Sáng hôm sau, Hàn Dương Phong đưa cô đi làm rồi đến Hàn Gia.
Anh vừa đến thì thấy ba anh đang uống trà ở ngoài sân vườn, Hàn Dương Phong bước đến đó, cất tiếng.
- “ Ba… ”
Hàn Dương Quyết ngẩng đầu, thấy giọng nói quen thuộc, hoá ra là con trai ông.
- “ Phong à con, ngồi xuống đi.
” Hàn Dương Quyết niềm nở nói
- “ Dạ ba ” Hàn Dương Phong ngồi xuống cạnh Hàn Dương Quyết
- “ Mọi khi giờ này là con sẽ ở Hàn Thị, sao con lại đến đây.
Có chuyện gì cần ba giải đáp đúng không? ”
Hàn Dương Quyết nhàn nhã uống trà, nhìn qua cũng biết con trai ông đang nghĩ gì.
Ông là ba nó, chẳng lẽ lại không nhận ra sao nhưng ông cảm nhận có chuyện chẳng lành.
- “ Dạ phải, ba vẫn luôn nhanh nhạy trong mọi thời điểm.
”
- “ Con nói đi, xung quanh đây không có ai cả.
” Hàn Dương Quyết nói như vậy vì chỉ có chuyện quan trọng thì con trai mới tìm đến ông
- “ Con muốn biết rõ về vụ tai nạn mười năm trước, cái năm con tốt nghiệp THPT.
”
Động tác, phong thái của Hàn Dương Quyết khựng lại khi nghe Hàn Dương Phong nói đến chuyện này.
Ông giấu kín từng ấy năm, đã mười năm trôi qua rồi, con trai ông có quyền được biết.
- “ Người chủ mưu là Mộ Quân Phong, âm mưu hại chết Dương Khánh Chi, mượn tay con để gi ết chết bà ấy.
Biết rõ Hàn Gia và Triệu Gia có mối quan hệ mật thiết nên đã lập mưu hãm hại con, để con nghĩ rằng bản thân là kẻ giết người.
Chuyện này chỉ có mình ba biết, ba đã ngăn chặn tất cả thông tin về sự việc năm đó.
Nhân chứng và vật chứng đều không có, rất khó để kết tội hắn.
”
- “ Những việc Mộ Quân Phong, hắn tất nhiên phải trả một cái giá thật đắt.
Gây ra tội lỗi, sao có thể hưởng một cuộc sống thảnh thơi.
Bao nhiêu năm ở Anh Quốc, không thể ngủ ngon, phải nhờ sự can thiệp của bác sĩ tâm lý.
Chẳng phải là mẹ vợ con đến đòi mạng hắn hay sao? ”
- “ Tại sao con lại biết? ”
Hàn Dương Quyết rất ngạc nhiên, con trai ông biết được những năm qua Mộ Quân Phong sống như thế nào sao?
- “ Trợ lý bên cạnh hắn là người của Vương Long bang và Tống Nguyệt Như đã nói con biết, cô ta chỉ chờ ngày lật đổ Mộ Quân Phong mà thôi.
”
- “ Tống Nguyệt Như sao? ”
- “ Đúng vậy thưa ba, Tống Gia tan nát cũng do hắn mà ra.
Tống Nguyệt Như thù hận hắn đến tận xương tủy, quyết định phải trả mối thù này.
”
- “ Chẳng phải hai năm trước đã rời khỏi Hàn Thị sao? Bây giờ quay lại, con chẳng lẽ tin những gì cô ta đã nói.
”
Hàn Dương Quyết không nghi ngờ không được, ông vô cùng khó tin.
- “ Sự ép buộc từ Mộ Quân Phong, hứa rằng sẽ không đụng đến Tống Thị và Tống Gia nhưng làm ngược lại.
Chiếm đoạt Tống Thị và tài sản của Tống Gia, giết người diệt khẩu.
Tống Nguyệt Như hận Mộ Quân Phong từ đó, hiện tại chính là cơ hội trả thù.
Nắm rõ mọi bí mật của Mộ Quân Phong nhưng hắn ta không thể làm gì được, vì Vương Long bang do Vương Kiên đứng đầu, hắn muốn cũng không thể đụng.
”
- “ Ba hiểu rồi, tiếc thay cho Tống Gia.
Tống Nguyệt Như cũng thật đáng thương, phải ép bản thân sống bên cạnh kẻ giết hại gia đình mình.
Các con tính làm gì tiếp theo.
”
- “ Ba…ba muốn xin ba một điều, đừng nói sự thật với cô ấy.
Con không muốn vợ con chịu đả kích, con sẽ chờ đúng thời điểm để nói với cô ấy.
”
- “ Được rồi, ba hiểu.
Nhưng Triệu Gia không biết những chuyện này cũng bởi vì ba che giấu thông tin rất kĩ.
”
- “ Sẽ có ngày, sự thật sẽ được phơi bày ra trước ánh sáng.
Không có bí mật nào thắng nổi thời gian, cây kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lộ ra thôi ba.
”
Hàn Dương Quyết gật đầu, Hàn Dương Phong ở lại nói chuyện với ông đến trưa rồi mới đến Hàn Thị.
“ Con tưởng ba không biết những chuyện con làm hay sao hả Phong, nếu như con không thể quay trở về thì con bé sẽ sống như thế nào đây.
Khánh Chi, em ở đó cứ hãy an nghỉ, mười năm trôi qua rồi, thật nhanh.
Bây giờ đã đến lúc kẻ giết hại em phải trả giá.
”
Hàn Dương Quyết không cấm đoán con trai ông điều gì, có thù tất nhiên phải trả nhưng đừng lấy mạng sống ra cá cược.
Ông rất sợ, Hàn Dương Phong là đứa con ông tâm đắc nhất và ông chỉ có nó là con trai.
Nếu nó gặp nguy hiểm thì ông và Hàn Gia phải làm sao, còn con dâu của ông nữa, con bé sẽ sống như thế nào?.