Tâm trạng Lệ Đình Phong rất tốt, cả thế giới tĩnh lặng mấy tháng nay, ngay lúc này dường như được tia sáng chiếu rọi.
Anh nắm lấy tay Thẩm An Nhiên, nhìn cô đầy trìu mến: “An Nhiên, gả cho anh một lần nữa được không? Chúng ta đi chụp ảnh cưới, tổ chức hôn lễ, để anh có thể bù đắp lại khoảng trống của em trong suốt mấy năm qua”
Thẩm An Nhiên mấp máy khóe môi, quay đầu đi: “Đừng đánh trống lảng, anh mau thả chân em ra, cẩn thận em đá văng anh đấy”
“An Nhiên, anh đang nghiêm túc, anh biết bây giờ em không có cảm giác an toàn, nên anh sẽ cho em thời gian, em cũng cho anh cơ hội theo đuổi em lần nữa được không?”
Giọng nói của anh vốn đã rất ấm áp, bây giờ lại trầm xuống như vậy, cực kỳ gợi cảm.
Ánh sáng lóe lên trong mắt Lệ Đình Phong đầy trìu mến, hai tai Thẩm An Nhiên khế đỏ lên, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, thấp giọng lẩm bẩm: “Cũng không phải là không được, nhưng việc này cần phải xem biểu hiện của anh, biểu hiện không tốt chúng ta sẽ lập tức…”
“Được, anh nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, từ nay về sau, em chính là sếp của anh, em muốn anh đi Đông anh không dám đi Tây, bảo anh ngồi anh không dám đứng”
Lệ Đình Phong cắt ngang lời của Thẩm An Nhiên, tiến gần thêm một bước: “Anh sẽ theo đuổi em thật tốt, yêu vợ như mạng sống, chiều vợ như báu vật, nghe lời vợ như núi”
Thẩm An Nhiên ngước mắt nhìn Lệ Đình Phong, nói từng chữ một: “Vậy bây giờ em chính thức tuyên bố, ngài Lệ Đình Phong đã bước chân vào kỳ thực tập.”
“Anh nhất định sẽ khiến sếp hài lòng!” Lệ Đình Phong nắm lấy đôi chân nhỏ của Thẩm An Nhiên, cả người nhào về phía trước, nhanh chóng tiếp cận, hôn lên môi cô một cái.
“Nói chuyện cho đàng hoàng, không được hôn sếp!”
“Được” Lệ Đình Phong đi lấy máy sấy một cách tự nhiên, rồi đỡ lấy gáy cô để cô nằm lên đùi mình.
“Em muốn xem tivi”
“Đợi chút” Lệ Đình Phong đặt máy sấy xuống, tìm điều khiển trong ngăn kéo đầu giường mở tivi lên.
Một lúc sau, Thẩm An Nhiên nói: “Em khát nước, em muốn uống nước”
“Được, anh đi lấy nước”
“Em không muốn uống nước lọc.” Thẩm An Nhiên nghịch lọn tóc trước ngực, cười với vẻ đùa giỡn, coi Lệ Đình Phong như người giúp việc.
Lệ Đình Phong thích nghe Thẩm An Nhiên sai khiến, vậy có cảm giác như cô đang ỷ lại vào mình, Lệ Đình Phong mở tủ lạnh ra, thấy bên trong có mứt chanh thơm mát, anh múc một muỗng rồi đem pha với nước ấm.
“Thử xem nào”
Thẩm An Nhiên vươn tay nhận lấy, nhấp thử một ngụm, rồi nở nụ cười hài lòng, cô thích uống ngọt, đồ ngọt sẽ khiến tâm trạng trở nên tốt hơn..