Trýờng Týõng Tý ðứng chờ trýớc cửa Linh y ðiện, lần này rút kinh nghiệm sâu sắc cho ðệ tử vào thông báo, cho vào mới dám vào. Vả lại lần này vết thýõng Thử Lam Yên ðã xử lí cẩn thận, không cần phải vội vàng nữa.
Nhýng vị ðệ tử kia lại không cần ði thông báo, cứ vậy mà ðể mọi ngýời ði vào " may nha, viện chủ cũng vừa về, nếu tam ðiện hạ có việc cứ vào tìm ngýời, ðể ta dẫn mọi ngýời vào"
Vẫn nhý nãm xýa, vô cùng thoải mái.
Khác với thái y ðiện thýa thớt ngýời, Linh y ðiện lại ðông ðúc ðệ tử hõn, nhìn có sức sống hõn. Các ðệ tử ra vào khi gặp khách ðều dừng lại gật ðầu chào hỏi, vô cùng tuân thủ lễ nghi, rất giống tác phong của ngýời kia. Ðệ tử mặc áo màu hoa ðào lýớt ði giữa rừng ðào ðang nở rộ, vô cùng ðẹp mắt. Nhìn có vẻ nhý ðang so sánh một nõi tiên cảnh một nõi Tu La ðiện vậy. Trýờng Týõng Tý cảm thấy so sánh này có chút buồn cýời, xýa nay Ðại sý ca cùng Nhị sý tỷ của y tính tình trái ngýợc nhý hai thái cực, ngýời ðáng lẽ nên mạnh mẽ lại mỏng manh hào nhã, ngýời ðang ra nên dịu dàng lại cục súc thô lỗ. Nhýng mà sự trái ngýợc này ðôi khi tạo ra nhiều khoảng khắc dở khóc dở cýời, vô cùng thú vị
Khi Trýờng Týõng Tý rời khỏi, mấy nõi nhý Thái y ðiện hay Linh y ðiện chýa ðýợc dựng lên, ðều nằm trong một bộ với Uyên thý các. Có lẽ sau này ðã ðýợc cải cách lại, tách ra ðể dễ quản lí.
Ðệ tử dẫn mọi ngýời ðến trýớc một cãn phòng, thân thiện nói " cứ ðể công tử bị thýõng ở lại phòng, ta dẫn tam ðiện hạ ði gặp viện chủ"
Trýờng Týõng Tý gật ðầu, y ðể Ðiềm Hạc Hiên ở lại chãm sóc Thử Lam Yên, bản thân ði theo ðệ tử kia
Ðệ tử dẫn Trýờng Týõng Tý hýớng ðến một hồ sen rộng, ði trên cây cầu dài bắt ðến một thủy ðình ở giữa hồ. Ðệ tử rất hiếu khách, vừa ði vừa tìm cách bắt chuyện, y kể về vị viện chủ của mình, giọng ðiệu tự hào. Trýờng Týõng Tý có thể nghe ra Ðại sý ca lên làm viện chủ rất ðýợc lòng mọi ngýời. Cũng không có gì ngạc nhiên, ngýời này xýa nay rất giỏi ðối nhân xử thế, ðýợc lòng ngýời khác nhất mà.
Ðệ tử nói" viện chủ cũng vừa mới ở thành Ðông về, ðang nói chuyện với bằng hữu bên trong"
Trýờng Týõng Tý sợ mình vào không ðúng lúc" bằng hữu?"
Ðệ tử dừng lại làm ðộng tác mời" ðiện hạ yên tâm, ta ðã truyền tin cho viện chủ rồi, ngýời nói ðiện hạ có thể vào"
Trýờng Týõng Tý gật ðầu cảm tạ vị ðệ tử, býớc vào thủy ðình. Thủy ðình này rộng, phải rảo qua ðýờng hành lang ngoằn nghèo, ði qua vài khúc cua. Lúc trên ðýờng, y có nhìn một chút phong cảnh, phát hiện hồ sen rất rộng, tuy nhiên, có thể vì thời tiết hong khô kéo dài nên nýớc trong hồ ðã cạn rồi, mấy cây sen cũng rõi vào trạng thái ủ rủ rỏ rệt. Lại ðýa mắt nhìn vào mấy cãn phòng, các phòng ðều dựng lên bằng tre, ngay cả bàn ghế hay các vật dụng trang trí bên trong ðều làm bằng tre. Các phòng khác ðều có cùng một cách trang trí nhý vậy. Nhìn vô cùng ðõn sõ, lại vô cùng gần gủi
Ði qua khúc rẻ, Trýờng Týõng Tý giýõng mắt lên, tầm mắt dần xuất hiện một dáng ngýời, ngýời nọ diện một thân tuer y nhạt màu, tóc xỏa dài, trên ðầu chỉ bới gọn bằng nhánh trâm mộc. Nam nhân nọ nói lại bật cýời dịu dàng, vô cùng ôn nhu, nhý một thác nýớc dịu mát vào mấy ngày nắng chói chang này vậy.
Nam nhân ðýa mắt ra, nhý có nhý không trông thấy Trýờng Týõng Tý ðến rồi.
Ðã mýời nãm trôi qua , nhýng dýờng nhý mọi thứ không thay ðổi, họ vẫn nhý vậy, Nhị sý tỷ Chử Túc Ly nhý vậy, ðại sý ca Trầm Dã vẫn nhý vậy. Cứ nhý chia xa chỉ mới hôm qua, khi y trở về vẫn bị Nhị sý tỷ khó tính mắng vài câu, sau ðó ủy khuất chạy ðến tìm Ðại sý ca dịu dàng an ủi. Chính là cuộc sống thýờng nhật khi xýa của Trýờng Týõng Tý, trở về rồi sao?
" trở về rồi sao?"
Trýờng Týõng Tý bị câu hỏi làm cho giật mình, y thu thần thức. Khi này phát hiện bản thân ðã vào trong phòng rồi, còn ðứng trýớc mặt Trầm Dã mà ngây ngýời nhìn huynh ấy nhý vậy
Ðáng lẽ ở cýõng vị Trầm Dã sẽ không hỏi ngang nhý vậy, nhýng Trýờng Týõng Tý ðýợc biết, trýớc khi chết, thân xác này ðã ðýợc nhận vào Linh y ðiện làm ðệ tử, hiện tại chính là thân phận hậu bối của Trầm Dã
Trýờng Týõng Tý lại vô thức mà gật ðầu "ừm, trở về rồi."
Sý ca, tam ðệ của huynh trở về rồi, vừa mới bị Nhị sý tỷ mắng cho một trận, tỷ ấy không chịu nói lý, còn không cho ta trị thýõng, ðúng là cái ðồ bà già khó tính, ngang ngýợc. Huynh nói xem có phải mấy ngýời lớn tuổi không chịu thành thân ðều sẽ trở thành bộ dạng ðó không, sao càng lúc càng cọc cằn vậy. Sý ca, tam ðệ về rồi, thực sự...thực sự rất nhớ mọi ngýời.
Thực tốt, gian nan trôi ði, hồng trần cuồn cuộn, rốt cuộc cũng gặp lại ðýợc rồi.
Vì ðang ðeo ðấu lạp nên Trầm Dã không nhìn ra ánh mắt long lanh sóng nýớc nhý ðê sắp tràn của Trýờng Týõng Tý.
Trầm Dã cýời dịu dàng " ðiện hạ ngýời ngồi ði, sao lại ðột ngột trở về nhý vậy, ta hay tin ngýời về, có chút bất ngờ ðó"
Trýờng Týõng Tý vừa bình ổn cảm xúc lại, vừa kéo ghế ngồi xuống. Chỉ là vừa ngồi ðã phát hiện bên dýới nghe một âm thanh rãng rắc, sau ðó cõ thể mất thãng bằng mà ngã ði.
Trýờng Týõng Tý chới với, ðinh ninh là dập mông rồi, nhýng lúc ðó, bỗng có ðôi ta výõn ra, một tay của hắn tóm lấy tay Trýờng Týõng Tý, tay còn lại luồn qua hông, giữ ngýời Trýờng Týõng Tý lại. Trýờng Týõng Tý sinh hoảng nên khi này cũng nhắm nghiền mắt mà tóm lấy cái ngýời vừa cứu mạng mình nhý tóm lấy cái phao.
Gió luồn qua ðấu lạp, làm mảnh vải ðung ðýa di chuyển, qua khe vải, Trýờng Týõng Tý nhìn thấy rỏ ràng khuôn mặt ngýời trýớc mắt. Hắn mài rậm mắt kiêu, hắn da ngâm rám nắng, hắn xýõng hàm góc cạnh. Hắn...gầy ði rồi.
Hắn nhe rãng cýời, ðộ cong khuôn miệng thật tinh ranh, hắn cýời lộ hàm rãng trắng muốt" Viện trýởng à, bảo huynh xây thủy ðình ðúng nghĩa không chịu, lại thích cuộc sống lão nông phu, xem xem sở thích của huynh xém làm ðiện hạ ðập mông xuống ðất rồi ðó"
Tràm dã bên kia ðang cầm cái ghế tre bị gãy chân, lật qua lật lại tiếc nuối mà thở dài " thật không nghĩ là tệ nhý vậy, phải tu sửa lại, ðây là lần tu sửa thứ bao nhiêu rồi nhỉ. Vấn ðề nằm ở ðâu, ta thấy nó ðẹp mà, sao lại tệ nhý vậy?"
Hắn lýời biếng chống càm, nghiêng ðầu trông xuống Trýờng Týõng Tý bên dýới " có một số thứ ðẹp chýa hẳn là tốt, nhýng có một số thứ vừa ðẹp lại vừa tốt"
Trýờng Týõng Tý vẫn còn ðang ngây ngẩn nhìn ngýời kia, cảm xúc trong lòng là một mớ hỗn ðộn, vừa vui vừa giận, vừa bất ngờ. Y phát hiện khi hắn nói câu cuối, lại ðýa mắt nhìn y, ðôi mắt ðó nhý có lửa, chạm vào là bỏng.
Lãng Ngýu thấy ngýời nằm trong lòng cứ nhìn hắn nhý vậy, bị trận gặp mặt bất ngờ này dọa cho ngốc rồi, hắn lại nổi máu trêu cợt" sao vậy, không nhận ra Tam ca nữa à"
Phát hiện hắn lại trêu ðùa, cảm xúc ðông ðầy của Trýờng Týõng Tý bị cuốn trôi nhý lũ kéo về không còn thứ gì xót lại, khi này mới ý thức tý thế lạ kì này, phát hiện mình vậy mà ðang ngồi trên ðùi hắn, còn trong tý thế tay trong tay thế này, một cái kéo kia cứu y không ngã dập mông, lại kéo y ngồi lên ngýời hắn, Trýờng Týõng Tý lập tức ðứng dậy, lýờm hắn một cái " xem ra Ngýu Lang quân thích làm tam ðiện hạ hõn ðại ðiện hạ nhỉ?"
Lãng Ngýu nhìn ngýời rời khỏi vòng tay mình, cảm giác lạnh lẽo lập tức xâm chiếm, làm hắn sinh tiếc nuối trong lòng, tuy nhiên bề ngoài lại cýời rộ hiếp cả mắt " ðều là hoàng huynh của ðiện hạ, tất nhiên là ðều thích"
Vì có ngýời hiện tại chýa biết thân phận ở ðây nên y chấp nhận chịu thiệt, ngoan ngoãn làm tiểu muội muội kính cẩn huynh trýởng, Trýờng Týõng Tý nhýớng mài " ngýõi chỉ biết ức hiếp muội muội"
Lãng Ngýu cýời ngâm "vậy lớn hõn ta ði, lúc ðó cho muội ức hiếp lại"
Trýờng Týõng Tý rũ mi, cảm thấy cảm xúc bây giờ của mình ðúng nhý nồi cháo thập cẩm rồi, vừa mới ðối mặt một trận nổi lửa với Nhị sý tỷ, cảm xúc dâng trào khi gặp lại Ðại sý ca, bây giờ lại bị tên tiểu tử này vừa ðấm vừa xoa thế này, y có chút nghẹn nên không lên tiếng nửa.
Trầm Dã tiếc nuối với cái ghế xong khi này mới chú ý tới Trýờng Týõng Tý, còn nghĩ là bị trận xém té kia dọa rồi, lập tức an ủi " xin lỗi ðiện hạ, là do ta bất cẩn quá, ðiện hạ ngýời ngồi ði, không gãy nửa ðâu"
Lãng Ngýu kéo cái ghế qua " ðồ của Trầm viện trýởng dùng là ðồ thẩm mỹ, nhýng không phải cái nào bị gãy vô cớ nhý vậy, là do Ô Vân Du nuôi ðiện hạ khéo rồi"
Trýờng Týõng Tý vừa ðặt mông ngồi xuống ghế, lại nghe Lãng Ngýu nói cái ghế gãy kia là do y, y lại lýờm sang có cớ tinh sổ thù mới hận cũ trong lòng rồi " vì tin týởng Ô Vân Du nuôi ta khéo, nên sau ðó thì phó thác cho hắn luôn, không thèm ðể tâm ðến ta nửa"
Lãng Ngýu biết Trýờng Týõng Tý ðang trách chuyện nửa nãm kia, hắn trầm mặc, không nói nửa, cũng không dám nhìn y nữa, ngýời nâng trà, ngâm nghi. Ðối với sự im lặng kia của hắn, Trýờng Týõng Tý cũng không có thêm ý kiến
Trầm Dã không nhận ra không khí ðột ngột trở nên ngột ngạt kia, chỉ nhìn hai huynh muội họ týõng phùng mà vui lây, không biết lòng nghĩ gì mà trong khóe mắt lộ vẻ bi thýõng, y khẽ thở dài, rót cho Trýờng Týõng Tý tách trà" chẳng phải còn 2 tháng nữa ðiện hạ mới xuất quan sao? Xảy ra trục trặc gì à?"
" việc bế quan rất thuận lợi, Vân Du công tử nói ta có thể xuất quan sớm." Trýờng Týõng Tý bồi thêm" Ðại Mộc xảy ra nhiều chuyện, ta lại nghe tin của Lạc quí phi, lòng không yên."
Nhắc ðến chuyện buồn, Trầm Dã không nén ðýợc bi thýõng, tay miết chặt tách tà. Y ðã lấy Lạc Yến Phân làm thê tử, xét vai vế thì Lạc Trắc Diệp là muội muội của y rồi, " số ta khắc ðệ muội thì phải, ðều là duyên không thành. "
Trýờng Týõng Tý nhìn ra nét bi thýõng kia, khuyên can " viện trýởng nén bị thýõng"
Trầm Dã lấc ðầu cýời trừ" Xin lỗi ðiện hạ, ta làm mọi ngýời mất hứng rồi, Lạc quí phi mất là chuyện ðau lòng, nhýng ngýời cũng không nên xuất quan sớm, xuất quan sớm tổn hại thân thể, Vân Du công tử không khuyên ngýời"
Trýờng Týõng Tý lắc ðầu" không có chuyện gì nghiêm trọng ðâu, viện trýởng không cần lo"
" không có gì?" Lãng Ngýu bỗng lên tiếng, thanh âm có chút trầm, là lời chất vấn " thật không có gì?"
Ðối với sự sinh khí trong lời nói kia, Trýờng Týõng Tý cũng là ngýời nên sinh khí, y ðối mặt với hắn, hỏi " nghe nói Ngýu lang quân bế quan chýa ra mà, sao bây giờ lại ngồi ở ðây thýởng trà vậy?"
Lãng Ngýu có chút ngạc nhiên, hắn bị câu hỏi chất vấn kia làm quẩn bách, ho ra vài cái " xem ra ðiện hạ ði bế quan nhýng thông tin rất nhạy"
" chỉ là có ngýời cố tình giấu nên muốn biết có chút khó khãn ðó, nhýng mà làm chuyện xấu thì không giấu ðýợc lâu, ðạo lí nhân quả này ứng nghiệm rồi" Trýờng Týõng Tý rất muốn tính sổ với hắn
Lãng Ngýu cýời, tiếp tục nâng ly trà. Ðối với sự im lặng lần thứ hai này của hắn, Trýờng Týõng Tý không chịu nổi nữa, nhýng vì có Trầm Dã ở ðây nên y không bọc phát. Lừa dối y sau ðó còn thản nhiên nhý vậy, con ngýời nhẫn tâm này.
Trầm Dã bên cạnh nhấm trà, dýờng nhý nhận ra bất thýờng rồi, vội giải thích " Ngýu lang quân vừa mới xuất quan ðây, nghe tin Ðông giang xảy ra chuyện nên ðã ðiều quân giúp một tay, nhờ có Ngýu lang quân ðiều ðộng quân nên việc mới ðýợc giải quyết ổn thỏa nhanh nhý vậy, vừa hay ta vừa về ngýời ðã ðến tìm nói chuyện, ðang bàn chuyện ở Ðông Giang thì ðiện hạ ðến ðó "
Khi này Trýờng Týõng Tý sực nhớ ðến Thử Lam Yên " ngýời bị thýõng kia vừa mới may vết thýõng chýa kịp thoa thuốc..."
Trầm Dã nói " ðiện hạ yên tâm, ðã cho ngýời thãm khám, cũng ðã thoa thuốc kĩ rồi, chỉ là vết thýõng ra gió nên có chút sýng, Chử Túc Ly làm việc càng thất trách rồi"
Nếu là trýớc kia y sẽ mè nheo kể lể với ðại sý ca một trận, vạch tội ác ma Chử Túc Ly kia, nhýng hiện tại ðều không thể, cảm xúc hỗn ðộn ngỗn ngang cứ vậy mà nén lại bên trong, quá ngột rồi, y uống ngụm trà nuốt khó chịu xuống.
Lãng Ngýu nhý nhận ra khó chịu của y, lấy cớ vì vừa mới từ ðýờng xa trở về nên cáo lui cho Trầm Dã nghĩ ngõi" vậy xin ðýợc phép gửi ngýời lại Linh y ðiện ðể huynh chãm sóc, chúng ta cáo lui trýớc"
Thực ra Trýờng Týõng Tý muốn trở về ðiện, ngýời vừa mới xuất quan về, quốc chủ quốc hậu còn chýa bái ðã chạy loạn trong cung thế này, ðể ngýời khác biết lại ðồn thổi cho một trận. Nhýng có vẻ Lãng Ngýu không muốn y trở về ðiện, ngýời không nói nhýng ánh mắt hắn nhìn y từ lúc rời khỏi Linh y ðiện, vẫn không rời nửa khắc, nhìn ðến tâm thức Trýờng Týõng Tý sinh nhột, khó chịu mà trừng hắn " ðệ nhìn cái gì?"
Lãng Ngýu dừng chân trông xuống y " ta týởng huynh lõ ta thật, xem ra là do ta nghĩ nhiều rồi, Trýờng ca yêu thýõng ta nhý vậy, sao lại bỏ mặc ta"
Hắn ðã nói nhý thế Trýờng Týõng Tý cũng không thể làm tên so ðo mà hỏi tội hắn nữa, vì thế không nói gì, tiếp tục rời ði
Lãng Ngýu lại lẻo ðẻo ði theo " Trýờng ca, lần này trở về có chút khác thì phải"
Trýờng Týõng Tý cùng Lãng Ngýu rời khỏi Lnh Y ðiện, trời bên ngoài ðã ngã chiều. Nắng chiều bảng lảng, hai bóng ngýời sóng vai ði, hai cái bóng sóng chất chồng lên nhau, ngã về một hýớng. Lãng Ngýu ði bên phải, dáng hắn cao, che khuất cả ánh nắng. Cũng không rỏ từ bao giờ, thời khắc nào, ngýời luôn ði theo phía sau y, ðã thành ði sóng vai rồi, khi này không cần phải ngýớc lại, chỉ cần ngẩng ðầu qua một bên là có thể thấy, cảm giác tồn tại của ngýời này bên cạnh Trýờng Týõng Tý rất lớn.
" ðây không phải là lần gặp lại ðầu tiên của chúng ta"
Trýờng Týõng Tý ðang chãm chú nhìn cái bóng ngýời cao lớn ðang chồng lên bóng mình kia, nghe hắn ðột nhiên thốt lên câu không ðầu không ðuôi, bất ngờ hỏi lại " cái gì ðầu tiên?"
Lãng Ngýu khoang tay, nghiêng ngýời một chút nhìn Trýờng Týõng Tý, nói " trà lâu Ngýng Bích?"
Trýờng Týõng Tý còn mờ tịt, sau dần phát dác hắn ðang nói chuyện gì, kinh ngạc " lúc ðó ðệ cũng có mặt"
" không ở ðó" Lãng Ngýu ra hiệu " ngồi ở quán bên cạnh, nhýng từ ðó có thể nhìn rỏ huynh, dáng vẻ huynh lúc nghe kể chuyện rất chãm chú, vô cùng vừa mắt"
Lãng Ngýu nhắc lại, Trýờng Týõng Tý mới nhớ khi ðó mình có ngồi gần cửa sổ, bình thýờng y có thói quen ngồi sát lang cang hay cửa ổ vừa thoáng mát, dễ nhìn cảnh, chỉ là hôm ðó chãm chú quan sát nhóm ngýời ðề lãnh Phán xét ðài, nên cả buổi Trýờng Týõng Tý cũng không nhìn ra cửa sổ một chút nào, vậy mà lại thành bỏ lỡ cõ hội gặp mặt sao? Ra là Lãng Ngýu ðã thấy y từ lúc ðó, cũng có khả nãng chuyện y ðến thái y viện rồi cãi nhau với Chử Túc Ly, hắn cũng biết, không chừng còn cố tình ðến Linh y ðiện ngồi chờ gặp y...Không ðúng Trầm Dã bảo khi ðó y tìm ðến bàn chuyện Giang Ðông... Trýờng Týõng Tý nghĩ nhiều rồi, rốt cuộc y ðang mong chờ ðiều gì mà suy nghĩ những thứ nhý vậy?
Lãng Ngýu nói" thằng nhóc ðó lâu lắm mới về Kinh thành làm việc, nên hành sự có chút hấp tấp, cũng may là có huynh ra tay giúp"
Trýờng Týõng Tý nói " trùng hợp thôi, nhý chúng ta trùng hợp gặp nhau ðó"
Lãng Ngýu thật muốn nói cho Trýờng Týõng Tý nghe, chuyện gặp lại ở Linh y các không hề trùng hợp. Nhýng hắn không ðề cập, khi này quay sang nhìn Trýờng Týõng Tý, výõn tay chỉ lên ðấu lạp " Ô Vân Du thực sự không quản nổi ngýời"
Trýờng Týõng Tý nói" không sao thật, ðây cũng ðâu phải là lần ðầu tiên che mặt trýớc ngýời khác ðâu, khi xýa là mảnh vải, bây giờ là ðấu lạp, ðâu có khác"
" lâu nhý vậy không gặp ngýời" Lãng Ngýu vu võ thở dài " cứ týởng gặp lại chính là "gặp lai""
"sẽ dọa chết ðệ ðó" Mộc týõng tý lýờm " còn muốn nhìn nữa không"
Lãng Ngýu cýời" có hình dạng thế nào cũng là Trýờng ca tiêu soái nhất trong lòng của ta mà"
Trýờng Týõng Tý lýờm hắn sâu hõn " biết lí do Ngýu lang quân lại chõi chung với tên Tịch Linh Lan ðó rồi?"
Lãng Ngýu cýời khổ, thở dài " ta ðâu có giống hắn ðâu, hắn ta trãng hoa mà"
Nắng tắt rồi, ðèn cũng ðýợc giãng lên. Hai ngýời ðang býớc qua cây cầu, cây cầu này nối Linh y ðiện với Tý sắc ðiện. Thýờng nõi ðây sẽ là chỗ tụ tập hò hẹn của các ðôi nam nữ ðệ tử. Chỉ có ðiều, xui cho bọn họ là ðể viện chủ thái y viện nhìn thấy, nàng ta chýớng mắt nên ðã mắng chửi một trận, mắng luôn cả hai vị viên chủ không biết quản ðệ tử, mắng ðến tai quốc chủ, sau ðó lệnh cấm yêu ðýõng chốn học viện ðýợc hạ xuống, từ ðó không thấy các ðôi cặp kè ở ðây nữa, muốn yêu ðýõng thì chỉ có vụn trộm, ðặc biệt là không dám hó hé ðến trýớc mặt vị viện chủ thái y ðiện kia nửa býớc, gặp nàng ta cũng tự ðộng tránh ra xa mấy trãm dặm
Trýờng Týõng Tý ðến giữa cầu thì dừng lại, y ðýa mắt nhìn lên cái ðiện cao vút nổi bật giữa màn ðêm kia
Lãng Ngýu phía sau býớc tới, nhìn theo mắt y, hắn hỏi " muốn lên ðó một chút không?"
Nõi bọn họ ðến gọi là ðài Chiêu tinh, nằm ở