“Cô gái đó có thân phận gì vậy?” Sau khi ra khỏi phòng Vân Phong, Vũ hỏi
”Cô ấy tên là Nguyệt Nhi, là người mà em kì kèo mãi với mấy ông thần già mưu giành được đấy.” Thủy chậm rãi nói
”Là sao, anh không hiểu.” Vẻ mặt Vũ rất ngu ngơ mà hỏi
”Chị ấy vốn là một trong số các tiểu thiên thần, cứ vạn năm thì có một tiểu thiên thần được hóa thành người. Tiểu thiên thần được chọn để trở thành người sẽ ngây thơ, trong sáng, tính tình thiện lương, không bị vấy bẩn bởi hồng trần.” Thủy tự hào nói
”Ờ, nhưng tại sao Nguyệt Nhi lại ở trong hồ băng vạn năm?”
”Thì chị ấy cần phải ở trong hồ băng để thanh lọc tâm hồn và trái tim.”
”Thực lực của anh hiện tại của anh ở mức nào rồi?”
”Hiện tại là ở mức cao cấp bậc trung.”
..................
Từ sau ngày Nguyệt Nhi xuất hiện, cô lúc nào cũng luôn muốn đi cù với Thủy như hình với bóng không muốn tách rời.
Vì hôm nay được nghỉ học nên Y Thanh cũng bất chấp mà đi cùng Thủy, Lăng Kiệt thấy vậy cũng đành đi theo.
Sa sa và mi mi thì từ ngày Thủy bị thương luôn một mực đi theo cô, cho dù đuổi thế nào cũng không chịu đi.
4 người và hai con hổ hiện đang ở trong phòng Thủy vừa nói chuyện phiếm vừa ăn vặt, đột nhiên hai con hổ chạy lại
”Chủ nhân, có thế lực của ma vương xuất hiện thì phải?” Sa sa bộ mặt hổ con lộ ra vài phần nghiêm nghị.
”Đúng vậy, hơn nữa hình như là chúng muốn gây bất lợi cho người thì phải.” Mi mi bổ sung.
”Ta biết rồi, bọn chúng đã xuất hiện từ lâu rồi, giờ mới phát hiện ra. Kém cỏi quá đấy.” Thủy nhăn mặt nhìn hai chú hổ
”Thế lực bóng tối xuất hiện lại còn muốn gây bất lợi cho chị nữa. Chúng ta phải làm sao đây?” Y Thanh sốt sắng
”Không sao đâu. Ba người có muốn cùng tôi đi chơi một chuyến không?” Thủy tươi cười nháy mắt nhìn ba người trước mặt
”Đi chơi ở đâu vậy, có vui không.” Nguyệt Nhi lên tiếng, đôi mắt long lanh nhìn Thủy
”Giờ này còn chơi gì nữa, phải nghĩ cách giải quyết đi chứ.” Lăng Kiệt phản bác
”Hì hì, chúng ta đi luyện tập để thăng cấp, tiện thể để cho mọi người bồi dưỡng tình cảm luôn.” Thủy thâm ý nhìn Lăng Kiệt
”Được vậy chúng ta đi thôi.” Hiểu ý Thủy muốn tác hợp cho mình, Kiệt đồng ý luôn.
”Chờ chút nữa đã, có người sẽ đến đây.” Thủy nhàn nhã bỏ một chiếc bánh ngọt vào miệng.
...............
Trong khi đó, Vân Phong và Tử Vũ đang trên đường đi đến tìm Thủy chợt nghe thấy tiếng động từ một rừng cây gần đường lên tiến đến xem.
”Tại sao cô làm vậy chứ? Chị tôi đang mang thai mà.” Tiếng khóc của một người đàn ông truyền đến
”Là vì cô ta đáng chết.” Một giọng nói giống hệt Thủy vang đến khiến Phong và Vũ đều giật mình.
”Hồng Thủy, mọi người đều nói cô là người tốt, là thiên thần, tại sao cô lại độc ác như vậy chứ?” Tiếng nói tiếp tục vọng đến
”Tóm lại là hôm nay là ngày chết của các người.”
”A a a.....” Sau đó là tiếng hét lớn vang lên
Phong và Vũ vừa kịp đến nơi thì thấy có một cái bóng rất giống bóng lưng Thủy biến mất, dưới đất là xác của một người phụ nữ mang bầu sắp sinh và một người đàn ông trẻ ở bên cạnh.
Không hiểu sao cơn giận trong người Phong đột nhiên tăng lên, cậu bay thẳng về phía phòng Thủy, Tử Vũ lúc này cũng theo sát phía sau.
Vân Phong vừa đến nơi liền xông thẳng vào phòng Thủy, tiến đến chỗ cô và một bàn tay giơ lên tát Thủy. “Ba” một tiếng, vang vọng cả căn phòng, cái tát này thật sự là rất mạnh đi.