Thân thể Đường Hướng Noãn không khỏi run lên, cô vốn nên bài xích việc anh nhích lại gần cô quá mức, nhiên thực tế lại không.
"Cậu Tư Nam, tôi không cảm thấy hôm nay anh có làm gì thuận theo ý tôi cả." Từ lúc anh mới xuất hiện đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của cô.
Có trời mới biết nếu tương lai có tin tức gì truyền ra, cô sẽ phải ứng đối như thế nào.
"Ồ? Vậy tôi phải làm thế nào mới có thể tính là thuận theo ý cô?" Nam Diệc Sâm hơi nhướng đuôi lông mày đầy cợt nhã.
Đường Hướng Noãn rủ mắt, nói thế nào đây, hiện tại mới nghiên cứu vấn đề này có tác dụng gì không?
"Để cô diễn vai lương thiện, tôi diễn vai phản diện, lẽ nào tôi đối xử với cô như vậy còn chưa đủ tốt sao?" Ngón tay dài của anh nâng cằm cô lên, khiến cô phải quay mặt đối diện với anh. Khóe miệng anh mang theo ý cười như có như không.
Hôm nay ở studio anh trở thành ác nhân, mà cô lại giả trang người tốt.
"Được được được, cậu Tư đã vội vã tranh công như vậy, sao tôi còn có thể nói không tốt gì nữa." Đường Hướng Noãn cười, mi mục như vẽ, vô cùng đẹp mắt.
"Quả nhiên là cô gái tốt biết nghe lời." Nam Diệc Sâm cong môi cười, đáy mắt đầy vẻ cợt nhả.
Đường Hướng Noãn trực tiếp đẩy anh ra, đi về phía sô pha.
Thấy cô lười biếng nằm một bên xem kịch bản, anh cũng không giận. Anh ngồi xuống vị trí cách cô không xa, cũng lười biếng tựa trên ghế sô pha.
"Cô cả Đường mới có bạn trai, cô biết không?" Anh thờ ơ nhắc tới. Quả nhiên ngón tay cô dừng một chút, ngay sau đó cô lại nhìn về phía bên này.
Xem nét mặt của cô đã biết, cô cũng không biết chuyện này.
Nam Diệc Sâm cong môi, cũng không định nói hết ý.
"..." Đường Hướng Noãn cắn môi, cô biết anh cố ý.
Anh biết rõ cô thấy hứng thú lại cố ý không nói...
Cố ý khiến cô tò mò.
"Cậu Tư, tôi sai rồi, mới vừa rồi tôi không nên nói chuyện với anh như vậy." Cô thức thời chủ động nhận sai, nhưng trong lòng lại đang thầm mắng anh một phen.
Lúc này Nam Diệc Sâm mới thỏa mãn, lại hất cằm lên chỉ chỉ đĩa trái cây trước mặt.
Đường Hướng Noãn lập tức hiểu ý, buông kịch bản xuống cầm táo và dao gọt trái cây lên.
Mãi tới khi anh hài lòng ăn miếng táo đã được gọt xong, anh mới miễn cưỡng mở miệng: "Không lâu trước cô cả Đường đã có bạn trai mới, tên Cố Tần Xuyên, là du học sinh về nước, gia đình làm bất động sản, có thể nói là môn đăng hộ đối."
Đường Hướng Noãn nghe vậy, ánh mắt trầm xuống, môn đăng hộ đối...
Nếu Đường Tiên Nhi thành đôi với người tên Cố Tần Xuyên này thật, đó không phải là cường cường liên hợp sao?
Đến lúc đó, sao cô có thể đối phó với nhà họ Đường được!
"Cô cả Đường này cũng có chút bản lĩnh, trước đó Cố Tần Xuyên đã có vị hôn thê." Nam Diệc Sâm bình tĩnh ném thêm một tin nặng kí cho cô.
Có vị hôn thê?
Vậy Đường Tiên Nhi cũng không hơn gì thế này.
Luôn mồm nói thống hận kẻ thứ ba, nhưng mẹ của cô ta và cô ta hiện tại đều là kẻ thứ ba, thật khiến người ta buồn cười tới không thể nói thành lời.
"Cậu Tư hào phóng cho tôi nhiều tin tức như vậy là muốn tôi làm gì?" Không ai lại vô duyên vô cớ đối xử tốt với người khác, cô vẫn luôn tin tưởng điều này.
Cô gái thông minh.
"Ý của tôi là chị của cô có thể kiếm được người bạn trai như vậy, có phải cô vậy nên công bố tôi với hậu thế không?"
Đường Hướng Noãn sâu kín liếc anh, thản nhiên nói: "Hôm nay cậu Tư đã công khai như vậy, tôi còn phải công bố hậu thế kiểu gì nữa?"
"Cô thông minh như vậy, đương nhiên không cần tôi dạy." Nam Diệc Sâm đứng lên, đi về phía phòng mình.
Một mình Đường Hướng Noãn nhìn kịch bản trong tay tới thất thần.
Năm đó Đường Tiên Nhi một mực không phải anh ấy thì không kết hôn, hôm nay lại kiếm niềm vui mới.
Quả nhiên mười năm đã đủ để hoàn toàn thay đổi một con người.