Hai con người đối diện nhau, nhìn nhau sau hai năm.
Hàn Dương Phong cảm thấy Tống Nguyệt Như thật kì lạ, cứ như thể năm xưa cô ta bỏ đi vì bị ép buộc vậy.
- “ Cô nói…cô biết chuyện của tôi và Mộ Quân Phong? ” Hàn Dương Phong nghi hoặc hỏi
- “ Em biết anh không tin nhưng đó là sự thật, em vốn dĩ từ lâu đã muốn lật đổ Mộ Quân Phong.
Bây giờ là cơ hội, em phải nắm bắt nó.
”
Hàn Dương Phong vừa nghe vừa nghĩ, anh cứ tưởng Mộ Quân Phong và Tống Nguyệt Như đang yêu nhau chứ.
- “ Vì sao? ”
- “ Chính Mộ Quân Phong đã khiến em như thế này, em đâu còn gì để mất.
Ngoài mặt nói sẽ không đụng đến gia đình em nếu em không đi theo hắn, sau lưng âm thầm cướp hết tất cả, ba mẹ em hiện tại đã không còn nữa, cũng vì chịu đả kích mà chết.
Một vài ngày sau khi anh kết hôn thì em biết mọi chuyện, chẳng lẽ lại không trả mối thù này.
”
- “ Mộ Quân Phong quả nhiên thâm độc.
”
- “ Thâm độc nhưng em lại ngu ngốc tin tưởng Mộ Quân Phong rồi người thân cũng không còn.
”
- “ Đổi lỗi cho ai được, ngồi đi.
Tạm tin cô, tôi sẽ gọi Khải Minh Kiệt đến.
”
Tống Nguyệt Như ngoan ngoãn qua ghế ngồi, mọi thứ ở đây vẫn như hai năm trước nhưng có điều, một số thứ đã thay đổi.
Nhìn chiếc nhẫn đeo trên tay Hàn Dương Phong, Tống Nguyệt Như liền nhận ra đó là nhẫn DR.
Cô ta cả đời cũng không có được diễm phúc này.
Hàn Dương Phong mau chóng liên lạc với Khải Minh Kiệt.
" Đến Hàn Thị, lên phòng làm việc của tao ngay và luôn.
Có chuyện cần bàn bạc.
"
" Tao đến ngay "
Khải Minh Kiệt dừng mọi công việc, đến Hàn Thị ngay lập tức.
Hàn Dương Phong ngồi đối diện Tống Nguyệt Như, ít phút sau thì Khải Minh Kiệt cũng đã đến.
Anh thấy sự có mặt của Tống Nguyệt Như, không khỏi ngạc nhiên vì sao cô ta lại xuất hiện ở đây.
- “ Này Hàn Dương Phong, tại sao cô ta lại ở đây.
Hai người quan hệ bất chính đấy à.
”
- “ Điên à, có việc, nghiêm túc đi.
”
- “ Ờ ờ, rồi, tao hiểu.
Cô đến đây làm gì? Âm mưu gì? ” Khải Minh Kiệt ngồi xuống, nhìn Tống Nguyệt Như
- “ Tôi không có âm mưu gì cả, chỉ là cùng chung một kẻ thù với hai anh.
”
- “ Cùng chung một kẻ thù? Là Mộ Quân Phong sao? Cô làm việc cho hắn, chẳng lẽ lại hận hắn à? ” Khải Minh Kiệt khó tin, anh chẳng biết Tống Nguyệt Như nói thật hay giả
- “ Đúng vậy, nếu không phải do anh ta, tôi cũng không bỏ đi khi chưa hết thời hạn hai năm và ba mẹ tôi cũng không chết oan.
” Tống Nguyệt Như nói tiếp
- “ Tống Gia tan nát từ đầu năm nay, quả nhiên có dính líu đến Mộ Quân Phong.
Hắn ta vì quyền lực và danh lợi, có điều gì mà không dám làm.
” Khải Minh Kiệt
- “ Cô muốn quyết tâm trả thù Mộ Quân Phong? ” Hàn Dương Phong lên tiếng
- “ Đúng vậy, em biết rõ trợ lý bên cạnh Mộ Quân Phong là người của Vương Long bang và em cũng biết rõ mọi bí mật về anh ta nhưng Mộ Quân Phong không biết em nắm rõ những chuyện đó.
”
- “ Cô nói xem? ” Hàn Dương Phong
- “ Ít ngày nữa, Mộ Quân Phong sẽ khiêu khích anh.
Địa điểm chính là một ngọn núi cao hàng nghìn mét, bên dưới là bờ vực sâu thẳm, đi về phía Nam.
Mục đích của Mộ Quân Phong là giết người diệt khẩu, anh ta đã sớm chú ý đến vợ anh, đã gặp cô ấy ở trung tâm thương mại gần Đại Học Đông Hoa.
Năm xưa, chính tay anh ta đã hại chết mẹ vợ anh và mượn tay anh, nhằm cho rằng anh là kẻ giết người nhưng không phải, tất cả đều do Mộ Quân Phong.
Hơn nữa, anh ta thâu tóm Tống Thị, khiến ba em lên cơn suy tim mà chết, mẹ em vì quá đau lòng nên đã mất sau một tháng.
Thù này không trả, em không thể sống yên.
Anh chỉ cần bảo toàn mạng sống, mọi chuyện cứ để em, em sẽ có cách khiến Mộ Quân Phong phải trả giá.
Ngày đêm mơ thấy ác mộng, phải tìm bác sĩ tâm lý, đó chẳng phải là mẹ vợ anh về đòi mạng Mộ Quân Phong hay sao? Làm những việc ác, tán tận lương tâm, không thể có cuộc sống yên ổn được.
Còn nữa, hãy dựng một màn kịch, chắc chắn nó sẽ đến tai Mộ Quân Phong nhưng anh ta sẽ không nóng vội khiêu khích anh đâu, hắn phải chờ thời cơ thì mới hành động.
”
Tống Nguyệt Như suy tính những chuyện này rất lâu rồi, chờ đến ngày hôm nay, phải thực hiện, không thể để chậm trễ được.
Cô ta tin Hàn Dương Phong sẽ giúp cô ta thực hiện nó..