Hồng Mông Linh Bảo

Chương 440






Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 440 Bờ biển sát kiếp
Bất bại thần ma vương nghe tin báo chẳng những Tứ đại Thần ma tướng bị Hàn Tinh đánh một chiêu diệt sát mà ngay cả một tiểu đội trăm tên thần quân đi theo cũng chịu chung một số phận.
- Từ Khang! Ngươi cầm ngọc giản này trao cho Hắc Ám Ma Tông Tử Thần Ma đế cho ta.
Người Hắc Ám Ma Tông tu luyện Tử Vong quyết, tinh thông Tử Vong và Hắc Ám không gian lãnh vực. Tuy cũng là ma tông như Thiên Ma Tông cùng một kẻ thù nhưng hai bên không hòa thuận, nghi kỵ lẫn nhau. Bất Bại đại ma vương đã từng nghe Bất Bại thần vương bị một thanh niên thần quân cao thủ diệt sát mất bản thể hắn không tin, và dù mất bản thể, Bất diệt thần vương vẫn còn nhiều phân thân nguyên thần, chỉ có điều bản nguyên thần bị diệt, phân thần không bằng bản nguyên nên tu vi cảnh giới tụt xuống, nay không bằng xưa nên Bất Diệt thần vương phân thần không còn dám chường mặt ra nữa, tìm nơi bí mật bế quan tu luyện. Lần này Bất Bại thần quân hạ giới, hành động theo kế hoạch đã định từ lâu, không ngờ vừa thành công bước đầu liền bị Hàn Tinh phá vỡ, mất một lúc bốn tên thuộc hạ mạnh nhất..
Nghe tin thuộc hạ điều tra, Hàn Tinh sử dụng quang minh thần thông nên Bất Bại đại ma vương suy nghĩ tìm tòi trong ma tộc cao thủ xem ai có khả năng thắng được quang minh thần thông. Lão nghi ngay đến Hắc Ám Ma Tông, hắc ám hẳn là có thể áp đảo quang minh, tông môn này tuy nhân số ít ỏi so với Thiên Ma tông nhưng toàn là thiên tài, khai tông tổ sư Hắc Ám Ma Tông đại danh Tử Thần nhân vật truyền kỳ đã đột phá Thần Ma Đế trở thành một Thần Ma Tôn lãnh tụ trong coi bóng tối, tử vong không kém bất cứ một đại thần nào, dù là Thiên Lôi hay Thiên Hỏa quản thần. Nếu có thể mời được một Thần Ma Vương của Hắc Ám Ma Tông xuất thủ đối phó Hàn Tinh, cuộc chiến này mới mong đi bước kế tiếp.
Hàn Tinh không biết một bá vương thương của mình đã gây thiệt hại to lớn cho Bất Bại đại ma vương khiến lão điều tra nghiên cứu và tìm cao thủ giải quyết mình. Lúc này chàng cùng Mỵ-Lan đã đến ranh giới Đại Hải Chiến Trường. Nơi đây từng là nơi chiến tranh giữa Thần, ma, yêu của các thế lực thần đế trở lên không ra tay. Quy tắc đã được thỏa thuận những cuộc chiến tranh chấp thế lực, lãnh địa chỉ có thần vương trở xuống tham gia. Thần đế, thần tôn nếu có tranh chấp sẽ xảy ra nơi không gian tầng lớp khác..

Hai người xem cảnh một hồi tạm nghỉ tại một bãi cát vàng mịn, nơi đây có những tảng đá lớn có thể làm bàn ghế ngồi nghỉ.
- Hàn Tinh, không biết kiện Giáng-Hương Hồng-Nhạn của em anh đã luyện xong chưa?
Hàn Tinh chợt hiểu, mình lấy thân phận Lê Tường đương nhiên nàng biết từ lâu, nàng có lẽ đang hao hức chờ kiện bảo vật này từ lâu.
- Kiện Giáng-Hương Hồng-Nhạn nào?
- Hàn tiên sinh quên rồi hay sao, là kiện đặt hàng khi tiên sinh ở trong quán thợ rèn..
- Sao cô không kiếm Lê Tường hỏi?
- Tiên sinh nói đùa? Đừng giả ngây thơ tưởng em không biết. Lê Tường là Hàn Tinh, Hàn Tinh cũng là Lê Tường. Người đang ở trước mắt đây còn đi đâu hỏi nữa..
- Thì ra khi đó cô vâng lệnh Nữ thần vương Trân Trân đến Lê gia để thăm dò Lê Tường tôi... không biết còn biết được bí mật gì.
- Anh lừa người ta quá nhiều, lúc đầu tưởng anh chỉ tinh thông trận pháp, sau đó đến quán thợ rèn mới biết, còn tinh thông luyện bảo. Nhưng anh dường như còn giấu nghề không chịu đem hết tài năng ra làm việc.. Cuối cùng anh đánh thắng tên Tôn Vũ làm nhiều người bất ngờ, và đêm hôm qua anh bộc lộ thân thu phô trương thần thông càng kinh người, so với ngày đấu với Tôn Vũ cao hơn không biết bao nhiêu lần.
- Tôi mới đột phá mà, chắc cô không tưởng tượng được bị chín đạo thiên lôi tẩy lễ sẽ bị lột xác như thế nào... Giáng-Hương Hồng-Nhạn thần bảo thượng phẩm, không biết có tác dụng như thế nào.
Mỵ-Lan hai mắt sáng lên quên hết chung quanh, ánh mắt tập trung vào kiện Giáng-Hương Hồng-Nhạn, cẩn thận xem một lúc nàng trân trọng nâng niu rồi lấy máu nhận chủ.. Bảo vật lập tức phát quang diễm, màu sắc rực rỡ lung linh óng ánh biến thành một cụm Giáng-Hương Hồng-Nhạn khổng lồ bay lên không trung.
- Khởi!
Nàng hô lên một tiếng, Giáng-Hương Hồng-Nhạn phân ra từng phần ảo diệu xoay chuyển, Hàn Tinh lập tức cảm giác bị một khí thế quỷ dị uy hiếp.. lúc như bị đối diện ngàn vạn lưỡi đao mỏng vô hình uy hiếp, lúc như được xem vô số cánh hoa tung tăng bay múa trước mắt, lúc mờ lúc tỏ thêm mùi hương hoa thoang thoảng khiến ảo cảnh thêm phần chân thật.
- Bay Liệng!
Lập tức ảo cảnh biết mất trở thành hơn ngàn con nhạn màu hồng bay liệng trên không, nếu như llà màu đen trắng, Hàn Tinh có thể cho rằng cảnh cánh én mùa xuân, trong cơn mưa phùn..
Thấy Mỵ Lan thu kiện Giáng-Hương Hồng-Nhạn Hàn Tinh vẫn chưa rõ tác dụng chân chính của nó nhưng không hỏi. Mỵ Lan chuyên hội họa, yêu mỹ thuật, Giáng-Hương Hồng-Nhạn nàng vạch định ra tỉ mỉ, không những yêu cầu chính xác về mặt kích thước còn về mặt mỹ thuật, cả hoa vân lẫn đường xương trên lá, trân thân cũng phải đúng.

Hai người tâm tư còn đang suy nghĩ về kiện Giáng-Hương Hồng-Nhạn, bỗng cảm giác không gian ba động cả hai không ai bảo ai bay về hướng bắc, chưa tới nơi đã bị mùi máu tanh theo gió thổi tạt vào mặt, hiển nhiên phía trước đang có một cuộc chiến đẫm máu, nhiều nạn nhân phải bỏ mạng.
Bờ biển phía trước cuộc chiến hỗn loạn, Hàn Tinh dùng thần thức dò xét thấy bốn năm trăm ma tộc nhân đang ra sức chém giết Hải yêu, và hải yêu nhân. Khu vực này gần một thị trấn nhân loại nên dân thị trấn cũng bị họa lây, kẻ chết người bị thương cứu chữa, ôm đầu chạy trốn lánh nạn một cách hỗn loạn. Tiếng la hét thê lương xen lẫn tiếng oanh tạc khí kình chạm nhau phá rách không gian tạo ra linh khí, thần khí loạn lưu...
Hàn Tinh trước nay tưởng rằng yêu ma tà quỷ cùng một chí hướng, ít khi có va chạm, huyết chiến không ngờ trước mắt cảnh chén giết hung ác thảm sầu. Chàng quan sát Thủy yêu đủ loài, kình ngư, thủy tộc, từ họ rùa, rắn nước đến bạch tuộc, thủy dây leo cũng tham chiến. Tầng tầng lớp lớp từ dưới biển đi lên, lớp này nằm xuống lớp kia thay thế. Xác chết đầy bãi biển...
- Hai vị thần nhân, xin giúp một tay giúp chúng tôi đánh lui bọn ma tộc xâm lăng ngang ngược này. Nếu thành công chúng tôi sẽ không quên ơn...
Hàn Tinh theo nơi âm thanh vừa phát ra nhìn lên bầu trời, thấy hai trung niên trên mình đầy vảy lớn, một vàng kim, một xanh lam đang nhìn xuống dưới theo dõi trận đấu lo lắng..
- Hai vị là ai? Chuyện gì xảy ra.
- Chúng ta Cù Chiến và Cù Thắng là người long tộc cai quản đại hải vực này theo truyền thống tổ tiên. Không ngờ mấy tên ma nhân này không biết ở đâu đến đe dọa ngang ngược đòi chúng ta quy phục... Đòi hỏi này sao chúng ta chịu được nên quyết chiến.
- Thì ra là hai vị Long tộc thần tướng... Mấy tên ma tộc này tự nhiên gây chiến vậy chúng ta giúp một tay, nhưng tài hèn sức kém không có thắng nổi không... Hàn Tinh! Em muốn thử Giáng-Hương Hồng-Nhạn tác dụng như thế nào.
Hàn Tinh không ngờ Mỵ Lan muốn nhân cơ hội này thử bảo khí..
- Phải, cô cứ ra tay trước đi phải cẩn thận.
Mỵ Lan vọt ra lăng không tay nàng bắt ấn, thủ pháp kỳ lạ khó hiểu nhưng rất hiệu quả.
Giáng-Hương Hồng-Nhạn phát ra mùi hương thơm đẩy lui mùi máu tanh, và muôn vạn cành én hồng đỏ bay xẹt vào bọn ma tộc.
Thần Ma tộc thân thể cường hãn hơn thần nhân nhiều, tu luyện môn quyết phần nhiều đều có công năng phụ trợ luyện thể, thấy mùi hương phát tán, ai nấy nghi ngờ không biết có phải hương độc không, bất giác không ai bảo ai nín thở bế khí... ngàn cánh hoa như hồng én đang bay chậm bỗng liếng xẹt qua xuống tiếp cận nhắm ngay cổ họng đối phương bay qua ...
Ma nhân bất giác cảm thấy yết hầu mát lạnh vội lui lại, lấy tay sờ thử thấy máu nơi đó phun ra một tia .... hoảng hốt vội phong kín vết thương chữa trị...
- Sát!!! Xông lên... Chúng nó bị thương rồi..
Yêu nhân thấy vậy vội hò hét xông lên chém giết.. Hàn Tinh thấy một tên to con tóc đỏ hung mãnh tay không giết địch vừa nhanh vừa mạnh, chớp nhoáng đã giết hơn mười tên ma nhân. Hung cự yêu nhân giết một hồi chưa đủ, hắn yêu hoá thành một con huyết tuộc chương ngư khổng lồ, râu vòi rất nhiều như một trăm cánh tay thò ra rút lại, lúc nắm cổ vặn nghiền nát địch, lúc vẫy đập như một ngọn nhuyễn tiên...
Trong khi Mỵ Lan điều khiển những cánh hoa hết cắt yếu hầu lại đâm vào mắt, những bộ vị yếu nhược trên thân thể ma nhân. Nạn nhân bị cắt yếu hầu lui lại chữa trị thành công chỉ một số năm mười người, còn bao nhiêu bị Cự hung yêu chương ngư tộc giết chết..

Ma tộc bị mất mạng trên bốn chục tên liền cảnh giác hô lên, lấy ngự thuẩn phòng thủ nhũng nơi yếu nhược...khiến Mỵ Lan liên tiếp thất bại, nàng đành thu Giáng-Hương Hồng-Nhạn.
- Chết đi! Yêu nữ thối!
Ma tộc nhân đâu để yên cho nàng, vừa thu bảo khí về đã thấy một đao ảnh đen thui đâm đến, đao chưa đến đích nàng đã cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, khí thế khóa trụ khiến chân tay không sao nhúc nhích được.
Giáng Hương Hồng Nhạn cảm ứng kịp thời thấy chủ lâm nguy liền biến thành dạng một cái thuẫn bằng lá xanh lục thẫm, xếp lên nhau như một mảnh áo vảy rồng che chắn trước người đón đỡ hắc đao ảnh.
- Ầm!
Mỵ Lan bị đánh bay trong khi tên thần ma nữ tướng to lớn kia đứng yên như một oai phong lẫm lẫm một chiêu đắc thắng tuy không giết chết đối phương tại chỗ nhưng so khí lực đối phương kém quá xa vậy nàng dễ dàng đánh chết đối phương.
Mỵ Lan toàn thân tê dại nhưng nàng không để ý, chỉ xem lại kiện Giáng-Hương Hồng-Nhạn thấy chiếc lá nơi vừa tiếp cận hắc đao vẫn hoàn hảo như cũ, không để lại một tì vết mới mỉm cười. Nàng bỗng giật mình vì đối phương theo tiếng hét vọt lại đao ảnh đầy trời gió rít nhức màng nhĩ, kết lại như một chiếc lưới khí thế chỉ hơn không kém mảnh Ô Vân Kiếm của Tôn Vũ...
- Hừ! Chẳng lẽ ta lại sợ ma nữ này...
Tiếng đàn cầm vang lên, xé không bộc phát mà ra đón mảnh ô đao.
- Xẹt, xẹt ...
Âm thanh va chạm, kiếm đao ảnh va chạm, phát tinh quang một chuỗi mới tắt..
Mỵ Lan không những muốn bộc lộ đánh lui ma nữ còn muốn cho Hàn Tinh biết nàng không quá kém cỏi, dư sức tự vệ, không phải là một người làm vướng víu tay chân chàng.. Đối với thần vương cấp bậc nàng không thắng nổi, nhưng đối với thần tướng trở xuống nàng nhất định không chịu thua ai.