Lý Hạ Mộng vẫn luôn ở phía sau nháy mắt với cô, Đường Hướng Noãn lại làm như không nhìn thấy.
"Có lợi ích gì không?" Cô đương nhiên không làm chuyện không công bao giờ.
Khóe miệng Lý Hạ Mộng co giật, nhìn hai tên đang đàm phán bên kia, sau đó cô nghe được Đường Hướng Noãn sảng khoái nói một tiếng đồng ý, cứ như vậy bán cô đi?
"Đừng lãng phí bánh ngọt nhé, nếu ăn không hết... thì chia cho phục vụ đi." Lúc đi, Đường Hướng Noãn vẫn không quên dặn dò.
"Cuối cùng, chúc cậu có một buổi tối tốt đẹp." Đường Hướng Noãn cười gian, rời đi trong ánh mắt phẫn hận của Lý Hạ Mộng.
Cô biết, Lý Hạ Mộng nhất định vẫn không buông tay Tề Diệp Thành được. Nếu cô ấy thực sự đã từ bỏ... thì không thể vừa nhắc tới anh ta đã cực kỳ kích động như thế.
Thực sự đã buông tay, chính là khi nghe thấy tin tức về đối phương vẫn là bộ dạng thờ ơ không có một chút hứng thú.
Đường Hướng Noãn không biết bản thân nên đi nơi nào.
Về nhà, dường như còn sớm.
Thủ đô to như vậy, cô lại mất đi phương hướng.
Cô ngồi ngẩn người ở trong xe, di động lại điên cuồng rung lên.
Đường Hướng Noãn nhận điện thoại, trong loa truyền tới một loạt âm thanh ồn ào.
"An Nhiên, mau tới cứu anh, anh bị bao vây." Giọng nói khoa trương của Lăng Mặc vang lên, âm thanh bên cạnh anh ta vô cùng ồn ào, nghe là có thể đoán được hiện giờ anh ta đang ở nơi nào.
"Không phải anh thích nhất là bị bao vây đó sao?" Không cần đoán cũng biết anh ta chắc chắn đang bị phụ nữ bao vây, nên Đường Hướng Noãn không hề nóng vội, dù sao cậu Mặc cũng thích phụ nữ nhất mà, để cho anh ta hưởng thụ thật tốt đi.
Cúp điện thoại, Đường Hướng Noãn vẫn không nhanh không chậm lái xe đi.
Lăng Mặc chết tiệt, anh ta chính là rảnh rỗi không có việc gì cũng phải dán tới cày độ tồn tại!
Hiện tại cô có thể mặc kệ anh ta, nhưng trong chốc lát anh ta sẽ uống say tới không biết trời đất, cuối cùng người đi thu thập cục diện rối rắm vẫn là cô!
Thời điểm Đường Hướng Noãn tìm được anh ta, quả nhiên anh ta đang bị một đám mỹ nữ bao quanh.
Tay trái anh ta ôm một mỹ nữ tóc dài uốn quăn, trên đùi phải có một em gái tóc ngắn trong sáng đang ngồi. Nhìn dáng vẻ của anh ta, quả thực chính là đang hưởng thụ đến tột cùng!
Đường Hướng Noãn vốn định quay đầu bước đi, dù sao vẫn không nên đi tới phá hỏng chuyện tốt của anh ta thì hơn.
Nhưng cô vừa có động tác, bên phía Lăng Mặc đã mắt sắc thấy được cô.
"An Nhiên, em tới đây cho anh!"
Lăng Mặc vừa gọi xong, nhóm mỹ nữ bên cạnh anh ta đồng loạt nhìn về phía cô.
Nếu đã bị nhìn thấy rồi, vậy cô cũng chỉ có thể kiên trì đi tới.
Mấy người phụ nữ bên cạnh Lăng Mặc sau khi nhìn thấy Đường Hướng Noãn lập tức cảnh giác. Người phụ nữ này không giống với các cô, cô ấy đẹp hơn các cô, hơn nữa còn có khí chất xuất chúng.
Đường Hướng Noãn liếc nhìn mấy cô gái một cái, thành thạo nói: "Tránh ra hết cho tôi. Tôi là bạn gái anh ta."
Mọi người nghe vậy, đều nhìn nhau.
Cô ấy là bạn gái chính quy của người đàn ông này?
Vì thế các cô đã không còn lý do gì để quấn quýt lấy anh ta nữa...
Đường Hướng Noãn nhìn những người phụ nữ này không tình nguyện rời đi, có chút oán trách: "Cậu Mặc, mỗi lần ngài đều kêu tôi tới làm người phụ nữ hư hỏng như vậy, ngài có thể rụt rè một chút hay không hả? Đừng có phụ nữ nào đưa lên cũng không từ chối như vậy chứ?"
Trước kia cũng là thế này, cho nên cô đã sớm tập thành thói quen.
Vì thế cô mới có thể tự nhiên mà thành thạo thu phục những người phụ nữ kia.
"Không phải em diễn rất nhập vai sao?" Lăng Mặc uống một ngụm rượu, khóe miệng cong lên một nụ cười xấu xa.
Anh ta vô cùng hưởng thụ bộ dạng vừa rồi của cô, cho nên anh ta mới một lần lại một lần kêu cô tới.
"Đúng vậy, nếu còn có lần sau... em sẽ nói thẳng ra mình là con gái của anh." Đường Hướng Noãn ngồi xuống bên cạnh anh ta, vừa ghét bỏ đẩy những ly rượu đã có người dùng qua một bên, vừa lấy ra một cái ly sạch, rót một ly rượu.
Nụ cười của Lăng Mặc càng thêm tà ác, anh ta nói: "Con gái nuôi sao?"