờ, hồn thoát xác phiêu diêu mây xanh =))

- Đói bụng quá, chúng ta đi ăn thôi – Nó đứng dậy hướng ra cửa nhưng Ken vẫn ko nhúc nhích phản ứng gì – Này…này… Anh bị làm sao vậy – Nó lay anh

- Hả? gì? – Ken hoàn hồn

- Đi ăn gì đi, tôi đói bụng rồi – Nó bày bộ mặt tội nghiệp xoa xoa cái bụng

- Ờ… à mà khoan đã… tôi muốn dặn cô vài việc, khi họp báo, cô cứ im lặng để tôi thay cô trả lời là được… Hãy phối hợp với tôi thật tốt – Ken nghiêm giọng dặn dò

- Ư… tui bít rùi – nó lí nhí… dù gì nó cũng phóng lao rồi giờ theo lao thôi, cũng chỉ có 3 tháng thôi là mọi chuyện sẽ kết thúc

- Tốt – Ken nở 1 nụ cười quyến rũ tươi rói xoa đầu nó

Chạm phải nụ cười đó, trái tim nó lại loạn xạ lên, máu nóng dồn lên mặt ửng hồng đôi má mà ko cần phấn…nó ngây người chết lặng… Hôm nay ko biết phải ngày đẹp trời ko mà hết người này đến người khác xuất hồn cưỡi mây đi phiêu diêu chốn bồng lai thế ko bít =))

- Cô ko đi àh? – Ken mở cửa toan bước ra réo ba hồn chín vía nó đi ăn cổ về

- Ơ…đi…đi chứ – Nó nhập xác xong tỉnh mộng đứng phắt dậy chạy lon ton đi ra theo Ken



- Cô lại muốn ăn ở đây hã? – Ken nhíu mày hỏi nó khi đang lái xe về hướng nhà hàng Á- Âu

- Ưm…kem dâu và bánh plan tráng miệng ở đây rất ngon, trà sữa cũng tuyệt vời- Nó nói hào hứng, mắt long lên vui sướng

Đôi mày rậm tuyệt mĩ của Ken cũng giãn ra hài hòa trước thái độ háo hức như trẻ con lần đầu đc dắt đi công viên vậy…

- Tôi lên trước nha – nó mở cửa xe bước xuống nói vọng lại chạy vào trong

Ken lắc đầu vòng xe đến bãi đỗ… lòng anh hôm nay thấy vui khỏ tả… nó sẽ là bạn gái hờ của anh… liệu anh muốn tranh thủ thời cơ này mà nâng cấp cho nó lên thành bạn gái chính thức ko nhỉ?… nghĩ đến đây tự nhiên anh chột cười như bệnh…



Nó vẫy vẫy khi thấy Ken bước vào…rút kinh nghiệm đợt trước, nó ko dám gọi tên sợ gây sự chú ý, còn anh chàng thì cẩn thận đeo 1 chiếc kính 0 độ và chiếc mũ che khuất nửa mặt…

- Woak!! Nhìn anh tri thức quá – nó trêu Ken

Ken nháy mắt hùa theo, tâm trạng của anh đang tốt…

- Em gọi món chưa? – Ken hỏi

Nó đang cúi đầu nghịch mấy bao diêm đủ màu trên bàn ngẩng phắt đầu lên nhìn Ken trân trối…

- Anh vừa nói gì? – Nó hỏi lại

- Anh hỏi em đã gọi món chưa? – Ken chau mày khó hiểu nhìn nó

Chớp chớp mắt, nó nhìn Ken càng lúc càng sâu…

- Sao tự nhiên anh xưng hô lạ vậy? bình thường anh gọi tôi bằng “cô” xưng “tôi” mà – Nó ngây ngô giải thích

Ken thoáng giật mình…mặt sượng đỏ gay… anh cũng ko ngờ lại xưng hô thế…

- À…ừm… thì từ nay em là bạn gái anh rồi, phải đổi cách xưng hô chứ, nếu ko báo chí ngi ngờ thì sao, em cũng nên đổi cách xưng hô của mình đi kẻo lộ – Anh chàng nhanh chóng lôi đc 1 lí do chính đáng che đi cái bộ mặt ngượng ngùng

- Ưm…em biết rồi – Nó thấy hợp lý quá nên đổi tông tức khắc

Tiếng “em” từ nó lọt vào tai chàng sao nghe êm phải bít “Biết sớm thế bắt cô ta gọi ngay từ đầu rồi =))) – anh chàng lâng lâng thầm nghĩ =))

- Boo

Đang bay bổng suy nghĩ, 1 giọng nói trầm trầm như kéo Ken xuống 18 tầng địa ngục… Nó và Ken quay phắt lại chủ nhân giọng nói…

- Jun? – Nó tròn mắt ngạc nhiên nhìn người đang đứng trước mặt mình