Lúc này ở công ty, Nhiễm Sùng Quang mắt nhìn vào màn hình máy tính, thấy Từ Thiên Phương bộ dáng kiêu kỳ rạng rỡ trên sân khấu, ông ta khẽ nhếch môi khinh thường.
" Diamond? Từ Thiên Phương? Tất cả đều sẽ nằm dưới chân, mặc cho ta giẫm đạp thôi!" Ông ta tự tin nói.
Nhờ có Từ Đình Bảo, mà Nhiễm Thị đã có đầy đủ đá quý chế tác, bên bọn họ cũng đang gấp rút cho ra mắt sản phẩm. Chỉ là nếu như công đoạn chế tác gấp rút như vậy, thì liệu sản phẩm của ông ta có tốt hay không?
Ngày ra mắt cũng đã ấn định, bọn họ sẽ ra mắt sau Diamond một ngày, chính là ngày mai. Nếu như kế hoạch của Từ Đình Bảo thành công, thì với sức ảnh hưởng của công ty đá quý nổi tiếng kia, Nhiễm Gia sẽ có một chỗ đứng nhất định.
Buổi ra mắt bộ sưu tập mới của Từ Thiên Phương cuối cùng đã kết thúc, không ít báo giới được mời đến cố tình hỏi về chuyện tình cảm của cô, nhưng cô vẫn chỉ mỉm cười trả lời qua loa với họ.
" Tiểu thư, có mệt không? Uống chút nước đi!" Alice đi bên cạnh lấy nước đưa cho Từ Thiên Phương.
Uống lên một ngụm nước nhỏ, cô mệt mỏi ngồi xuống hàng ghế chờ. Hoàng Phủ Thiên Kỳ và Ân Vệ vừa lúc cũng đi đến, trên tay anh là một bó hoa hồng đỏ xinh đẹp.
" Chúc mừng cô, thiết kế của cô rất xuất sắc!" Anh nở nụ cười nhẹ nhìn cô nói, tay đưa hoa cho cô.
" Cảm ơn anh!" Từ Thiên Phương có hơi bất ngờ, cô ngại ngùng đưa tay nhận hoa cám ơn. Dù biết đó cũng chỉ là phép lịch sự của anh mà thôi, nhưng cô thật sự thấy vui.
" Tiểu thư, nếu không có gì xảy ra thì ngày mai Nhiễm Sùng Quang cũng sẽ ra mắt bộ sưu tập của ông ta!" Alice mắt nhìn điện thoại, rồi lại thông báo cho Từ Thiên Phương.
" Gấp không chờ nổi rồi sao? Hừm, thú vị!" Cô khẽ nhếch môi đáp.
" Tiểu thư, người bên nước K cũng vừa báo tin về! Từ Đình Bảo, ông ta quay trở lại rồi!" Alice lại nói thêm.
" Vậy sao? Xem ra Diamond sắp phải đón một trận cuồng phong rồi, nếu như đã không thể tránh đi, vậy thì cứ trực tiếp mà đối đầu! Cho thêm người giám sát ông ta đi!" Từ Thiên Phương nói.
" Vâng!"
Cùng lúc này, Từ Đình Bảo và Tố Cầm đã cùng nhau hạ cánh ở nước A, bọn họ là muốn tận mắt chứng kiến Diamond của Từ Thiên Phương sụp đổ.
" Đình Bảo, anh về khách sạn trước đi, em phải đi gặp một người!" Tố Cầm quay sang nhìn ông ta lên tiếng.
" Được, nhớ về sớm một chút!" Ông ta vuốt nhẹ gương mặt của bà ta đáp.
Hai người chia nhau ra lên xe, Tố Cầm một đường đi thẳng đến ngôi nhà gỗ ở ngoại thành. Ở đây bà ta có hẹn với một người, người này lại là Trần Di Dung.
Xe dừng lại, bà ấy kiêu ngạo bước vào bên trong. Trần Di Dung lúc này đã ngồi chờ sẵn, cô ta còn mang theo một vali nhỏ bên cạnh.
" Đến sớm vậy sao? Thế nào rồi, thứ tôi muốn cô đã lấy được chưa?" Tố Cầm đặt túi xách lên bàn, bà ta ưu nhã ngồi xuống ghế hỏi.
" Đây là thứ bà cần, tất cả đều là đá Sapphire dùng để chế tác trang sức lần này, loại đá kia cũng đã được tôi thay thế vào rồi. Mọi thứ đều theo kế hoạch mà làm, lần này xem như tôi trả hết nợ cho bà, chúng ta sau này không ai nợ ai!" Trần Di Dung thở dài một hơi, cô ta lấy vali nhỏ đặt lên bàn nói.
Tố Cầm nhận lấy vali, bà ấy mở nó ra xem thử, quả nhiên bên trong là những viên đá Sapphire cao cấp. Bà ấy hài lòng gật đầu, rồi nhanh tay đóng nó lại.
" Cô làm tốt lắm! Như lời hứa, đây là lần cuối cùng tôi nhờ cô làm việc! Còn có cô cầm lấy thứ này đi, bên trong là hộ chiếu và thẻ ngân hàng, mật khẩu là sinh nhật của cô! Ngày mai cô nên rời khỏi đây, càng sớm càng tốt!" Bà ta đặt lên bàn một tấm hộ chiếu giả, để giúp Trần Di Dung trốn ra nước ngoài.
" Tôi hiểu!" Cô ta gật đầu đáp, nhưng trong lòng vô cùng thấy có lỗi với Từ Thiên Phương. Từ lúc vào Diamond làm việc, tập đoàn chưa bao giờ bạc đãi cô ta, vậy mà...
Sau khi thoả thuận xong mọi thứ, hai người một trước một sau rời khỏi ngôi nhà gỗ kia, trả lại sự tĩnh lặng cho nó.
Lái xe đến trung tâm thành phố, Trần Di Dung dừng trước toà nhà của Diamond, cô ta mím chặt môi. Sáng nay cô ta đã viết đơn thôi việc, sau này chắc cũng không thể quay lại đây được nữa rồi.
" Từ Tổng, mong cô hãy tha thứ cho tôi!" Nhìn màn hình lớn giới thiệu trên toà nhà cao tầng, Trần Di Dung khẽ nói.
Bởi vì trước đây gia đình cô ta nợ Tố Cầm một ân huệ, cho nên cô ta chỉ có thể thay gia đình trả ơn. Dù biết bản thân làm chuyện xấu, nhưng cô ta không còn cách nào khác nữa.
Từ Thiên Phương sau khi kết thúc buổi ra mắt, cô ấy lại đến một cửa hàng khác ở thành phố lớn kiểm tra. Nhìn người người ra vào xem trang sức, cô cảm thấy hài lòng.
Thấy đám đông đang vây quanh trước bộ sưu tập lần này, cô càng thêm mãn nguyện. Bất chợt ánh mắt cô chú ý đến viên đá Sapphire được đính trên sợi dây chuyền, cô bỗng nhíu mày lại.
" Alice, mang sợi dây chuyền kia vào phòng kiểm tra ngay!" Cô quay sang nhìn Alice ra lệnh.
" Vâng, tôi đi làm ngay!" Alice dù không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cô vẫn phải làm theo.
Đám đông nhanh chóng bị tách ra, người của cửa hàng đã lấy bộ trang sức đem vào phòng chờ cho Từ Thiên Phương.