Lăng Mặc thông minh cỡ nào, sao lại không nhìn ra chút tâm tư nhỏ kia trong lòng Vân Đóa chứ.
Anh ta nhíu mày. Nếu không phải An Nhiên vừa mới cảnh cáo không cho anh ta mang phụ nữ linh tinh vào trong chung cư của cô, thì hiện tại anh ta có thể thu phục Vân Đóa ngay lập tức.
"Vân Đóa, bụng của em đã lớn như vậy rồi, là đã kết hôn rồi sao?" Lăng Mặc không chút để ý hỏi.
Vân Đóa sau khi tỉnh táo lại bắt đầu có phòng bị với Lăng Mặc. Anh ta và An Nhiên có quan hệ tốt như vậy, chắc chắn An Nhiên đã nói hết mọi chuyện cho anh ta biết.
"Cậu Mặc, nếu chị An Nhiên không có ở đây, vậy em đi trước đây." Cô ta biết rõ bản lĩnh của Lăng Mặc, cô ta tuyệt đối không đối phó được với anh ta.
Chuyện bây giờ có chút khó giải quyết rồi đây, viện binh của An Nhiên đã tới, nếu cô ta muốn đạp đổ An Nhiên sẽ là chuyện vô cùng khó khăn.
"Vội vàng như vậy sao? Chẳng lẽ em không muốn ôn lại chuyện cũ với tôi sao?"
Tuy rằng cô ta thực sự muốn lưu lại, nhưng cô ta vẫn còn một chút lý trí.
"Không được đâu, em còn có việc."
Lăng Mặc cũng không ép buộc, anh ta vẫn thích từ từ mà đến hơn.
***
Sinh nhật Lý Hạ Mộng, trùng hợp hai ngày này Đường Hướng Noãn đều không vướng bận công việc, cô đi đặt một cái bánh kem lớn, chuẩn bị tổ chức sinh nhật vào tối nay cho Lý Hạ Mộng.
Đối với Đường Hướng Noãn mà nói, Lý Hạ Mộng chính là bạn thân tốt nhất duy nhất của cô.
Hai người đã quen biết từ nhỏ, trước khi cô quay về nhà họ Đường, Lý Hạ Mộng đã là bạn tốt của cô.
Đường Hướng Noãn tới công ty của Lý Hạ Mộng, đón cô ấy tan làm. Vừa lên xe, Lý Hạ Mộng đã bị một bó hoa tươi chặn tầm mắt.
"Sinh nhật vui vẻ!"
Lý Hạ Mộng có chút kích động, đã bao nhiêu năm rồi, cô chưa cùng đón sinh nhật với Đường Hướng Noãn.
Đường Hướng Noãn liếc mắt nhìn cô ấy một cái, cảnh cáo: "Đừng có khóc, cho dù khóc cũng đừng bôi nước mũi lên xe của mình đấy... Xe mới, rất đắt tiền."
"..." Cảm xúc cảm động mới nảy sinh trong trái tim Lý Hạ Mộng bị đè trở về.
"Hôm nay chỉ có hai người chúng ta thôi sao? Vì sao không mang theo người bạn trai kia của cậu cho mình nhìn một cái thế?" Đường Hướng Noãn cố ý cười trêu chọc.
Sắc mặt Lý Hạ Mộng biến đổi, hung tợn cảnh cáo: "Cậu đừng có nhắc tên kia với mình, mình không quen anh ta!"
"Ồ? Mình cũng chưa có nói người đó là ai mà cậu đã thừa nhận rồi. Xem ra cậu thật sự có bạn trai đúng không?" Đường Hướng Noãn mang vẻ mặt âm hiểm cười cười.
Lý Hạ Mộng tức giận cắn môi. Đời này cô mới chỉ quen một người bạn trai, nhưng người đàn ông đó lại là một tên khốn nạn!
"Nói thật, lần trước cậu còn chưa có nói cho mình biết, cái người tên Tề gì gì đó... là có quan hệ gì với cậu vậy?" Tâm lý hóng hớt của phụ nữ vĩnh viễn mạnh mẽ như vậy, cho dù là ký ức đã qua rất lâu rồi thì vẫn còn cảm thấy mới mẻ.
"Người xa lạ!" Lý Hạ Mộng thở phì phò nói.
Đường Hướng Noãn liếc nhìn cô một cái, Lý Hạ Mộng đang phùng má bộ dạng rất tức giận. Chỉ nhắc tới người kia thôi đã tức giận thành như vậy rồi, nếu gặp mặt chẳng phải là...
Xem ra giữa hai người họ, thật sự là có "thâm cừu đại hận" rồi.
Trầm mặc một lúc lâu, Lý Hạ Mộng mới tỉnh táo lại một chút.
Cô rốt cuộc chậm rãi kể.
"Tề Diệp Thành là mối tình đầu của mình, hai bọn mình quen nhau 2 năm, sau đó chia tay."
Đường Hướng Noãn nhíu mày, chỉ đơn giản như vậy?
Nhưng cô không tiếp tục truy hỏi nữa, vừa rồi khi Lý Hạ Mộng nhắc tới Tề Diệp Thành thì rất kỳ quái, chắc là khi chia tay lúc trước đã bị tổn thương sâu sắc.
"Mộng Mộng, đàn ông cũng chỉ là công cụ ấm giường mà thôi, không có gì đặc biệt cả." Đường Hướng Noãn thấy bộ dạng suy sụp tinh thần của cô thì cố ý muốn làm cô vui vẻ.
Không ngờ Lý Hạ Mộng lại âm thầm liếc cô một cái, nói: "Không phải cậu đã hưởng qua mùi vị đàn ông rồi sao? Chẳng lẽ người đàn ông đêm đó không làm cho cậu hưng phấn hả?"