Hồng Mông Linh Bảo

Chương 436






Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 436 Giải cấm chiêu quân
Tôn gia tộc phản bội hợp tác với Ma tộc là mối đe dọa cho cả Trung Thiên Châu, đối tượng đầu tiên đương nhiên là Lê gia tộc. Trân Trân nhận ra thế kém của gia tộc phải nhanh cảnh giác Trang gia, Trần gia và các gia tộc khác kêu gọi hợp tác đồng lòng đối địch.
Tôn gia thực lực hiện nay ra sao?
- Tôn gia hiện có ba thần vương, Tôn Nghiêm, Tôn Đạo và Tôn Dật. Riêng Tôn Dật thuộc tầng lớp người già tuy chỉ có cấp năm tính tình quái dị, lảo đã ẩn từ lâu, trừ lần trước ra tay cứu Ô Vân Kiếm Tần Vũ. Tôn Đạo thế hệ cùng với Trân Trân còn Tôn Nghiêm là tân thần vương của Tôn gia.
- Phải chăng Lê gia còn có thêm Thần Vương.
- Lê tộc cũng có tân Thần Vương Lê Hằng, đứng ngang hàng với Tôn Nghiêm. Nếu Tôn gia chỉ dựa vài sức mình thì Lê gia chúng ta không sợ, nhưng với tham vọng và dã tâm thôn tính của Tôn gia chúng ta luôn phải đề phòng chú ý. Lần này chúng hợp tác với Ma Tộc, một lực lượng không nắm chắc được mạnh đến mức nào, nếu chúng liên quan đến Thần Ma tầng hai thì tai họa không sao lường được.
- Chị định làm gì?

- Trước báo cho gia trưởng và các vi tiền bối trong Lê gia sau đó báo cho Trang gia, Lý gia và Trần gia.
Nàng nói xong dùng lấy truyền tin ngọc khắc vào tống đi.
- Lúc nãy, Tôn Nghiêm đề cập Thông Thiên bảo của Tôn gia bị em nắm giữ chuyện này thực hư thế nào?
- Là một kiện Không gian Thôn thiên bảo và một kiện truyền tống trận, như đã nói do tên Tôn Thường khinh người quá đáng, em dựa vào điểm này lấy đi hai món này nhưng lúc đó không biết chân phẩm của nó, mãi đến khi chị cho xem kiện Thông Thiên Không gian bảo của Tượng Sư Kinh và nói Tôn gia cũng có một kiện tương tự mới biết rõ giá trị của nó.
- Tôn gia vì chuyện này nhất định sẽ không tha em, em phải hết sức cẩn thận mới được.
- Chị nhớ, lần trước em còn giữ năm bảy vị Thần Vương hậu kỳ không biết với thực lực hiện nay em đã có thể phá bỏ nguyên thần gông cùm của họ được chưa?
- Chị nhắc chuyện này đúng lúc đang cần tăng thêm lực lượng, nếu có thể thu được họ việc Tôn gia tộc và Ma tộc có thể nhẹ gánh được một chút. Bây giờ tuy em chưa nắm chắc mười phần nhưng cũng có năm phần, vậy phải thử mới biết được.
- Vậy rất tốt, hy vọng em thành công nhân lần nguy khốn này giúp Lê gia tộc một phần.
Trân Trân tò mò đề cập đến Cổ Loa Thành, Hàn Tinh đề cập qua loa, nói Cổ Loa thành tạm thời không thể đem lên đây dài hạn được vì dân thành tu vi còn yếu.
Hàn Tinh nói xong thần thức quét một vòng định xem gia đình Lê Tường lúc này ra sao, không ngờ phát hiện thần thức của mình bao trùm không gian rộng lớn, độ xa cực hạn đã đến gần mười ngàn cây số, vượt qua biên giới Trung Thiên Châu qua bốn Thiên Châu khác. Trần gia chi tộc nơi chàng từng làm mã nô nằm gọn trong tầm thần thức của mình. Mấy đầu thiên mã thần mã nhận ra thần thức quen thuộc nhảy dựng chân trước mừng rỡ hí vang trời, trong khi người của Trần gia không nhận ra chỉ cảm giác bị thần thức quét đến của một cường giả nào đó thăm dò. Chỉ có Trần Giang Sơn lão quản gia nhận ra một tia quen thuộc nên lão giật nảy mình rồi ngẩn người tìm tòi trong ký ức.
Thần Tướng Trần Đại, hiện là cổ thụ rường cột của Trần gia chi tộc, vừa xuất quan bị đạo thần thức lạ cường hoành quét qua thiếu một chút ngã sấp loạng choạng, nguyên thần thức của lão tự động phát ra chống lại đạo thần thức của Hàn Tinh bị phản kích sợ hãi giật nẩy mình. Bỗng nghe lão quản gia Trần Giang Sơn hô:
- Lão Lục!
Trần Đại nghe vậy không hiểu là ai, sao lão quản gia lại biết người này cất giọng hỏi:
- Lão Lục là ai, Trần gia chi tộc của chúng ta ai là lão Lục.
- Dạ, chính là lão Lục làm Mã nô trước kia bị mẹ con Vĩnh Chất công tử định bắt đem đi nộp.
Trần Đại dường như nhớ lại chuyện xưa, lão được kể lại chuyện của người làm việc vặt là một phi thăng cường gỉa ẩn dấu nội liễm cao siêu, chỉ có cảnh giới thần nhân nhưng ngay cả thần quân cũng không làm gì được hắn. Khi hắn hồi gia nghe kể lại đã tức giận chửi mắng hai mẹ con Trần Liên-Ngọc, Vĩnh Chất và Bạch Khiết một trận. Bây giờ nghe lão quản gia nhận thức tia thần thức kia lão liền nổi nóng. Thần thứ vừa rồi quét cường hoành ít nhất cũng có cảnh giới Thần Tướng đỉnh phong, hay thần vương, phi thăng thiên tài như vậy vợ con mình lại cả gan chà đạp, lão không tức giận sao được, bây giờ ngay cả mình cũng không có tư cách xách giầy cho người ta. Nếu không bây giờ Trần Gia chi tộc có một cường giả trấn trụ áp đảo tất cả các Trần gia chi tộc khác đứng ngang hàng với Trần gia giòng tộc chính.
- Con mẹ nó! Đúng là mẹ con nó nhà đui mù chỉ biết giỏi khinh người. Người ta mới là thiên tài còn chúng mày mới là đồ đần độn, rác rưởi vô sự. Hừ! Mới hai ba năm đã từ thần nhân tiến đến Thần Tướng đỉnh phong!
- Lão ba! Xin lỗi.
- Xin lỗi? Bây giờ nói lời vô dụng này còn làm được gì... Các ngươi tự lo đi, ta càng nhìn chúng mày càng thấy chướng mắt.
Trần Đại nói xong độn gió mà đi biến mất trước mặt họ.

Bạch Khiết tiểu thư lúc này mới hỏi:
- Lão Giang Sơn, vừa rồi ngươi khẳng định đạo thần thức kia của lão Lục?
- Đúng vậy.
- Thế giới sao lại có người tu luyện tấn cấp điên cuồng như thế. Ba năm tiến ba đại cấp. Nguyên chỉ từ chân thần tấn thần quân cũng đủ mất trăm năm. Hắn chẳng lẽ chỉ cần một năm hay vài tháng? Ta không tin.
- Không tin cũng khôg được, với thực lực hiện tại lão lục chỉ cần một ngón tay cũng đủ diệt Trần gia chi tộc của chúng ta. Thúc tổ cũng không chịu nổi một kíc của hắn.
- Ta phải đi dò tin tức mới được. Hắn tên Hàn Tinh phải không?
- Dạ đúng.
Trần Thượng Kiên con của Thảo-Xuân vợ nhỏ địa vị yếu nhất trong tám người thê thiếp của Trần Đại, lần trước trong lúc Hàn Tinh sắp ra đi ao ước có một sư phụ như Hàn Tinh nhưng đã lỡ dịp, lần này nghe ngóng quản gia nói chuyện với Vĩnh Chức đại ca và Bạch Khiết nhị tỷ thấy họ muốn trốn khỏi nhà nên cũng chạy về xin phép mẹ cũng trốn tìm cơ hội.
Hàn Tinh quét thần thức một vòng nhận ra Trần gia bị kinh động nên lập tức điều chỉnh chỉ dùng mội tia thần thức nhỏ như sơi tơ hướng khu vực kề cận các cung điện Lê gia cai quản, chàng thấy có ba kẻ đang lén lút, trong ba người chính là người trong ma tộc.
Thấy chàng nhíu mày, thần thức Trân Trân liền theo hướng đó tra xét kỹ càng. Nàng nhận ra Lê gia người dưới có hai kẻ thông đồng cùng ma tộc cơn giận nổi lên muốn giết ngay... nàng thuấn di vọt đến một chưởng đập chết ba tên, nguyên thần bị nàng nắm giữ sưu hồn.
Hàn Tinh chưa từng thấy nàng giận dữ như vậy, nàng sưu hồn xong không nói gì thuấn di biến vào Ung Dương Thành Lê gia dộc đại điện. Chàng chưa biết phải làm gì đã nghe giọng nàng truyền âm:
- Em về làm chuyện đã định. Lê đại gia tốc đã xảy biến động, Lê gia chủ Lê Bình Hành bị nội gian của ma tộc ám toán, chuyện này chị lo, em không cần nhúng tay vào.
Hàn Tinh về phòng, bắt đầu phá thử nguyên thần cấm chế. Trong Hắc Tháp cũ của chàng chứa mười vạn tù nhân cứu được ở tầng trời thứ hai, đến nay vẫn chưa giải quyết xong, chỉ một số đàn bà con nít và những người thực lực còn chưa đến Chân Thần chàng đã đem về Cổ Loa Thành sinh sống, số đó ít ỏi chỉ có chừng chưa tới một ngàn người. Số còn lại không phải vì sợ họ phá phách mà là vì nguyên thần của họ bị ma tộc cấm chế. Vì đang lúc cần người để đánh lui Ma Tộc nên chàng trực tiếp đề nghị:
- Các vị tuy đã được tôi cứu ra khỏi tù giam của Ma Tộc nhưng nguyên thần đều bị Ma Tộc bố trí cấm chế. Trong thời gian vừa qua không phải tôi không muốn cứu các vị, chỉ vì trước đây tôi không đủ bản lãnh nên đành phải chờ đến hôm nay. Tôi sẽ giải cầm chế cho các vị nhưng với điều kiện. Vì hiện nay Ma Tộc hoành hành thiên hạ mục đích diệt hết nhân tộc, nên tôi cần cao thủ sát cánh diệt ma nhân lập nên một đạo binh. Điều kiện là các vị phải thề quy phục tôi cho đến khi đánh bại quân Ma nhân hoàn toàn, sau đó các vị dược tự do.
- Nếu chúng ta không quy phục.
- Nếu người nào không chịu điều kiện, tôi thả người ấy ra cho hắn tự kiếm cao nhân khác giải nguyên thần cấm chế không giữ ở đây làm gì. Chuyện sống chết của hắn không dính líu đến tôi nữa.
- Xin hỏi ân nhân cảnh giới tu vi hiện nay?
- Thần Tướng đỉnh phong!
- Còn khi trước?

- Thần Quân trung kỳ.
- Cái gì, thần quân trung kỳ lại có thể cứu chúng tôi ra khỏi lò giam Ma tộc. Mới nửa năm đã tấn hơn một đại cấp.
- Đừng ngạc nhiên nữa, ân nhân tuy thần quân trung kỳ nhưng đã có nguyên thần cảnh giới thần vương. Hiện nay tấn cấp nguyên thần cảnh giới chắc chắn cũng tiến vượt bậc nên mới tự tin có thề phá vỡ cấm giới.
Hàn Tinh ngạc nhiên nhìn thì ra vị thần vương mấy tháng trước được chàng đem ra hỏi chuyện chàng cười nói:
- Thì ra một vị thần vương, lần trước vội nên không kịp hỏi đến tính danh, không biết bạn lần này có thể cho biết không?
- Tôi họ Huỳnh vị thứ hai nên gọi là Nhị.
- Không biết Huỳnh Nhị thần vương quyết định thế nào?
- Ma Tộc hoành hành nơi đây, hẳn là từ tầng trời thứ hai hạ giới. Mai này đẩy lui được bọn họ các hạ có định đánh lên tầng trời thứ hai không?
Hàn Tinh nghe hỏi vậy ngẩn người, hắn hỏi cũng có lý. Nếu không diệt tận gốc tức là Ma tộc tầng hai thì dù đánh thắng họ nơi này cũng chỉ mang tính cách tạm thời. Một thời gian sau họ trở lại còn nguy hiểm hơn nữa. Chàng ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:
- Chắc hẳn phải là bước kế tiếp rồi. Chỉ có điều phải chờ thực lực của chúng ta tương đối đừng kém đối phương quá nhiều mới hành động.
- Được! Chúng ta chính là muốn nghe lời này. Phải diệt tận gốc bọn Ma tộc chúng ta mới có hy vọng yên ổn sinh sống. Quê hương chúng ta ở tầng trời thứ hai nên chúng ta mong sớm trở lại càng sớm càng tốt. Xin ân nhân cho biết đại danh..
- Đại danh? Ha ha, tôi chỉ là tên chẳng có danh tiếng gì lớn cứ gọi tôi Hàn Tinh được rồi, cũng đừng một hai hô ân nhân làm gì.
- Được! Huỳnh Nhị bây giờ theo ta, chúng ta bắt đầu giải cấm.. Có ai phản đối điều kiện tôi đã đưa ra không?
Thấy không ai phản đối chàng nói:
- Mọi người kiên nhẫn chờ, tốc độ giải cấm lúc đầu có lẽ cần nhiều thời gian..