Triệu Việt không hiểu, anh ta một một thẳng nam, từ trước tới giờ chưa yêu đương, hoàn toàn không hiểu tình yêu, nếu Lệ Đình Phong thật sự yêu Thẩm An Nhiên sao lại ném Thẩm An Nhiên đến toàn thân đầy máu chứ?
Ngược lại Lệ Đình Phong đối xử với những cô gái khác khá tốt, ví dụ như Hạ Minh Nguyệt, vậy anh có ý với Hạ Minh Nguyệt đi, nhưng lại không ly hôn với Thẩm An Nhiên, trong nhà cờ đỏ ngã, bên ngoài cờ màu bay phấp phới.
Triệu Việt ôm đầu, đau đầu, anh ta uống một ngụm nước lạnh, cắt video cho Lệ Đình Phong.
Sau khi Lệ Đình Phong nhận được video, nhìn đi nhìn lại cảnh Hạ Minh Nguyệt ngã xuống lầu, nhưng cũng không nhìn ra gì Triệu Việt đặt đồ ăn ngoài, thấy Lệ Đình Phong gửi tin nhắn cho anh ta.
“Lúc Hạ Minh Nguyệt ngã xuống lầu cậu có nhìn ra gì không?”
Triệu Việt nhíu mày, cái gì mà nhìn ra cái gì không? Anh ta cũng không phải học quay phim, nhưng anh ta chỉnh video lại xem cẩn thận, nhìn bề ngoài là Thẩm An Nhiên đẩy Hạ Minh Nguyệt xuống lầu, nhưng trên thực tế lại không quay được tay Thẩm An Nhiên.
Triệu Việt gửi video cho một đạo diễn lúc trước hợp tác.
Đạo diễn xem xong liền trả lời một câu: “Đoạn video này hơn chín mươi phần trăm là mượn góc”
Triệu Việt khó hiểu: “Sao anh lại nhìn ra vậy?”
“Góc độ nha, còn có lực ngã rõ ràng đã được đối phương thiết kế giảm độ tổn thương tới mức thấp nhất, nếu như bị người khác đẩy xuống không thể nào ngã như vậy” Đạo diễn sợ đối phương không hiểu, còn đặc biệt tìm một đoạn video gửi cho anh ta so sánh.
Triệu Việt xem xong lập tức chuyển tiếp tin nhắn cho Lệ Đình Phong.
Nhìn thấy điều này Lệ Đình Phong cũng không bất ngờ lắm, nếu không phải Hạ Minh Nguyệt nói một câu “mắt và tai sẽ lừa người” anh cũng sẽ không nghĩ tới điều này.
Lệ Đình Phong cầm hộp thuốc lá đi đến khu hút thuốc, rút một điếu đốt lên rồi hút một hơi, mùi nicotine có thế tạm thời làm tê liệt suy nghĩ của anh, anh nheo mắt nhìn chằm chằm tin nhắn trong điện thoại qua làn khói thuốc màu trắng xanh, điếu thuốc trong tay bùng cháy, tro tàn kèm theo tia lửa rơi xuống đất.
Lệ Đình Phong không hề nghiện thuốc lá, anh hút vài hơi rồi dùng tay dập lửa, đầu ngón tay anh bị phỏng nhưng anh lại không có cảm giác gì.
Thực ra trước đó anh đã nghĩ đến kết quả này nhưng anh luôn không dám nghĩ Hạ Minh Nguyệt ngây thơ vô hại lương thiện trong lòng mình lại có một ngày vì ghen tị mà làm ra chuyện hãm hại người khác như vậy.
Hơn nữa còn là hai lần một ngày.
Lệ Đình Phong ngược lại càng không thể chấp nhận, điều này chứng minh Thẩm An Nhiên vô tội, anh cũng không biết sau này phải đối mặt với cô thế nào, lại không biết đối mặt thế nào với đứa con đầu lòng chết trong tay anh.
hôn với cô, anh làm không được, mỗi lần nghĩ tới Thẩm An Nhiên rời khỏi anh sa vào vòng tay người khác, trong lòng anh lại cồn cào khó chịu, chỉ nghĩ đến thôi anh đã không chịu được đừng nói là tận mắt chứng kiến..