Xảy ra chuyện như vậy Diệp Trạch Đào không thể không báo với Trịnh Thành Trung, Diệp Trạch Đào kêu Lý Duy lái xe đến nơi cách Tỉnh ủy một quãng, rồi lúc này mới ngồi trong xe gọi điện thoại cho Trịnh Thành Trung.
Trịnh Thành Trung rõ ràng là chưa nhận được hồi báo, nhìn thấy Diệp Trạch Đào gọi điện thoại đến liền hỏi:
- Tình hình chỗ cậu bây giờ như thế nào?
Diệp Trạch Đào đáp:
- Bí thư Trịnh, tôi gọi điện cho ông là muốn báo cho ông một chuyện vừa mới xảy ra.
Trong điện thoại, Diệp Trạch Đào đem chuyện hôm nay kể lại một lượt cho Trịnh Thành Trung.
Trịnh Thành Trung lúc này mới giật mình, ông ta hoàn toàn không hề hay biết Dương Thăng Hải sẽ làm ra chuyện như vậy.
Mọi chuyện ở tỉnh Cam Ninh này Trịnh Thành Trung đều bỏ công sức giúp đỡ Dương Thăng Hải, đặc biệt là những chuyện có liên quan đến Dương Thăng Hải, Trịnh Thành Trung đã bỏ ra không ít tiền, bỏ ra không ít lợi ích cá nhân để bảo vệ Dương Thăng Hải, trước mắt mọi chuyện đều đã được giải quyết, thật không thể ngờ rằng Dương Thăng Hải chưa nói rõ mọi chuyện với mình đã tự ý làm ra chuyện lớn như vậy, Trịnh Thành Trung cảm thấy không hài lòng.
Lần này Diệp Trạch Đào không hề để lộ suy nghĩ của mình, chỉ tường thuật một cách cụ thể sự việc, hắn không hề đả động đến chuyện làm sao Dương Thăng Hải có được những tài liệu kia.
Về điểm này Diệp Trạch Đào đương nhiên không muốn nhiều người biết chuyện này.
Dù sao thì sau khi kể lại việc Dương Thăng Hải đã làm, việc giải quyết ra sao không phải là nhiệm vụ của hắn.
Trịnh Thành Trung trầm ngâm một lúc, không hề nói gì về việc này, chỉ nói với Diệp Trạch Đào rằng:
- Cậu chỉ cần làm tốt công tác của khu kinh tế mới Giáp Hà là được rồi, nên làm thế nào thì làm như thế!
Có thể nhận thấy tâm trạng của Trịnh Thành Trung vô cùng không vui.
Dương Thăng Hải làm ra chuyện như vậy mà không hề thông báo trước cho Trịnh Thành Trung, đó là điều khiến Trịnh Thành Trung cảm thấy không hài lòng.
Xét trên một ý nghĩa nào đó, Dương Thăng Hải là kẻ phản bội, hành động của ông ta là hành động của kẻ muốn tự mình gây dựng giang sơn, trên cương vị của Trịnh Thành Trung, ông ta cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Diệp Trạch Đào không hơi đâu mà đi quan tâm cảm giác của Trịnh Thành Trung, Dương Thăng Hải vốn dĩ là tay chân thân tín được Trịnh Thành Trung gài vào khu kinh tế Giáp Hà, bây giờ Dương Thăng Hải làm ra chuyện như vậy, lại không có ai nói lại cho Trịnh Thành Trung biết, điều này càng khiến Trịnh Thành Trung bị động, sớm báo cho Trịnh Thành Trung biết chuyện cũng là để cho ông ta có sự chuẩn bị.
Đối với Trịnh Thành Trung mà nói, nảy sinh ra chuyện như vậy, hậu quả phải giải quyết quá nhiều, làm ra chuyện như vậy là Dương Thăng Hải, nhưng mọi người đều biết Dương Thăng Hải là người của ông ta. Sau lưng những người kia không lẽ không có tay chân? Nếu như không phải Diệp Trạch Đào gọi điện thoại đến báo tin sợ rằng khi những người kia gọi điện thoại đến hỏi ông ta sẽ không biết đường mà trả lời.
Điều khiến Trịnh Thành Trung lo lắng hơn cả vẫn là việc của bản thân mình, đang trong thời điểm then chốt, Dương Thăng Hải chưa báo đã tự ý làm, điều này đồng thời sẽ dẫn tới những nhân tố ảnh hưởng tới chuyện của ông ta, mà bản thân ông ta cũng không lường trước được.
Gọi điện thoại xong, Diệp Trạch Đào lại gọi điện thoại cho Lưu Mộng Y.
Xảy ra một vài chuyện như vậy, mọi người đều đang chú ý, trong thời điểm như thế này, bản thân mình lúc này nên thể hiện là kẻ có chí tiến thủ, cần tỏ ra cho người khác thấy rằng mình không hề bị ảnh hưởng gì từ những chuyện như vậy.
Đối với chuyện này bản thân Diệp Trạch Đào đã có dự định riêng cho chính hắn, nhận thấy tình trạng hỗn loạn của tỉnh Cam Ninh, việc này là cơ hội cho hắn, chỉ cần khu kinh tế mới Giáp Hà phát triển mạnh mẽ, tiếng tăm của mình sẽ lừng lẫy, đến lúc đó những người hiểu chuyện, sẽ tới dựa dẫm vào mình.
Sắp đặt nhiều chuyện như vậy, kỳ thực cũng là cục diện mà Diệp Trạch Đào tạo lên.
Nhận được điện thoại của Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y cảm thấy rất vui, liền đáp:
- Trạch Đào, sao hôm nay lại có thời gian gọi cho em vậy?
- Mộng Y, anh nói một chuyện, xí nghiệp liên hợp chỗ em thế nào rồi?
- Cái này cũng không có gì phức tạp, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành, tập đoàn chỗ em bỏ vốn một tỷ, cha lại liên hệ vài nơi, tiền vốn cũng khoảng hơn hai tỷ, cộng với hơn mười doanh nghiệp mà em liên hệ được, tổng ước tính cũng đến 10 tỷ, khi tiền vốn đến 10 tỷ, tổng cộng có 25 doanh nghiệp gia nhập vào!
Tỉnh Cam Ninh gần đây rất loạn, có ảnh hưởng đến việc bọn em đến đây không?
- Việc này không liên quan, cứ cho là có ảnh hưởng cũng chỉ ảnh hưởng đến tình hình một hai doanh nghiệp, không ảnh hưởng đến đại cục!
Nghe thấy giọng điệu tự tin của Lưu Mộng Y, Diệp Trạch Đào đáp:
- Là như thế này, liên hệ một chút, việc này trong thời gian ngắn nhất phải làm cho xong, anh dự định lấy danh nghĩa khu kinh tế mới để thúc đẩy, làm hình thức lớn hơn một chút.
- Có phải tỉnh Cam Ninh lại vừa xảy ra chuyện gì không?
Lưu Mộng Y liền hỏi.
Diệp Trạch Đào đáp:
- Đúng là xảy ra chuyện, Tỉnh ủy xảy ra chuyện lớn.
Diệp Trạch Đào lại kể lại một lượt chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Lưu Mộng Y nghe xong kinh ngạc vô cùng, trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Nếu thật sự là như vậy thì quả thật sẽ ảnh hưởng đến vài doanh nghiệp, thế nhưng, lần hợp tác lần này là chúng em cùng liên hợp với những doanh nghiệp hợp tác với bọn em từ trước, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.
Về mặt này, Lưu gia vẫn có chút kỹ lưỡng, Lưu Đống Lưu cũng đã hạ quyết tâm giúp đỡ Diệp Trạch Đào, việc sắp xếp lần này sớm đã được sắp xếp đâu ra đấy rồi.
- Nói rõ sự tình cho họ biết, điều gì cần nói thì cứ nói, để bọn họ tự quyết định, anh tính lợi dụng cơ hội này làm một hoạt động ký kết quy mô lớn ở tỉnh Cam Ninh, cần phải cho mọi người biết tỉnh Cam Ninh không hề chịu bất cứ tác động nào.
- Được, em sẽ làm chuyện này trong thời gian ngắn nhất, hay là điều Dương Quân đến phụ trách khu Giáp Hà đi anh?
- Được, em sắp xếp là được, điều mấu chốt là phải mau chóng làm cho xong chuyện này.
Gọi điện thoại xong, Diệp Trạch Đào nói với Lý Duy đang đứng bên ngoài xe hút thuốc:
- Về khu kinh tế mới Giáp Hà thôi!
Tình hình trong tỉnh hết sức hỗn loạn, Diệp Trạch Đào biết chuyện lần này là do mình Dương Thăng Hải gây ra, lần này rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì hắn cũng không biết, bây giờ cũng không nhất thiết phải biết, quan trọng lúc này là cần biết lợi dụng tình hình hỗn loạn này để lo phát triển khu kinh tế, cứ như vậy không ai có thể cướp đi thành tích công tác của hắn.
Làm trong tình thế bất lợi thế này mới có thể thể hiện được lực lượng và sự tín nhiệm của mình.
Khi xe đến khu kinh tế, những vị lãnh đạo của khu kinh tế đa phần cũng đã về đến nơi, mọi người đang bàn luận chuyện đã xảy ra.
Không thể phủ nhận chuyện xảy ra hôm nay khiến cho mọi người đều hoảng loạn tinh thần.
Nhìn thoáng qua Cố Minh Trung, Diệp Trạch Đào nói:
- Thông báo cho các thành viên trong ban, lập tức triệu tập cuộc họp.
Nói xong Diệp Trạch Đào bước những bước lớn vào phòng họp.
Mọi người đến tham dự cuộc họp lần này khá đông đủ, ngay cả Ninh Tĩnh Hương cũng đến tham dự cuộc họp.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình, Diệp Trạch Đào cất lời:
- Hôm nay mở cuộc họp này là có một vài công việc cần sắp xếp!
Vừa mới bắt đầu cuộc họp đã nói điều kiện, điều này khiến cho mọi người rất bất ngờ.
Nghe nói phải họp mọi người vẫn còn cho rằng Diệp Trạch Đào sẽ nói vài điều về những chuyện xảy ra ngày hôm nay, nói vài điều để trấn an mọi người, thật không thể ngờ rằng Diệp Trạch Đào không hề nói về chuyện xảy ra ngày hôm nay mà lại nói về việc bố trí công việc.
Điều mà Diệp Trạch Đào mong muốn là như vậy, sau khi thấy tinh thần của mọi người đã tập trung, Diệp Trạch Đào nói:
- Chúng ta làm việc ở khu kinh tế, sự phát triển của khu kinh tế mới thật sự là điều mà chúng ta cần quan tâm, tôi hi vọng mọi người đặt tâm trí vào sự phát triển của khu kinh tế, chỉ một khi khu kinh tế phát triển thì giá trị của chúng ta mới được bộc lộ!
Những điều Diệp Trạch Đào nói là những lời thật lòng, trong tỉnh có gì biến động cũng không ảnh hưởng nhiều đến khu kinh tế tồn tại mang tính chất đặc thù này.
- Tôi cũng nói thẳng, hạng mục khu năng lượng mới của khu kinh tế chúng ta sẽ khởi động trong thời gian sớm nhất, mười tỷ đầu tư đã bàn bạc xong xuôi rồi, đến lúc đó mọi thứ đều ùn ùn kéo đến, sẽ rất nhanh thôi mọi người sẽ không được nhàn rỗi như bây giờ, cần phải hết sức tập trung tinh thần!
Kiều Ứng Xương vui mừng đáp:
- Sắp ký hợp đồng rồi sao?
Nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên mừng rỡ của mọi người, Diệp Trạch Đào gật đầu đáp:
- Để làm tốt hạng mục này, lần ký kết hợp đồng này tôi sẽ trực tiếp báo cáo với Trung ương, đồng thời sẽ yêu cầu Trung ương cử người xuống chủ trì!
Lời nói vừa dứt, ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Trạch Đào lộ ra vẻ kính nể, thừa cơ việc này, trực tiếp vượt mặt Tỉnh ủy, trực tiếp liên hệ với Trung ương, tiến hành việc này thể hiện rõ ràng sự đối lập dứt khoát với với việc vừa xảy ra của tỉnh Cam Ninh.
Lời của Diệp Trạch Đào gây ra sự bàn luận sôi nổi của mọi người, nếu như quả thực như vậy, khu kinh tế Giáp Hà còn có tác dụng lọt khỏi tầm mắt, không đến mức chịu ảnh hưởng quá mức của những trò hề của tỉnh Cam Ninh.
Diệp Trạch Đào ra chiêu trong thời điểm như thế này thật quá đúng lúc!
Trong ánh mắt Ôn Phương nhìn Diệp Trạch Đào càng có ý kính phục, Diệp Trạch Đào này, đừng xem thường anh ta còn trẻ, trong tình hình cấp thiết anh ta luôn đưa ra những lựa chọn mang tính then chốt, từ việc này có thể nhận ra, đường danh vọng của Diệp Trạch Đào còn dài hơn nữa!
Không chỉ riêng Ôn Phương có suy nghĩ như vậy, thực ra người nhà họ Diệp cũng nghĩ như vậy.
Đang trong lúc nói chuyện thì Trần Hỉ Toàn gọi điện thoại đến, chưa gì anh ta đã hỏi:
- Ông em, xảy ra chuyện như vậy cậu có dự định gì?
Diệp Trạch Đào liếc nhìn Ôn Phương nói:
- Em chủ trì hội nghị một lát, anh đi nghe điện thoại.
Diệp Trạch Đào đứng dậy cầm điện thoại đi ra ngoài.
Sau khi ra khỏi phòng họp Diệp Trạch Đào mới nói với Trần Hỉ Toàn:
- Ông anh, việc của tỉnh ủy bọn họ tự có cách xử lý, sự phát triển của khu kinh tế Giáp Hà không chờ đợi ai, không thể chờ đến khi họ làm xong mới phát triển, anh cần tin rằng, bất luận làm như thế nào thì Trung ương cũng đều quan tâm, ủng hộ đến sự phát triển của khu kinh tế mới. Tôi đã gọi điện thoại cho vợ tôi, hạng mục khu năng lượng mới chỗ cô ấy trong thời gian sớm nhất sẽ tiến hành lễ ký hợp đồng chính thức, đến lúc đó em sẽ báo cáo với Trung ương, nhờ trung ương đến chủ trì, khả năng đầu tư đến mười tỷ!
Trần Hỉ Toàn là kẻ hết mực khôn ngoan, vừa nghe say nghĩ của Diệp Trạch Đào liền hiểu ngay ra rằng Diệp Trạch Đào muốn lợi dụng cơ hội này để tạo thế cho mình.
- Ông em, nếu đã là như vậy hạng mục kia cũng nên ký hợp đồng đi chứ, mặc dù sẽ có vài doanh nghiệp bị ảnh hưởng nhưng đại bộ phận không có vấn đề gì, tôi làm chút chuyện đồng thời cũng có thể có chục tỷ tiền đầu tư!
- Sự ủng hộ của ông anh trong lòng tôi đây rất rõ, không cần phải nói những lời khách khí làm gì, lần này khu kinh tế Giáp Hà không chờ đợi mà sẽ vận hành ngay!
- Tốt, làm việc thì cần có sự quyết đoán như vậy, tôi cho rằng nếu như cậu có thể liên hệ được với tất cả những nhà đầu tư, tất cả cùng ký hợp đồng thì nó sẽ có sức thuyết phục hơn bất cứ thứ gì khác!
Gọi xong cuộc điện thoại, Diệp Trạch Đào càng có thêm quyết tâm, dự án năng lượng mới của Lưu Mộng Y, dự án sản xuất gạo của Trần Hỉ Toàn, dự án kỹ thuật thông tin điện quang của Trịnh Tiểu Nhu, ba dự án lớn này cộng với dự án mới, bốn dự án đồng thời ký kết thực hiện, điều này thực sự là một tin tức mới rất có giá trị!