Mười bảy tuổi Thẩm An Nhiên đã trở thành người có quyền quyết định cao nhất của tập đoàn công ty Mộc Nhiên với toàn bộ số phiếu thông qua, mà Thẩm An Phú thì không có phiếu nào và được cho là bùn nhão không thể chống đỡ được bức tường.
Những năm này nếu như không phải có cô ở công ty Mộc Nhiên thì một phân tiền Thẩm An Phú cũng không lấy được.
Cô vất vả kiếm tiền để nuôi một con sói mắt trắng!
Khi không có việc gì làm thì ăn uống chơi gái bài bạc cá độ đặt cược cái gì cũng đệ nhất Khi Thẩm An Nhiên còn nhỏ tuổi mà ngồi trên vị trí kia, sợ bị người khác xem nhẹ nên thủ đoạn làm việc có thể nói là mạnh mẽ vang dội, quyết định nhanh chóng hơn nữa cũng không lưu lại chút tình cảm nào, cũng không chú ý đến việc xử lý giữa các cá nhân, có thể làm thì làm, hoặc là nghe theo, hoặc là có năng lực có thể thuyết phục được cô.
Thủ đoạn của cô như vậy, đối với nhiều người vào thời điểm đó dường như quá sắc sảo và không suôn sẻ trong việc xử lý công việc.
Những người lão làng trong lĩnh vực kinh doanh đã dạy cô cư xử khéo léo, bởi vì cô rất sợ đắc tội với người khác mà dẫn đến kinh doanh thất bại.
Thẩm An Nhiên không nghe, tính tình như là một thanh kiếm sắc nhọn, hết lần này tới lần khác đều khiến cho cô tìm ra cách của mình.
Cái chết của ông cụ Thẩm năm đó khiến cho công ty Mộc Nhiên lâm vào nguy cơ, tất cả mọi người cho rằng nhà họ Thẩm sắp sụp đổ, mà lúc đó Thẩm An Nhiên đang học năm thứ hai và rời trường trực tiếp tiếp quản nhà họ Thẩm, cứ thế mà đem công ty Mộc Nhiên đang trên đà rớt xuống vực thảm mà lôi kéo trở về.
Trong hai tháng đó, Thẩm An Nhiên mỗi đêm đều tăng ca, bắt chước phương pháp ngủ của Leonardo, làm việc bốn giờ và ngủ mười lăm phút, sử dụng chu kỳ này để chỉ ngủ vài giờ một tuần.
Đàm phán chuyện hợp tác, họp hành, xác định phương án, xã giao, Thẩm An Nhiên dựa vào chính bản thân mình, từng bước một nâng cổ phần của tập đoàn công ty Mộc Nhiên tăng lên 25%.
Những việc này Thẩm An Phú chưa bao giờ để vào mắt, anh ta cũng không có ấn tượng, nhưng Lệ Đình Phong lại rõ mồn một trước mắt.
Trong mấy năm đó cho dù Lệ Đình Phong có chán ghét Thẩm An Nhiên như thế nào thì cũng không khỏi có chút bội phục Thẩm An Nhiên từ tận trong đáy lòng, lớn lên xinh đẹp thì không nói nhưng hết lần này tới lần khác năng lực còn mạnh như vậy thì những người đàn ông bình thường đứng ở trước mặt cô cũng chỉ biết tự mình hổ thẹn.
Thẩm An Phú có chút chột dạ, ánh mắt sắc bén giờ đã trở nên né tránh, đương nhiên anh ta nhớ rất rõ vấn đề bỏ phiếu, lúc ấy vậy mà Thẩm An Nhiên lại được toàn bộ phiếu thông qua.
Nhưng điều đó đã trôi qua, Thẩm An Phú phớt lờ và hét lên: “Vậy thì sao? Cái đó chỉ có thể chứng minh ánh mắt của bọn họ đều bị mù, chọn mày còn không phải khiến cho nhà họ Thẩm bị phá sản rồi sao!”
“Vậy thì anh có cần tôi nhắc nhở cho anh biết nhà họ Thẩm đã phá sản như thế nào hay không?” Giọng nói của Thẩm An Nhiên lạnh đến phát run, mang theo một chút không vui nhàn nhạt nhưng trong đó cũng có sự uy nghiêm làm cho người ta vừa sợ vừa tức.
“Tao chỉ biến mất có bốn ngày, tại sao bố lại ký hợp đồng có vấn đề?
‘Thẩm An Phú nghe xong sắc mặt hơi đổi.
Thẩm An Nhiên mặt mày nặng nề: “Anh đừng cho là tôi cái gì cũng không biết, lúc trước anh đi đến sòng bạc ngầm thiếu nợ người ta một số tiền lớn, có người giới thiệu cho anh một dự án đầu tư, anh không lấy được tiền ở chỗ này của tôi nên đến tìm bố đi ký”
‘Thẩm An Nhiên đi đến trước mặt Thẩm An Phú, trên mặt mang theo sự hờ hững và lạnh lùng khiến cho người khác không rét mà run: “Thẩm An Phú, anh nói là tôi hại chết bố, anh cho rằng đem toàn bộ trách nhiệm giao cho tôi thì anh có thể yên tâm thoải mái cho rằng cái chết của bố không có một chút liên quan nào đến anh sao? Chỉ cần đầu óc anh bình thường một chút, quan tâm bô một chút thì sẽ không bỏ mặc ông ấy đi ký hợp đồng vậy thì ông ấy sẽ không chết, nhà họ Thẩm cũng sẽ không phá sản như vậy rồi!”.