Nó ngồi ở ghế sô pha, mặt phụng phịu, 2 má còn ướt nước, lâu lâu lại hít lên 1 cái… Jun ngồi đối diện nhìn nó thật sâu ko rời rồi thở hắt 1 hơi dài não nề…
- Xin lỗi… tui xin lỗi – Nó nói câu này cũng phải trăm lần rồi, nhưng từ nãy tới giờ Jun vẫn cứ im lặng hoài
Nó ngước đôi mắt long lanh ươn ướt nhìn anh chớp chớp khiến anh giật mình khi 4 mắt chạm nhau mặt biến sắc đỏ rực… Nó nhoài người đặt tay lên trán anh khiến giật mình ko kịp phản ứng mà chết trân…
- Anh bịnh bệnh àh? Sao mặt đỏ quá vậy – Nó lo lắng
Anh ko nói gì, nhắm mắt lại…mọi tâm trạng đều bị nó tiêu tan, bàn tay mát lạnh truyền vào anh 1 luồn sinh khí kì diệu…bất giác anh đưa tay nắm giữ lấy tay nó trên trán… hành động này làm nó giật mình, rụt tay lại nhưng ko đc, anh nắm chặt quá…
- Yên nào – Jun nhíu mày nói nhỏ
Nó nhìn gương mặt bình thản ko chút ưu phiền của Jun mà tim đập thình thịch, giống cái cảm giác khi cùng Ken chạy trốn… “Ko lẽ đói bụng hả ta?” – Tự hỏi với lòng mình, nó ngó lên chiếc đồng hồ
- A!!! – Bỗng dưng nó kêu lên làm Jun cũng giật mình
- Gì vậy? – Jun hỏi
- Trưa quá rồi, ko đi ăn hả? tui ko ăn sáng nên giờ đói bụng quá – nó xịu mặt, cái miệng xinh mấp mấy
Jun xoay lại nhìn đồng hồ, đúng là quá giờ ăn trưa rồi…
- Đi thôi – Jun vớ lấy chiếc áo khoác vest nói với nó
- Đi đâu? – Nó ngây ngô hỏi
- Thế cô ko muốn ăn trưa à? – Jun nheo nheo hỏi nó
- A!!! đi chứ – Nó tươi như hoa hạn gặp mưa nhảy phóc đi lon ton ra trước Jun
Anh chàng nhìn nó lắc đầu ko khỏi trộm cười… Nó và Jun bước đi trước trăm nghìn con mắt đổ dồn vè phía họ, đa số là nhân viên nữ, đủ loại tâm trạng xào xáo… ngạc nhiên hơn là từ trước tới giờ, chưa thấy giám đốc ra ngoài dùng cơm với ai,đặc biệt là phái nữ…nó bụng réo ầm ĩ, lại sắp được đi ăn ngon nên tâm trạng có chút phấn chấn mà ko để ý xung quanh, nhắm mắt hí hửng, miệng còn ngâm nga hát khẽ… trông nó như con chim sẻ nhỏ nhắn, dễ thương… Cái cười khẽ, sắc mặt hoan hỉ của Jun càng tăng bội phần kích động của đám người nhân viên công ty… họ thi nhau há mõm rồi ngậm mồm, mắt căng thồ lộ ko khác gì con “chi hua hua”(Loài chó chi qua qua)
- Đi đâu zạ? – nó níu Jun lại khi anh đi hướng về phía thang máy hầm để xe
- Đi lấy xe chứ đâu – Jun nhíu mày nói trước câu hỏi ngô nghê của nó
- Thôi, phiền lắm, sang nhà hàng bên kia đi – Nó chỉ tay về phía nhà hàng nhỏ bên kia đường
Jun nheo mắt nhìn theo hướng chỉ tay… anh tính dẫn nó đi 1 nơi sang trọng hơn…nhưng vừa cúi xuống định mở miệng thì bắt phải bộ mắt cún con, 2 mắt to long lanh khẩn cầu tha thiết vừa háo hức nên bao nhiu từ ngữ nuốt ngược vào bụng, thay bằng cái gật đầu…
Nó mừng rỡ níu tay kéo Jun đi như đứa con nít mà ko hay biết cái hành động này khiến cho 1 người vui và ấm áp biết chừng nào…
- Quý khách dùng gì ạ? – 1 cô gái phục vụ trong chiếc áo sơ mi, váy giuýp ngang gối màu xanh dương đậm và chiếc ghile cùng tông màu lịch sự chìa thực đơn ra mà mắt thì cứ dán vào Jun
- Chị cho em 1 hambuger bò, khoai tây,1 salat và cacao – Nó ngẩng dậy gọi món iu thích – Chị…chị…CHỊ – Nó gọi món mà bà phục vụ cứ ngẩn ngơ nhìn Jun, hết cười rồi lại ỏng a ỏng ẹo làm nó đang đói nổi điên hét lên
- Xin…xin lỗi cô – Cô gái phục vụ ấp úng quay sang nó ghi lại các món
Xong xuôi con mém phục vụ quay lưng đi và khuyến mãi nó 1 cái nguýt, ánh mắt ném vào nó như muốn nói rằng “đồ phá đám” làm nó giận sôi máu… Chóng 2 tay lên bàn… nó ngắm nhìn Jun…
- Cô làm gì nhìn tôi ghê thế – Jun bị nó nhìn đến đỏ cả mặt
- Tôi xem mặt anh dính cái gì mà sao ai cũng nhìn chòng chọc vậy? – Nó ngu ngơ trả lời –
Nhìn đẹp trai sáng lán mà, có nhọ nồi đâu mà dòm ghê zậy?
…Phụt…
Jun ko kiềm chế đc phát 1 tràn cười ko dứt, nụ cười đẹp lung linh càng cuốn hút ánh nhìn hình quả tim phóng nhưng điên từ mí cô gái trong nhà hàng…
- Này!! Anh điên hả? cười gì mà lắm thế – Nó quê độ quát lên
- Xin…xin lỗi… – Jun bụm miệng nén cười mặt đỏ gay gắt
Nó phồng miệng liếc anh 1 cái sắc lẻm quay ngoắc đi ko thèm quan tâm…
- Đây là món quý khách gọi – Cô ả phục vụ lúc nãy đưa đồ ăn sang cho nó 1 cách khó chịu – Đây là món của anh – rồi quay sang dịu dàng,niềm nở giả lã cười với Jun
Jun mỉm cười gật đầu tỏ ý cám ơn làm pả ngất ngây con gà tây liêu xiêu bỏ vào trong…
- Cái gì chứ? Thái độ vậy là sao – Nó bực dộc cáu lên