Đường Hướng Noãn vô cùng hối hận quyết định đi an ủi cô của mình. Cô nàng Lý Hạ Mộng kia, vốn không cần người đi an ủi mà!
"Nói thật, chẳng lẽ cậu không nhớ nổi một chút đặc điểm diện mạo của người đàn ông kia sao? Người đàn ông kia cũng không tới tìm cậu sao? Vì sao có thể như vậy chứ, cậu chính là một ngôi sao lớn đấy! Có người đàn ông nào ở thủ đô này không nhận ra cậu cơ chứ!" Lý Hạ Mộng dường như đột nhiên hứng thú, bắt đầu hỏi liên tục.
Đường Hướng Noãn hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu cậu còn tiếp tục truy hỏi, mình sẽ ném cậu khỏi xe qua cửa sổ đấy!"
Lý Hạ Mộng trợn mắt khinh bỉ, thật là, không phải là do cô tò mò thôi sao.
Yên tĩnh trong chốc lát, Lý Hạ Mộng lại đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, lần trước cậu nói cậu gặp phải một rắc rối lớn, rốt cuộc là có chuyện gì thế?"
Đường Hướng Noãn lắc lắc đầu, hiện tại xem ra rắc rối lớn đó chưa hẳn đã là vấn đề gì.
Nhoáng cái đã tới nơi, quán ăn này là do nhà một người bạn của Lý Hạ Mộng mở, khung cảnh, hương vị, đánh giá đều rất tốt.
Tuy chỉ có hai người các cô, nhưng các cô ăn rất vui vẻ, vừa nói những chuyện kỳ lạ, người kỳ quái mà mình gặp được hằng ngày, nói một lúc lại nói tới chuyện của Vân Đóa và Phương Thần.
Sau khi biết Vân Đóa đã mang thai, Lý Hạ Mộng bĩu môi nói: "Hướng Noãn, hai cái con người cực phẩm như bọn họ kết hôn sớm yên bình sớm, đỡ đi gây họa cho người khác."
"Ai đi gây họa cho người khác thế?" Một giọng nói không hài hòa đột nhiên xen vào, hai người Đường Hướng Noãn và Lý Hạ Mộng đồng loạt ngẩn ra.
Tề Diệp Thành ôm hoa tươi đi tới, nói với Lý Hạ Mộng đang mang một vẻ mặt kỳ quái: "Mộng Mộng, sinh nhật vui vẻ."
Lý Hạ Mộng ghét bỏ ném hoa của anh ta qua một bên, giọng điệu cũng không chút khách khí: "Không vui vẻ, gặp phải anh là không vui vẻ gì nổi rồi. Sao anh lại tới đây?"
Tề Diệp Thành cũng không thèm để ý thái độ của cô như vậy, ngược lại giống như đã tập mãi thành quen.
"Sinh nhật của em, đương nhiên anh phải tới rồi."
Lý Hạ Mộng nhíu mày, anh ta lại còn nhớ rõ hôm nay là sinh nhật của cô...
"Ai hiếm lạ gì lời chúc mừng của anh, cút ra chỗ khác chơi đi." Lý Hạ Mộng không kiên nhẫn xua đuổi anh ta, tâm trạng tốt lúc đầu sau khi nhìn thấy anh ta lập tức bị phá hỏng.
Tề Diệp Thành nhìn thoáng qua Đường Hướng Noãn, cô cũng khẽ gật đầu chào hỏi với anh ta. Tề Diệp Thành có hơi khó hiểu, người phụ nữ này hình như có chút quen mắt?
"Cô là bạn bè của Mộng Mộng sao? Tôi là bạn trai của Mộng Mộng." Tề Diệp Thành hào phóng tự giới thiệu mình.
Đường Hướng Noãn nhíu mày, hứng thú nhìn về phía Lý Hạ Mộng.
Lý Hạ Mộng tức giận tới phồng mang trợn má: "Ai nói anh là bạn trai tôi chứ? Tề Diệp Thành anh có biết xấu hổ hay không vậy? Đừng có nói lung tung!"
Tề Diệp Thành nhún vai, không có cách nào đành phải nói lại: "Tôi là bạn trai trước của Mộng Mộng."
Lý Hạ Mộng nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà lại không cách nào phản bác được.
"Tôi biết, Hạ Mộng vẫn nhắc về anh với tôi." Đường Hướng Noãn mỉm cười.
"..." Ánh mắt sắc bén của Lý Hạ Mộng lập tức bắn về phía Đường Hướng Noãn, cô nhắc tới tên khốn nạn này lúc nào chứ?!
Đường Hướng Noãn làm như không thấy, trong ánh mắt nghi hoặc của Tề Diệp Thành thì nói tiếp: "Hạ Mộng nói với tôi, anh là tên khốn nạn."
Lý Hạ Mộng liếc mắt ra hiệu với cô, ý bảo cô nói rất đúng!
Tề Diệp Thành quay đầu nhìn Lý Hạ Mộng một cái, lại nhìn về phía Đường Hướng Noãn: "Mộng Mộng còn trẻ tuổi chưa hiểu chuyện, giữa chúng tôi có một chút hiểu lầm, cho nên cô ấy có chút thành kiến đối với tôi."
Đường Hướng Noãn đăm chiêu giống như suy nghĩ, gật đầu: "Thì ra là như vậy sao."
"Tôi vẫn không tìm được cơ hội nói chuyện rõ ràng với cô ấy. Cho nên, hôm nay cô có thể nhường cơ hội dùng bữa tối này với cô ấy cho tôi không?" Tề Diệp Thành thật tâm thật dạ hỏi.