Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 920: Giao Lưu.




Không thể phủ nhận rằng quy mô của khu kinh tế mới này quá lớn, ít nhất cũng phải chiếm tới năm mươi ngàn mẫu đất.

Chiếc xe việt dã chạy băng băng trên khu đất rộng, dãy phòng ghép chẳng mấy chốc đã khuất phía sau.

Diệp Trạch Đào lái xe, Ôn Phương ngồi bên cạnh ghế lái, liền làm việc ngay tại đây, Diệp Trạch Đào cũng muốn việc này có một kết thúc hoàn chỉnh, bèn lái xe khắp nơi một vòng.

- Thật là một vùng đất rộng lớn!

Ngắm nhìn một hồi, Diệp Trạch Đào cảm khái, nơi này đúng là lớn hơn khu kinh tế mới Thảo Hải nhiều lắm.

Ôn Phương cũng thở dài:

- Trạch Đào, công việc này thật không dễ dàng đâu!

Đúng thật là một đề bài khó, tuy đã có chính sách rồi, mà muốn thật sự phát triển khu kinh tế mới này mức độ khó của nó không phải bình thường.

Dừng xe lại, Diệp Trạch Đào bước xuống xe, rảo bước trên khu đất toàn cỏ khô, Diệp Trạch Đào nói :

- Nếu không dồn hết tất cả lực lượng vào đây thì hoàn toàn không có cách nào làm được, lần này cấp trên giao cho anh một đề bài quá khó rồi đây!

- Diện tích đất dùng cho khu kinh tế mới nhỏ nhất là năm mươi ngàn mẫu, năm thứ nhất cắt bảy trăm triệu, em cũng trở thành một địa chủ đất rồi!

Ôn Phương mở to đôi mắt long lanh nhin Diệp Trạch Đào, cô đúng là vô cùng tin tưởng vào Diệp Trạch Đào, biết rằng Diệp Trạch Đào dám nhận công việc này thì không thể không có chiêu trò gì.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười, chỉ vào mảnh đất nói:

- Anh đã nghiên cứu qua về tình hình ở đây, chính xác là một nơi phong thủy quý, từ đây đến sân bay của tỉnh Cam Ninh rất gần nếu tính theo đường chim bay, một con đường cao tốc nối với sân bay sắp được xây dựng, đến lúc đó đến sân bay sẽ rất nhanh, vận tải hàng không sẽ không thành vấn đề, chỉ cần xây thêm một số đường nối các nơi với nhau thì toàn bộ giao thông đã được giải quyết rồi.

Ôn Phương gật đầu nói:

- Em cũng có nghiên cứu được một chút, khu kinh tế mới này hoàn toàn không có vấn đề gì về giao thông hết.

Nói đến đây, Ôn Phương tiếp:

- Nhìn tổng thể khu kinh tế mới này, nếu như mà phát triển được thì đây sẽ trở thành một thành phố mới thành lập, cơ sở mọi mặt đều phải nhanh chóng hoàn thiện mới được.

Dù sao Ôn Phương cũng có kinh nghiệm về mặt này rồi, Diệp Trạch Đào gật đầu nói:

- Chính vì lẽ đó, ở đây cần một lượng lớn nhân tài, em cũng thấy rồi đó, thành phố đưa đến những người này hoàn toàn không dùng được chút nào, tiếp sau đây trên sự phát triển của khu kinh tế mới chúng ta cần phải có hành động mới.

Ôn Phương nói:

- Có được sự ủng hộ về đồng vốn, lại có thêm sự dồi dào tâm huyết nơi anh, em tin tưởng rằng khu kinh tế mới này nhất định sẽ phát triển.

- Đúng thế, bước tiếp theo chúng ta phải đối mới thể chế quản lý, tiếp thu các phương pháp quản lý tiên tiến nhất. Trước tiên là xây dựng một cơ chế quản lý mới, cần một cơ chế đơn giản , thống nhất, hiệu quả. Cần một cơ chế làm việc mới, căn cứ vào nguyên tắc có lợi cho quỹ đạo kỷ luật quản lý trong và ngoài nước, có lợi cho các doanh nghiệp và các nhà đầu tư trong khu kinh tế mới. Thực hiện việc vận hành kín chế độ quản lý khu kinh tế mới. Ngoài tuân thủ sự kiểm tra giám sát theo quy đinh của quốc gia ra, thì các đơn vị và ban ngành trực thuộc thành phố nếu không được sự đồng ý của Ban quản lý khu kinh tế thì không được tiến hành các hoạt động kiểm tra bình xét nơi này. Phải xây dựng cơ chế nhân tài. Áp dụng các phương pháp linh hoạt nhanh chóng, hiệu quả trong việc thu hút nhân tài, thực hiên quyền tự chủ quản lý cán bộ, chế độ dùng người, sử dụng một lượng lớn nhân lực. Về nhân viên kỹ thuật cần thiết hay nhân viên chuyên môn ban ngành, Ban quản lý có thể căn cứ vào tình hình thực tế, căn cứ vào “ luật công nhân viên chức” để tuyển dụng công khai trước toàn thể xã hội theo nhu cầu về nhân lực kỹ thuật, người giỏi về chuyên môn. Việc tuyển dụng nhân tài này phải do ban quản lý khu kinh tế mới đảm nhận, căn cứ vào các quy định có liên quan của nhà nước, xác định đãi ngộ lương bổng \ và phúc lợi. Phải xây dựng một cơ chế thu hút đầu tư mới , kết hợp chế định quy hoạch bố cục. Về yêu câu kỹ thuật và công nghệ sản xuất, trang bị các dây chuyền chính đột phá, thu hút hạng mục công nghệ cao, làm một cái đầu tàu kéo theo cả một loạt, hình thành nên một tập đoàn công nghiệp. Cần phải không ngừng đổi mới cơ chế thu hút đầu tư, mở rộng thu hút đầu tư, thực thi thu hút đầu tư kết hợp thành tích hữu cơ, nâng cao toàn diện chất lượng và trình độ thu hút đầu tư, tiến hành bồi dưỡng nâng cao kiến thức về các mặt thu nộp thuế, chính sách ưu đãi, thu các loại phí, ủng hộ tài chính, bảo đảm an sinh xã hội…

Diệp Trạch Đào càng nói càng hăng say, trong lòng đều đã thuộc làu cả một chuỗi các phương án cho sự phát triển tiếp theo của khu kinh tế mới rồi.

Ôn Phương lắng nghe Diệp Trạch Đào nói, rồi nhớ lại năm đó Diệp Trạch Đào chỉ mới là một anh cán bộ xã, trong lòng trào dâng rất nhiều cảm xúc, Diệp Trạch Đào này quả thật đã trưởng thành rất nhanh, nhanh đến nỗi mình không thể theo kịp anh ta nữa rồi!

Bước tới, Ôn Phương dùng hai tay ôm lấy eo Diệp Trạch Đào nói:

- Trạch Đào, nhìn thấy từng bước phát triển của anh, trong lòng em rất tự hào, anh đúng là người đàn ông của đời em!

Diệp Trạch Đào nói rất hăng say, cảm nhận được hành động của Ôn Phương, lại nhìn thấy biểu hiện xúc động khi cô nhìn mình, trong lòng rung động, biết rằng Ôn Phương đang có cảm hứng rồi.

Cũng không nói thêm câu nào nữa, bế Ôn Phương vào trong lòng.

Đám cỏ dưới chân vừa trải qua một mùa đông khô cằn, Diệp Trạch Đào ôm Ôn Phương nằm xuống đám cỏ.

Không lâu sau, hai người đã quấn chặt không rời.

Như khô hạn gặp mưa rào, cũng đều rất quen thuộc với thân thể của đối phương, cũng không cần tốn thời gian nhiều, hai người đã hòa nhập làm một.

Ôn Phương có đôi chân thon dài và khỏe, khi Diệp Trạch Đào và Ôn Phương quán chặt lấy nhau, hai chân của Ôn Phương quắp chặt lấy Diệp Trạch Đào, dường như bao nhiêu nội lực chất chứa trong người cô trong chớp mắt được giải thoát ra hết, các động tác cực kỳ mãnh liệt.

Hai người ở chỗ này thật cách xa khu phòng ở của nhân viên, nếu như có người muốn đi tới cũng phải rất lâu, mà tình hình ngày hôm nay cũng rất đặc biệt, tất cả mọi người đến đây sáng nay đều đã được đưa trở về thành phố, trong khu đất rộng thênh thang này cơ bản chỉ có vài người.

Không bị ai quấy rầy, ở một nơi hoang vu như thế này, Ôn Phương lại vừa mới thoát khỏi những ngày dài nhẫn nhịn nên không ngừng rên rỉ với những cú dấn mạnh của Diệp Trạch Đào.

Ôn Phương hoàn toàn thả lỏng rồi, mọi động tác đều phối hợp ăn khớp với Diệp Trạch Đào , làm thức dậy mọi cảm xúc của hắn.

Nghe thấy những tiếng rên rỉ hoan lạc của Ôn Phương, cộng với đang ở trong một khung cảnh như thế này nữa nên Diệp Trạch Đào cũng đẩy được cảm xúc lên cao trào nhất.

Diệp Trạch Đào rất khỏe, Ôn Phương cũng dẻo dai, hai người hoàn toàn đã đưa nhau lên tới đỉnh hoan lạc.

Tới khi kết thúc thì mặt trời đã xuống núi, hai người cùng đưa mắt nhìn nhau, Diệp Trạch Đào nói:

- Hôm nay anh cũng làm hết mình rồi đấy nhỉ!

Ôn Phương ném cho Diệp Trạch Đào một cái lườm, nói:

- Em rất thích làm ở khung cảnh như thế này, cảm giác như tất cả cá giác quan trong người đều được thông thoáng, thật là dễ chịu!

Đột nhiên Diệp Trạch Đào nhớ lại giây phút lần đầu tiên gặp mặt Ôn Phương, lúc đó hắn chẳng phải cũng đang ở trong công viên đó sao?

Nghĩ lại khi làm chuyên đó ở một khung cảnh như thế này, Diệp Trạch Đào có cảm giác thật không giống nhau, cái cảm giác dục tình lại thần bí này thật là khoan khoái.

Đứng ở đây phóng tầm mắt nhìn ra phía trước một vùng đất bằng phẳng, đúng là làm chuyên đó ở nơi này thì không hề sợ bị người khác nhìn trộm, ngược lại chính là một nơi an toàn nhất.

Hay là sau này tìm một nơi như vậy để làm chuyện đó nhỉ?

Nghĩ tới đây, Diệp Trạch Đào thở dài một tiếng, mình là một người của công chúng, chuyện như thế này cũng chỉ nên làm một hai lần, nếu như mà thật sự làm như vậy, không tránh khỏi có gió lùa tường, hay là thôi đi!

Hai người mặc quần áo xong thì chui vào xe ngồi.

Đúng lúc này Diệp Trạch Đào nhận được điện thoại của Vu Chi Hán nói chiều mai mở cuộc họp Thường vụ Thành ủy.

Tín hiệu của khu kinh tế mới này thật tốt quá!

Tắt điện thoại, Diệp Trạch Đào nói :

- Ngày mai họp thường vụ Thành ủy!

Ôn Phương sau khi có được sự thỏa mãn, mất hết sinh khí cho cơn cuồng mê khi nãy, dáng vẻ thẹn thùng lại khiến cho cảm hứng Diệp Trạch Đào lại trào lên.

Lúc này Ôn Phương nói:

- Trạch Đào, cuộc họp không dễ chịu đâu, anh phải chuẩn bị tốt nhé!

- Anh biết rồi, hôm nay đã quậy một trận lớn như vậy, anh đã đợi cuộc họp này tới rồi!

Hôm nay sau khi Diệp Trạch Đào triệu tập một cuộc họp như thế này xong thì biết rằng mấy người trong thành ủy đó không thể nào chịu được nữa rồi, hắn cũng muốn mượn cơ hội này để thử xem mấy người trong thành ủy đó sẽ giở được những thủ đoạn gì.

Thấy trong lòng Diệp Trạch Đào đã có chuẩn bị rồi, Ôn Phương cười nói :

- Xem ra anh sớm đã chuẩn bị rồi đấy!

Ôn Phương của bây giờ sớm đã bị Diệp Trạch Đào thu phục rồi, tuy rằng cũng đã từng gặp gỡ rất nhiều thanh niên tài giỏi, không ít người rất tốt, nhưng nếu mà đem những người đó ra mà so sánh với Diệp Trạch Đào thì Ôn Phương đều không cảm nhận được một chút hấp dẫn nào từ họ. Con người Diệp Trạch Đào bản thân đã rất tài giỏi mà thân thể cường tráng lại càng khiến cho người ta mê mẩn, mỗi khi làm chuyện đó xong Ôn Phương đều cảm thấy sung sướng đến từng chân tơ kẽ tóc.

Không thể rời xa kẻ oan gia này nữa rồi!

Đó là suy nghĩ của Ôn Phương.

Diệp Trạch Đào châm một điếu thuốc hút rồi nói :

- Khu kinh tế mới là một nơi mà Trung ương đã có quyết định trao cho quyền tự chủ rồi, có một số người lại muốn nhân cơ hội anh mới đến mà biến một số chuyện thành thật, trong tình hình như thế này, nếu như anh mà có chút mềm yếu nào thì sẽ rơi vào thế bị động. Không có cách nào khác cả, anh không có thời gian để đi lôi kéo từng người từng người, chỉ có thể biểu hiện thái độ cứng rắn này thôi. Tuy là sẽ đắc tội với người đấy nhưng nhất định sẽ có một số tác dụng!

- Anh dùng cách này là đã tạo ra đường biên với bọn chúng rồi! Lẽ nào anh không sợ bọn họ liên kết lại đối phó với anh sao?

Diệp Trạch Đào cười cười nói :

- Liên kết thì chắc chắn là liên kết rồi. Tuy nhiên, em cũng cần phải biết rằng, trọng tâm công việc của anh là ở khu kinh tế mới này, anh có thể đối thoại trực tiếp với Trung ương, lúc này vừa có thể chặt đứt được thủ đoạn của bọn họ, cần phải cho bọn họ thấy, anh không đi can thiệp vào chuyện của họ thì cũng đừng mong đến đây làm phiền anh!

Ôn Phương cười nói :

- Anh muốn xây dựng một vương quốc riêng ư, người ta sẽ lấy cớ để lật đổ anh đó!

- Mục đích của Bí thư Hạo Vũ là rất rõ ràng, đó chính là muốn mượnkhu kinh tế mới này để thay đổi một số phát triển của Phía Tây này, chỉ cần anh ngay thẳng thì không sợ ai đến làm phiền cả!

Ôn Phương nghe được câu này, thò tay ra mò phía dưới Diệp Trạch Đào , nói nhỏ:

- Chỗ này đúng là đứng rất thẳng!

Diệp Trạch Đào vừa nghe câu này, thì có chút mắc cỡ, tự mình nói ra câu “ phải đứng thẳng” , câu nói này đúng là há miệng mắc quai rồi, trong chuyện đàn ông đàn bà thì không thể nào đường hoàng được.

Dùng tay khua khoắng một lúc, Ôn Phương nói:

- Tỉnh thành rất lớn, em sẽ mua một căn nhà ở ngoại thành, cũng chuẩn bị thêm chiếc xe, sau này chú ý một chút thì được rồi!

Nhìn nhìn khuôn mặt Ôn Phương vừa mới hồi phục thần sắc trở lại, Diệp Trạch Đào nói:

- Đúng lắm, phải cẩn thận một chút thôi, ở đây rất nhiều vấn đề đó!