Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 761: Diễn trò.





Hội nghị Thành uỷ lại được triệu tập, ai cũng biết buổi họp Hội nghị thường vụ hôm nay chính là nghiên cứu vấn đề điều chỉnh một số cán bộ.
Một nhóm lãnh đạo Thành uỷ bước vào, trên mặt mọi người đều cố gắng hết khả năng biểu hiện niềm vui mừng đón tiếp.
Sau khi điều chỉnh bộ máy chính quyền mới, cuộc họp hôm nay cũng là lần đầu tiên, tuy rằng gần đây sự việc xảy ra không nhiều nhưng mọi người đều biết, đằng sau mỗi một sự kiện đều có quá nhiều việc âm thầm đấu đá nhau.
Diệp Trạch Đào cũng giống như mọi người mỉm cười bước vào, còn bắt tay chào hỏi với từng Uỷ viên thường vụ.
Trong khoảng thời gian này, hình như mọi người đều rất rối ren, đều nhằm vào Hội nghị thường vụ này để hành động.
Diệp Trạch Đào cũng một phen rối loạn, dù sao cũng mới đến thành phố công tác, tự mình phân công quản lý khu vực, các cán bộ này cũng không hẳn là hoàn toàn nghe theo mình. Trong chuyện này đương nhiên Diệp Trạch Đào đã xếp vào một số người của mình vào bên trong rồi, cuộc họp hôm nay rất quan trọng, rất nhiều công tác sẽ được chứng thực trong cuộc họp này. Diệp Trạch Đào cũng học được việc giấu mọi chuyện trong lòng, lúc gặp cũng phải có vẻ mặt tươi cười tác phong trong chốn quan trường.
Cuộc họp lần này hoàn toàn không giống những lần trước, đây chính là Hội nghị đầu tiên của các lãnh đạo Thành uỷ về việc nghiên cứu điều chỉnh cán bộ, cuộc họp lần này đụng đến rất nhiều cán bộ.
Các lãnh đạo mang tâm sự nặng nề lần lượt ngồi xuống.
Lúc Trần Đại Tường bước vào, cũng đồng dạng mỉm cười và bắt tay chào hỏi với mọi người, khi Trần Đại Tường bắt đến tay của Diệp Trạch Đào, trên miệng nói những lời nói khách khí nhưng lực bắt tay thì mạnh hơn bình thường.
Hai người liếc mắt nhìn nhau cười cười.
Rất nhanh trong lúc Trần Đại Tường bước vào không lâu, Thi Minh Cương cũng đã đến.
Đều bắt tay và chào hỏi như thế.
Diệp Trạch Đào nhận ra, dường như tâm trạng của Thi Minh Cương không được tốt.
Suy nghĩ một chút tình hình ở thành phố, Diệp Trạch Đào hiểu được sự đau khổ của Thi Minh Cương. Hoàn toàn là một hệ thống lỏng lẻo, ai cũng đang hoạt động, Thi Minh Cương căn bản không thể nắm được tình hình cục diện trong tay.
Hiện giờ Thi Minh Cương càng khó, lại rất thống khổ, là một Bí thư Thành uỷ, các cuộc tranh đấu phía dưới rất kịch liệt. Điều này nói lên được khả năng nắm cục diện của ông ta, hiện tại điều quan trọng nhất đối với ông tachính là các cuộc tranh đấu của cấp dưới và cách nhìn nhận đánh giá của thành phố đối với mình.
Cuộc họp hôm nay Thi Minh Cương đã hiểu, muốn kíp không nổ cũng không được, Diệp Trạch Đào cần phải kíp nổ, Trần Đại Tường cũng cần kíp nổ, thật sự là không còn cách nào, căn bản không thể nào phản đối.
Trong lúc bắt tay với Diệp Trạch Đào, Thi Minh Cương dùng cánh tay còn lại vỗ vỗ lên mu bàn tay của Diệp Trạch Đào để thể hiện sự thân mật.
Thi Minh Cương cũng có nói vài câu nhờ Diệp Trạch Đào giúp đỡ lực lượng.

Ho nhẹ một tiếng, Thi Minh Cương cầm ly trà lên nhấp một miếng trà, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn quanh qua các Uỷ viên thường vụ.
Phòng họp bỗng nhiên yên tĩnh trở lại.
- Các đồng chí, chủ đề thảo luận trong Hội nghị lần này có hai vấn đề, một là thông báo tình hình ở Cục Lâm nghiệp, bắt đầu nghiên cứu bộ máy ở Cục Lâm nghiệp, thứ hai chính là vấn đề nghiên cứu điều chỉnh một số cán bộ ở thành phố, tin rằng mọi người đã nắm được tình huống của hội nghị lần này, bây giờ bắt đầu họp.

Thi Minh Cương nói chuyện rất dứt khoát, rất nhanh đã tiến đến chủ đề.
Không có người nói chuyện, có người lo viết chữ, lại có người hút thuốc, còn có tình trạng nhắm mắt nằm nghỉ. Thật ra, tai của mỗi người đều dựng thẳng lên nghe.
Cục Lâm nghiệp! Các Uỷ viên thường vụ đều liếc mắt nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào đang ngồi ở đó cặm cụi viết, chuyện này có liên quan đến một số lãnh đạo trong thành phố, trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trạch Đào không có động thủ, Thi Minh Cương cũng sẽ không tùy tiện động thủ. Nhưng hoàn toàn không nghĩ tới hôm nay thật sự nếu đụng đến đàn bà thì sẽ trở thành chuyện lớn rồi. Chẳng lẽ Diệp Trạch Đào đã sắp xếp mọi thứ?
Vì một người tài xế mà làm lớn chuyện này, Diệp Trạch Đào này đúng là làm cho người ta không còn đường lui a!
Mọi người đều biết sau khi chuyện này xong xuôi thì tiếng nói của Diệp Trạch Đào trong đội ngũ cán bộ sẽ mạnh lên rất nhiều. Vì bảo vệ một người tài xế mà hắn không sợ đắc tội với bất kì ai, những ai đi theo hắn thì có thể yên tâm rồi.
Vài Uỷ viên thường vụ nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào, gần đây bọn họ đều có nghe được chút dư luận, Diệp Trạch Đào được các cán bộ thành phố ca ngợi rất nhiều a!
Một chuyện nhỏ nhặt như vậy mà Diệp Trạch Đào có thể làm ra một sự việc lớn như thế, lợi hại thật!
- Trước tiên vẫn là nghiên cứu chút tình hình ở Cục Lâm nghiệp thôi!

Đây là chuyện Thi Minh Cương sau một hồi suy nghĩ mới đưa ra quyết định. Chuyện trước tiên phải làm chính là chuyện ở Cục Lâm nghiệp, ông ta muốn thông qua chuyện này để dò xét suy nghĩ của mọi người.
- Bí thư Nguỵ, trước tiên anh nói sơ qua về tình hình ở Cục Lâm nghiệp đi.

Dứt lời Thi Minh Cương châm điếu thuốc lên hút thổi ra một làn khói.


Có sự giao kết với Diệp Trạch Đào càng có thêm giao kết với Trần Đại Tường, tuy rằng Thi Minh Cương biết chuyện này có chút khó giải quyết nhưng vẫn kiên trì làm chuyện này.
Ngụy Lệ Cầm ngẩng lên nhìn một chút tình hình của mọi người rồi nói:
- Vậy được, Tôi sẽ nói một chút về tình hình của Cục Lâm nghiệp, sau khi Uỷ ban Kỷ luật thành phố nhận được sự việc có liên quan đến Cục trưởng Cục Lâm nghiệp Lâm Thành Nhân lợi dụng chức quyền để đùa giỡn với phị nữ, thì lập tức thành lập tổ điều tra Cục Lâm nghiệp, thông qua cuộc điều tra quần chúng hưởng ứng rất nhiều, liên tục nhận được các tư liệu có liên quan đến Lâm Thành Nhân. Không tìm hiểu thì không biết, Lâm Thành Nhân ngoài việc đi khắp nơi ức hiếp đùa giỡn phụ nữ còn lợi dụng chức quyền nhận hối lộ đút lót, chiếm đoạt đất rừng.

Trần Đại Tường xen vào nói:
- Có chứng cứ không?
Thấy Trần Đại Tường xen vào một số người cười thầm, vốn dĩ Trần Đại Tường này cùng phe với Nguỵ Lệ Cầm, chẳng lẽ ông ta không biết chuyện đó?

Nhưng mà, nhiều người rất nhanh đã nghĩ đến điểm mấu chốt, có phải Trần Đại Tường này đã rút người của mình ra khỏi Cục Lâm nghiệp không, ông ta muốn động người hả!
Diệp Trạch Đào biết rõ suy nghĩ của con người Trần Đại Tường, hiểu được lúc này mình nên phối hợp rồi, nghiêm túc nói:
- Chủ tịch thành phố Trần hỏi rất hay, đã xảy ra chuyện như vậy, tôi thấy lá gan của Lâm Thành Nhân kia cũng lớn lắm rồi, ai đã cho anh ta lá gan lớn như vậy!

Hỏi rất hay!
Trần Đại Tường nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào, nghĩ thầm trong lòng, Diệp Trạch Đào quả thật không tệ, biết cách phối hợp.
Trần Đại Tường gật gật đầu nói:

- Đồng chí Trạch Đào hỏi rất hay, tôi thấy chuyện này nên tiến hành điều tra!
Ngụy Lệ Cầm nghiêm túc nói:
- Đây là vấn đề trọng điểm tôi muốn hồi báo trên Hội nghị thường vụ này. Theo như việc tố giác của quần chúng thông qua số lượng lớn, chúng ta đã có được không ít tài liệu liên quan đến việc phạm pháp làm loạn kỷ cương của Lâm Thành Nhân, cho đến hôm nay Bí thư Thi đã đồng ý, Uỷ ban Kỷ luật đã mời Lâm Thành Nhân đến Uỷ ban Kỷ luật để tra vấn.
Hành động rất nhanh lẹ!
Mọi người biết chuyện này Trần Đại Tường và Thi Minh Cương đều đã lên tiếng, xem ra Lâm Thành Nhân kia không thể nào ra khỏi Uỷ ban Kỷ luật rồi.
Nghĩ đến chuyện không ngờ Diệp Trạch Đào chỉ vì giúp người tài xế trút giận mà một tay làm nên, lại nhìn về phía Diệp Trạch Đào, trong lòng mọi người kinh ngạc vì việc ra tay quá nhanh.
Đối với mọi người mà nói, Lâm Thành Nhân không phải là một vấn đề. Nếu thật sự có chứng cứ Uỷ ban Kỷ luật có thể kiện anh ta, chủ yếu chính là chuyện này đã được nói trên Hội nghị thường uỷ, đây chắc chắn không chỉ là chuyện của một mình Lâm Thành Nhân nữa.
Những người biết được tình huống này không ngừng gia tăng, Lâm Thành Nhân kia là Phó Giám đốc sở Lâm nghiệp do Cố Thừa Ngọc một tay đề cử lên, trong thành phố luôn được em rể của Cố Thừa Ngọc là Tư Mã Sơn bao che. Lại nói Cố Thừa Ngọc kia có thể đến thành phố đảm nhiệm chức Phó Giám đốc sở, chẳng lẽ không có ai chống lưng cho ông ta?
Có chút phức tạp rồi, lần này khó có thể đánh tan một đường dây người?
Một khoản lời lớn a!
Cảm nhận được không khí trong phòng họp Thi Minh Cương thầm than một tiếng, thành phố Cừ Dương này không phải là một nơi ở được lâu, mình phải cố gắng nghĩ cách đề rời khỏi đây mới phải. Đám người đàn không lương thiện, lúc này đây đã bắt đầu mang mình lên lò nướng, không đi theo bọn họ gây sự cũng không được.
Làn khói phun ra hoàn toàn che khuất đi Thi Minh Cương, Thi Minh Cương đúng là rất bực bội.
Đúng lúc này thì di động của Ngụy Lệ Cầm reo lên.
- Ồ, là đồng chí trong Uỷ ban Kỷ luật gọi đến chắc liên quan đến chuyện của Lâm Thành Nhân, tôi đi nhận điện thoại trước.
Ngụy Lệ Cầm nhìn nhìn cái di động liền ngồi đó nghe điện thoại.
Người hiểu biết đều đang thở dài, vì chuyện của người phụ nữ trước đó hoàn toàn có chứng cứ, sớm không thể nào làm tốt chuyện này, Nguỵ Lệ Cầm chỉ đóng kịch trong chuyện này thôi!
Quả nhiên sau khi nhận điện thoại xong, Nguỵ Lệ Cầm nghiêm túc nói:
- Hiện giờ tình hình đang có tiến triển, Uỷ ban Kỷ luật nhận được tư liệu có liên quan đến Lâm Thành Nhân tham ô của công để trợ giúp Phó Chủ tịch thành phố Tư Mã Sơn bao hai người đàn bà. Còn có tài liệu về Lâm Thành Nhân và đám người Tư Mã Sơn nhận hối lộ, hôm nay sau khi Lâm Thành Nhân đến Thành uỷ thì chuyện này đã được thừa nhận.

Sao nhanh vậy!

Tuy rằng Trần Đại Tường biết mục tiêu của họ có thể là Tư Mã Sơn nhưng cũng không ngờ lại nhanh như vậy.
Xảy ra chuyện như vậy thì không phải là vấn đề của Lâm Thành Nhân nữa, ở phương diện này liên luỵ đến chính là vấn đề của một Phó chủ tịch thành phố!
Nghĩ đến chuyện Tư Mã Sơn không có tiến vào Thường vụ, ngược lại có lực lượng rất mạnh, từ trước cho đến nay cũng không có quan tâm để sổ sách của Trần Đại Tường trong Chính phủ, mọi người lại phát hiện trong chuyện này Trần Đại Tường mới là người chủ lực.
Là Diệp Trạch Đào lợi dụng Trần Đại Tường? Hay là Trần Đại Tường lợi dụng Diệp Trạch Đào?
Lập tức mọi người có chút suy nghĩ không thông.
Lúc này Phương Siêu Minh lên tiếng.
Là người thoả thuận với Trần Đại Tường, đương nhiên ngay lúc này đây anh ta sẽ đứng về phía của Trần Đại Tường, nên nghiêm túc nói:
- Không ngờ lại liên quan đến một Phó Chủ tịch thành phố, tôi thấy chuyện này có thể chia ra làm hai bộ phận để làm. Một là tiến hành điều chỉnh tình hình ở Cục Lâm nghiệp, không thể để cho Cục Lâm nghiệp rơi vào tình trạng tê liệt, thứ hai đem chuyện của Tư mã Sơn đăng lên những tờ báo của Uỷ ban Kỷ luật thành phố, để thành phố giải quyết chuyện này, về phần Tư Mã Sơn thì sẽ tạm thời cách chức!

Trần Đại Tường đau lòng nói:
- Trong Chính phủ đã xuất hiện vấn đề là trách nhiệm của tôi, tôi sẽ làm kiểm điểm với Hội nghị thường vụ để biểu hiện thái độ của tôi. Các cán bộ lãnh đạo của chúng ta phải có trách nhiệm dám nhận lỗi, dũng cảm cương quyết đảm đương, khi có chuyện xảy ra trong Chính phủ chắc chắn sẽ không bỏ qua. Trong chuyện này, vấn đề nhằm vào Cục Lâm nghiệp, các đồng chí trong Chính phủ sẽ nhanh chóng đưa ra một vài ý kiến để Hội nghị thường vụ thảo luận.

Sau khi mọi người nghị luận một lúc, Thi Minh Cương nói:
- Ý kiến của đồng chí Phương Siêu Minh rất tốt, mọi người biểu quyết đi.

Dù sao một số người có liên quan trong chuyện này cũng đã tỏ thái độ, mọi người cũng không thể vì chuyện này đứng ra nói chuyện, rất nhanh sẽ có quyết định.
Các món đồ ăn khai vị đúng là khiến cho người ta kinh sợ, mọi người đều nghĩ cuộc họp tiếp theo sẽ có hình dạng gì nữa đây?