Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 932: Tìm Việc Làm




Ở thành phố cũng không nhiều ngày, Diệp Trạch Đào nhanh chóng trở lại Giáp Hà.

Việc ở thành phố Diệp Trạch Đào cũng biết mình chỉ có quyền đề nghị, chứ cũng không có năng lực gia nhập tiến hành, chỉ cần một số việc của mình đạt được một tác dụng nhất định vậy là thoả mãn rồi.

Thu hoạch lần này của chuyến đi thành phố đối với Diệp Trạch Đào mà nói cũng rất nhiều rồi.

Không nói đến chuyện thiết lập mối quan hệ với bọn Trần Hỉ Toàn, chỉ cần nói đến việc đã làm quen được Ngô Ân Long, cũng đạt được thiện cảm của ông ta, chuyện này cũng đủ làm cho hắn hưng phấn rồi.

Sau khi về tới Giáp Hà, tình hình đúng như Diệp Trạch Đào nghĩ, có rất nhiều người đang được điều về thành phố, còn một vài người đang chờ đợi.

Đối với Diệp Trạch Đào, người chú ý quá nhiều, khi Diệp Trạch Đào vừa mới về tới Giáp Hà, Bí thư thành ủy Vu Chi Hán liền gọi điện thoại tới, quan tâm nói:

- Trạch Đào, kết quả của lần đi thành phố đã đạt được những gì?

Cho dù là có thu hoạch được rất nhiều, Diệp Trạch Đào cũng không muốn nói ra hết lúc này, anh còn muốn xem xem thành phố Lan Phong có bao nhiêu người có thể đi theo mình.

- Bí thư Vu, mọi việc vẫn đang thương lượng, ngài cũng biết đấy, việc thu hút đầu tư là một quá trình.

- Ha ha, Trạch Đào tôi hiểu, việc này không nên gấp, công việc mà, quan trọng đúng là đi làm!

- Bí thư Vu, cán bộ thành phố Lan Phong các ngài không coi trọng sự phát triển kinh tế mới của Giáp Hà nha!

- Trạch Đào, cán bộ chúng tôi đều muốn nhìn thấy hiệu quả thực tế, chỉ cần thực sự đã xuất hiện thành quả, tin rằng mọi người có thể theo kịp. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

- Ôi, trước hết tôi chỉ có thể thông báo tuyển dụng các sinh viên tốt nghiệp rồi, áp lực này cũng có chút lớn, nếu không được thì tôi chỉ có thể từ chỗ làm việc ban đầu của tôi tìm một vài đồng chí có kinh nghiệm qua đây.

Diệp Trạch Đào biểu hiện ra cái dáng vẻ bất đắc dĩ.

Trong lòng Vu Chi Hán vui mừng, ngoài miệng lại nói:

- Người trẻ tuổi mà, hẳn vẫn có thể sử dùng một chút, bồi dưỡng một ít, khẳng định có thể trọng dụng, thành phố Lan Phong thiếu nghiêm trọng nhân tài, nếu mọi người đồng ý tới đây, chúng tôi cũng rất hoan nghênh, tuy nhiên điều kiện của Giáp Hà quá kém chỉ sợ không ai đồng ý đến đây thôi.

Vu Chi Hán nói vài lời an ủi rồi gác máy.

Nghe được những lời này của Diệp Trạch Đào, Chi Hán cũng yên tâm hơn, có thể nghe ra, tuy rằng Diệp Trạch Đào đang làm việc, cũng không đạt được nhiều hiệu quả.

Nhìn thoáng qua phòng chủ nhiệm thành ủy, Vu Chi Hán nói:

- Công việc thu hút đầu tư cũng không dễ dàng như đã suy nghĩ đâu!

Hồ Khâm Nghĩa gật đầu nói:

- Đích thực là ở Giáp Hà không có nhiều điều kiện, ở trên chuyển xuống không ít tiền, cũng có thể làm một vài công việc thuộc tầng lớp cơ sơ.

Hai người đều hiểu, Giáp Hà không có quá nhiều ưu thế, giả dụ đem tiền đầu tư vào, ngoài một thiết bị nền móng có thể trụ vững ra, những chuyện khác muốn làm cũng khó.

Sau khi xảy ra việc Diệp Trạch Đào không thể mang đến đầu tư nào, hai người đều có quyết định, người của mình vẫn là không nên tham gia vào, nơi đó không phải là một nơi an toàn.

Nếu mà bỏ nhiều tiền cũng không thể làm được việc gì ở đó, gậy này đánh rất nặng, đến lúc đó cho dù Diệp Trạch Đào núp dưới bóng lớn của ai đi nữa cũng sẽ chán nản mà bỏ đi.

Ngoài Vu Chi Hán gọi điện tới hỏi ra, các lãnh đạo thành ủy ai cũng đều gọi điện thoại đến hỏi han quan tâm.

Lúc này Diệp Trạch Đào có vẻ bình tĩnh, ngoài chuyện nói cho mọi người thu hút đầu tư đang thương lượng ra, còn biểu hiện sẽ lập tức làm cơ sở công tác lớn.

Tinh thần hăng hái thì có đấy, nhưng hiệu quả vẫn chưa nhìn thấy.

Đây là sự nhận thức của cán bộ thành phố Lan Phong.

Sau khi hiểu được tình hình này, các cán bộ vốn đang do dự lại bộc phát một lần nữa phong trào rời khỏi rầm rộ.

Cố Minh Trung quan tâm nhất chính là sự phát triển khu của kinh tế mới, ông ta biết mình chính là trung tâm của Diệp hệ, giả dụ khu kinh tế mới không thể phát triển, làm người của Diệp hệ, chưa quen với cuộc sống ở nơi đây, kết cục sẽ rất thê thảm.

- Chủ tịch thành phố Diệp, trên cơ bản là đều đi cả rồi.

Đi vào phòng làm việc của Diệp Trạch Đào, Cố Minh Trung rất lo lắng nói.

Diệp Trạch Đào nhìn thấy bộ dạng này của Cố Minh Trung, mỉm cười nói:

- Hiện tại khu kinh tế mới không có ai tới, đây là chuyện tốt, có thể điều động một vài đồng chí anh cho rằng có ích cho công việc đến đây.

Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Trạch Đào, trong lòng Cố Minh Trung vừa động đã biết Diệp Trạch Đào nhất định có người ở phía sau giúp đỡ rồi.

Cho tới nay, trong suy nghĩ của Cố Minh Trung, Diệp Trạch Đào là người thông minh, quyết không thể nào không có người giúp đỡ phía sau. Bây giờ nghe được Diệp Trạch Đào đồng ý cho mình điều một vài người của thành phố Hắc Lan tới, đã hiểu khu kinh tế mới Giáp Hà này không chỉ có thể làm mà còn có thể làm rất lớn, trong lòng kích động, đã tới lúc điều Lỗ Nghệ Tiên đến rồi.

- Chủ tịch thành phố Diệp, khi tôi vào trong thành phố tìm người, bọn họ cũng nói, cán bộ của thành phố Lan Phong không đồng ý, nhưng xét thấy tình hình khu kinh tế mới, cũng đồng ý tiến cử một số nhân tài, tôi dự định lần này điều vài người từ thành phố Hắc Lan qua đây.

Diệp Trạch Đào gật đầu nói:

- Những việc này anh làm là được rồi, tôi phải suy nghĩ cho nhiều phương diện khác lớn hơn.

Nói đến đây Diệp Trạch Đào cũng biết Cố Minh Trung là một người đáng tín nhiệm của mình, cho dù có nói thêm một ít nội tình có liên quan đến vụ chi tiền thì cũng không có liên quan đến anh ta, dự định đem ý tưởng của mình cùng anh ta trao đổi một chút.

Khi đang nói, Ôn Phương cùng Mạc Lâm Tường cũng đã đến.

Nhìn bộ dạng hai người, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Vừa từ công trường tới à?

Ôn Phương đội một chiếc mũ cỏ, tháo mũ xuống nói:

- Tất cả đều phải bắt đầu lại từ đầu, hiện nay đang làm công tác cơ sở, phải chú ý một chút.

Người phụ nữ này thật không tồi, rất có tâm để làm việc!

Nhìn về phía Mạc Lâm Tường, Diệp Trạch Đào nói:

- Công việc bảo vệ trị an là việc lớn, trên phương diện này trọng trách của các anh cũng không nhỏ.

Mạc Lâm Tường mỉm cười nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp, việc này anh cứ yên tâm đi, tôi đã có kinh nghiệm.

Diệp Trạch Đào rất thích thái độ này của Mạc Lâm Tường, nhìn về phía Cố Minh Trung nói:

- Nếu như Mạc Lâm Tường có một vài cấp dưới muốn tới đây, cũng có thể điều qua đây chứ.

Ánh mắt của Mạc Lâm Tường sáng lên liền nói:

- Tôi thật sự có vài người cấp dưới gọi điện tới, họ muốn tới đây công tác.

Diệp Trạch Đào nhìn về phía vài người nói:

- Khu kinh tế mới đang ở thời điểm quan trọng, cán bộ thành phố Lan Phong không muốn qua đây, trên phương diện sử dụng người tỉnh thành cũng rất thoải mái, nếu như các anh cần người thì cứ điều đến đây.

Ôn Phương mỉm cười nói:

- Có một vài người nhìn thấy hiện trạng của khu kinh tế mới, muốn bản thân có thể hỗ trợ chút ít, làm cho chúng tôi không nói được lời nào cả!

Diệp Trạch Đào liền mỉm cười, việc này trong lòng của mọi người đều hiểu được.

Đều muốn thấy chuyện hài của mình mà!

Khi nhìn lại một vài người quyết tâm đi theo mình, tâm tình của Diệp Trạch Đào rất tốt, chỉ ghế xô-pha để mọi người ngồi xuống rồi mới lên tiếng:

- Khu kinh tế mới Giáp Hà là việc lớn phải làm, các anh phải chuẩn bị tốt, đừng nhìn thấy tình trạng vắng vẻ hiện tại, rất nhanh nơi này sẽ trở thành một công trường lớn siêu cấp đó!

Ánh mắt của Ôn Phương sáng lên, vội vàng nói:

- Bàn bạc được dự án rồi sao?

Không cần nói cô ta, hai người khác làm sao không quan tâm đến việc này chứ, đều hướng mắt về phía Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Xem ra mọi người cũng khẩn trương quá rồi!

Ôn Phương cười nói:

- Làm sao có thể không khẩn trương được chứ, nhìn thấy khu kinh tế mới lớn như vậy một mảnh đất hoang vu, lại nghe thấy mọi người của thành phố Lan Phong nói tới chuyện khó khăn thu hút đầu tư của tỉnh Cam Ninh, không khẩn trương cũng không được, thế nào cũng phải làm trước dự án một đến hai trăm triệu ở nơi này, nếu như có một dự án nơi này rồi, ít nhiều cũng có một chút lực hấp dẫn.

Cố Minh Trung cười khổ nói:

- Đây cũng không phải là dự án như ở huyện Lục Thương, so với nơi đó nó lớn hơn nhiều, đất cũng sẽ phải đào bới lên, nếu một đến hai cái dự án đầu tư vào nơi này, căn bản là không đạt được bất kì tác dụng gì, quá khó rồi! Nếu không phải đi theo chủ tịch thành phố Diệp làm việc, nói thật chứ tôi không có lòng tin rồi!

Mạc Lâm Tường cũng gật đầu nói:

- Nghe không ít cán bộ của thành phố Lan Phong bàn bạc về việc này, cũng khó trách mọi người không có lòng tin đối với nơi này, ai có thể đem mảnh đất lớn như thế này phát triển, nói ra điều này cũng sẽ làm một nhóm người bị giật mình, nghe nói lúc trước muốn thực hiện phát triển khu kinh tế mới này, dự định là do một phó chủ tịch tỉnh đến đảm nhiệm, kết quả sau khi một nhóm cán bộ của tỉnh đến quan sát xong đều bị dọa chạy mất, không có một ai dám gánh trọng trách này!

Ôn Phương là người hiểu Diệp Trạch Đào nhất, nhìn Diệp Trạch Đào mỉm cười nghe tình hình bàn luận, liền cười nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp của chúng ta đã sớm định liệu trước rồi!

Diệp Trạch Đào gật đầu nói:

- Đích thực là như vậy, lần này tôi chính là muốn mượn tình hình này để thử một chút các cán bộ của thành phố Lan Phong, cũng làm một chút bàn đạp để các cậu bố trí nhân viên.

Trong lòng của Cố Minh Trung lại càng an tâm, Diệp Trạch Đào vừa nói như vậy, điều này đã nói rõ về việc này Diệp Trạch Đào đã thu xếp ổn thoả cả rồi.

- Trước tiên các anh giữ bí mật một chút, lần này tôi đã tới thành phố, đã đàm phán thành công một vài dự án, đến lúc đó sẽ rất là lớn!

Sau khi nhìn thấy tinh thần của mọi người tập trung về đây, lúc này Diệp Trạch Đào mới nói ra việc sau khi mình đến thành phố đã đàm phán thành công quy hoạch phát triển mấy khu công nghiệp lớn.

Lúc bắt đầu mọi người chỉ cho rằng Diệp Trạch Đào đàm phán thành công vài dự án mà thôi, rốt cuộc phía sau Diệp Trạch Đào có bối cảnh rất lớn, nhưng hiện tại sau khi nghe Diệp Trạch Đào nói về những việc này, trong lòng mọi người lại cảm thấy phấn chấn cũng không biết nói gì hơn.

Thủ đoạn này của Diệp Trạch Đào thật lợi hại, khi mọi người còn dừng lại ở một đến hai dự án, Diệp Trạch Đào đã đang suy tư ý nghĩa hợp lại thành phát triển xí nghiệp.

Ánh mắt của Ôn Phương phát sáng nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp, nếu quả thật có thể phát triển như vậy, chúng ta tụ hợp lực lượng của các ngành công nghiệp tinh sảo nhất, công kích ra ngoài mới có thể càng mạnh mẽ.

Cố Minh Trung cũng thở dài nói:

- Nếu thật sự là như thế, không phải là chúng ta đi tìm các xí nghiệp, mà là số xí nghiệp vì sự sinh tồn và phát triển của bản thân, chủ động tìm tới tận cửa chúng ta!

Mục đích của Diệp Trạch Đào đúng là vì động viên mọi người, hiện tại đã nhìn thấy hiệu quả, trong lòng cũng không tệ, cười nói:

- Tạm thời việc này tôi sẽ không công bố, cho các anh một chút thời gian, các anh dùng hết khả năng làm nhiều việc mang tính cơ sở đi.

Cảm xúc của mọi người hiện tại đều đã thay đổi, khi nghĩ đến bước tiếp theo của sự phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà, mọi người lập tức vùi đầu suy nghĩ đến công việc.

Diệp Trạch đào mỉm cười nói:

- Việc này bí thư Hạo Vũ cũng từng khẳng định, chúng ta chỉ cần vùi đầu đi làm một vài công việc cụ thể là được rồi, gần đây tôi dự định về Thảo Hải một chuyến, Minh Trung, anh lựa chọn một vài thanh niên có năng lực, tôi dẫn bọn họ đến khu kinh tế mới Thảo Hải quan sát, cũng để cho bọn họ cảm nhận một chút tình hình của khu kinh tế mới.

Cố Minh Trung cười nói:

- Đây là chuyện tốt, mọi người mới bước ra từ trường học, trên phương diện này cơ bản chưa có khái niệm, đích thân được nhìn thấy tình hình phát triển của khu kinh tế mới Thảo Hải, đối với bước tiếp theo cũng rất có lợi.

- Mọi người cứ đi làm việc đi, đừng suy nghĩ đến người ta quá nhiều.

Diệp trạch Đào nhìn thấy tình huống này, cười nói một câu!