Hồng Mông Linh Bảo

Chương 170






Chương 170 Ngộ đao tam chiêu

Vạn Thú môn tam tiểu thư trong lúc xuống lầu hỏi:

- Nhị ca! Mấy tên này có thể xuất hắc hỏa phải chăng là Thiên Ma tông đệ tử?

- Có lẽ vậy đi, tiểu muội phải cẩn thận linh hồn công kích và phệ hồn thuật của bọn chúng.

- Biết rồi, Nhị ca.

Bên Thiên ma tông bốn người dáng tuổi trung niên ra khỏi tửu lâu, trung niên áo vàng vội nói:

- Để ta trước tiên lãnh giáo bản lãnh Vạn Thú tông xem, các ngươi lợi hại hay Thiên Ma tông hay.

Vạn Thú môn tiểu thử nghe vậy nói:

- Hồ Mãnh ra tiếp chiến!

Hồ Mãnh tên nghe có vẽ mạnh mẽ nhưng khi hắn bước ra dáng vẻ mảnh khảnh như con gái, nét mặt ngũ quan cân đối da trắng mịn. Thấy vậy trung niên áo vàng diễu:

- Ngươi tên Mãnh chẳng hợp chút nào, Hồ Liễu có lẽ hợp hơn. Mời mỹ nữ, Liễu cô nương xin nhẹ đòn cho, hì hì...

- Ngươi nói nhảm nhiều quá, tiếp chiêu!


Lời còn chưa dứt đã biến thành nhân ảnh hướng trung niên áo vàng phía sau đánh tới. Trung niên áo vàng tuy ngoài miệng nói cười, mắt híp lại nhưng cảnh giác không buông lỏng lập tức khởi động một phù thuẫn màu tím thành một lồng khí tử quang chắn chung quanh thân người

-„Xẹt“.

Một tiếng như xé lụa vang lên, quang mang chói lọi, loé lên rồi tắt, chiếc lồng tử khí biến mất kiện thuẫn phù vỡ nát rơi dưới đất, đồng thời mọi người nhận ra trên tay Hồ Mãnh đang cầm một con trủy màu xanh thẫm, lúc này tiếp tục loé lên một luồng đao khí lạnh như băng kèm quang ảnh tiếp tục đánh trên thân trung niên áo vàng. Trung niên áo vàng vội hụp người xuống đao khí lướt qua, trung niên áo vàng thân hình đã lui qua bên trái hai mươi trượng, đem toàn thân hơi thở phóng ra đột nhiên một cỗ như núi khí thế từ trên người của hắn tỏa ra và ngạo nghễ đứng thẳng oai phong lẫm lẫm.

- Nguyên Anh kỳ, nguyên lai tu vi nguyên anh kỳ...

Trung niên áo vàng hai tay ấn quyết tạo thành một vòng tròn phong quyển mang theo ma khí đen kịt cuộn đến Hồ Mãnh, mọi ngườì đứng xem liền cảm thấy linh hồn mình khẽ giật nảy lên mình như đang nghe lời triệu hoán âm ba từ địa ngục vọng ngân. Hổ Mãnh biết ngay đối phương sử dụng Phệ Hồn Thuật vội hít một hơi thật đầy rống lên một tiếng „uwuào“ vang lừng, lời triệu hoán lập tức bị suy giảm gần hết, linh hồn uy áp biến mất hẳn trở lên ổn định, đồng thời toàn thân biến thành hư ảnh chuyển hướng khác tránh thoát âm ma cơn lốc, trên tay xuất một tia thanh hỏa tụ lại rồi phát triển lớn nhanh bắn tới đối thủ. Khí thế trên người cũng bộc lộ tận cùng, linh hồn lực cường đại chí cực, thần thức bao trùm rộng lớn, yêu thú hơi thở áp bách khiến trúc cơ kỳ tu sĩ hít thở không thông chân tay mềm nhũn sợ hãi run lên, một số người lại thốt lên:

- Hoá hình kỳ Hồ Yêu! Ít nhất thập giai tu vi.

Trung niên áo vàng thấy đối phương tránh được âm ma phong cuồng phệ của mình vội thu lại đúng lúc thấy tia thanh hỏa của đối phương đánh tới liền chuyển âm ma phong cuồng phệ đáng vào tia thanh hoả. Thanh Hỏa cuốn theo âm ma phong cuồng liền phát ra tiếng nổ rung động không gian.

- Oành!

Một tiếng nổ lớn hai người bị phản chấn bắn ra phía sau tám thước nằm trên mặt đất, ráng đem hơi sức tàn ngồi dậy khôi phục lại linh hồn lực lẫn chân nguyên lực bị tiêu hao cạn kiệt.


Lúc họ còn trên Chiêu Anh Lâu Hàn Tinh đã phát hiện nhiều người đáng nghi là tay chân hay đệ tử của Thiên Ma tông nên đã ra lệnh mọi người trong nhóm phải nhẫn nhịn không được tranh chấp với bất cứ ai, quả nhiên bốn trung niên này là Thiên Ma tông đệ tử, sau lại thấy tên thủ hạ của Vạn Thú môn tự xưng Hồ Mãnh, thần thức quét qua liền phát hiện yêu thú hoá hình kỳ Linh Hồ tộc, chàng ngạc nhiên ngọn yêu thanh hỏa có thể đốt cháy ma hoả, không những thế còn cắn nuốt tăng hỏa lực cho yêu hỏa. Xem ra tên Hồ Mãnh tấn giai hóa hình không lâu khí thế bản lãnh mạnh hơn kim miêu một hai phần nhưng nhất định không thể vượt qua ba tên lôi thú của mình dù ba tên lôi quái đó tu vi chưa bằng tên Hồ Mãnh này. Hồ Mãnh đánh ngang với tê Nguyên Anh Tu ma, linh hồn lực cường mạnh không sợ phệ hồn thuật và phong thuật, ngoài ra yêu hỏa cường mạnh áp trên ma hoả thật là không ngờ phá tan âm ma phong cuồng. Ta đã đánh giá quá cao Âm Ma khí so với Phệ Hồn Trùng. Quả là một sai lầm, khi trước hoả khí của nguyên anh hậu kỳ Lâm Đàm không thể phá huỷ nổi thân thể cường mãnh gần như bất diệt Phệ Hồn Trùng khiến lão phải táng mạng, lúc đó phệ hồn trùng bất quá tam giai yêu trùng mà thôi. Bây giờ Hàn Tinh có thể phỏng đoán được, Phệ Hồn Quyết và Phệ Hồn thuật so với Phệ Hồn trùng có nhiều điểm bất đồng, trong khi Phệ Hồn Trùng trực tiếp thâm nhập thân thể vào Thức Hải cắn nuốt, Phệ Hồn thuật phải dùng triệu hoán ru hồn dẫn dụ như thôi miên rồi lấy ma khí làm môi dẫn hấp thụ linh hồn lực, kẻ linh hồn lực yếu trực tiếp linh hồn xuất khiếu bỏ lại thân xác chết ngay lập tức.

Hàn Tinh xem trận đấu đánh giá tự tin dù cho dù Thiên Ma tông hợp thể kỳ ma tu cũng không là đối thủ của mình nên có thể buông lỏng, dù gặp lại Phệ Hồn Trùng bát giai cũng có cách đối phó.

Chàng nghĩ đến thanh Lôi Phong đao không biết lúc nào mới cần dùng đến tâm thần tiến vào một khu rừng ảo cảnh, gió rít từng cơn làm cây cối nghiêng ngả, itrong tay cầm thanh Lôi Phong đao vận chân khí khiến lôi điện tụ lại, xoay người nghiêng đao chém hoành một đao, thân người lập tức lăng không xoay tròn nâng lên mười mấy trượng, đao ảnh quỹ tích vẽ tạo thành ba vòng tròn hình xoắn ốc cắt cây cổ thụ phía trước thành ba đường, chỉ nghe xẹt một tiếng kinh lôi, những thân cây chung quanh bị cháy đen vẫn đứng sững, cành lá bị thu phong quét nhẹ qua hơi nghiêng rồi ầm ầm đổ xuống thành ba đoạn. Thần thức cảm nhận ra đao ảnh quỹ tích bị cuồng phong ảnh hưởng nhiễu động sang một phần mười ly.

Cảm thụ một lát chàng tụ phong hỏa vào thanh đao phóng ra phía trước, lúc này liền cảm thấy sự vật biến đổi, những cành lá bị cuồng phong áp bách chuyển động chậm hơn trước cả ngàn lần, những hại bụi li ti bay theo gió chuyển động quỹ tích chậm chạp như một chiếc lá rơi trong không gian yên lặng bình thường. Lôi Phong Đao bay ra phía trước chợt dừng lại hoành chém năm vòng mang theo bạch diễm chói mắt, trong khi thần thức chàng nhận ra quỹ tích đường đao chính xác như ý, so với chiêu lôi đao lúc trước nhanh không biết bao nhiêu lần và tự tin nếu chung quanh còn cây thì tất cả cũng sẽ bị cắt thành năm đoạn.

Kế tiếp chàng phóng đao lên cao đém ý niệm bổ xuống một hỏa đao, kết quả làm chàng giật mình kinh hãi xen lẫn mừng rỡ ngạc nhiên chỉ thấy mặt đất bị chém nứt ra làm hai kéo dài đến mười mấy trượng, sâu đến bốn năm trượng, chàng không tin thử lập lại mấy lần thì vẫn thấy kết quả như nhau. Hàn Tinh xem xong trầm tư một lúc tay cầm đao đưa ra phía trước, tay khẽ rung lên Lôi Phong đao liền rời tay vặn vẹo bắn đi nhanh như mũi tên xa đến hai trăm trượng xuyên qua một cây cổ thụ, khoan thủng một lỗ, đao vẫn còn đà bay tiếp thì ý niệm „thu“ hoàn thành, thanh đao đang bay chợt quay trở về. Chàng lại trầm tư tính toán sau cùng tay cầm Lôi Phong đao vận chân nguyên vào thanh đao đẩy ra phía trước, Lôi Thanh đao rung lên, mười mấy đao ảnh hình thành chia ra làm ba hướng trái phải giữa bắn về phía trước còn nhanh hơn trước gấp mấy lần, đến cây cổ thụ đao khí hội tụ xuyên qua lổ hổng bị đao phá lúc nãy rồi lại chia ra ba hướng tiếp tục bắn đi. Chàng thấy vậy vội thu lại chân nguyên thì mười mấy đao ảnh kia lập tức tắt ngấm. Hoàn thành ba chiêu đao, từ trong ảo cảnh thanh tỉnh trở lại thì thấy lúc này bốn trung niên đang đấu với bốn thủ hạ của Vạn Thú môn, tất cả đều là hoá hình kỳ yêu thú đều đang chiếm thượng phong. Tám cao thủ tranh phong kình lực phản chấn long trời đất nổ, may mà lúc bắt đầu Hàn Tinh đoán trước đã bố trí hai mànbình chướng bao bọc che chở các đệ tử Trúc cơ kỳ lầu một và Kim Đan kỳ lầu hai.

Dường như bọn Yêu Thú môn đã chuẩn bị sẵn từ lâu, chiêu thuật nào của Thiên Ma Tông cũng bị họ phá giải hết cho, chàng lại đoán ra hai huynh đệ Vạn Thú môn chắc chắn cũng ẩn dấu tu vi của mình, họ không đơn giản tu vi chỉ làKim Đan kỳ và Trúc Cơ kỳ bất giác trong lòng chàng có phần tán thưởng chờ mong „Vạn Thú môn, chẳng lẽ thật sự có vạn thú cao thủ, có dịp ta cũng nên kiến thức một phen“ Chàng tiếp tục xem một chút thì biết bốn tên Thiên Ma Tông không còn sức chống đỡ trong vòng một tiếng, nên không xem nữa đem ba chiêu đao mới ngộ truyền vào thức hải cho Lê Tuân và Vân Mộng Tiên nói:

- Đây là ba chiêu đao, các ngươi có thể dựa vào đó ứng dụng vào kiếm thuật mà sử dụng...

Vân Mộng Tiên không ngờ Hàn Tinh ngồi trên lầu ba lại có thể truyền tống đao quyết cho mình đang khi còn ở lầu một nên càng bội phục:

- Không biết tu vi Hàn Tinh đã tiến đến độ bước nào mà có thần thông truyền kỳ đến thế...Dù độ kiếp ý cũng chưa chắc có bản lãnh như vậy. Nếu được chàng thường xuyên chỉ điểm cho thì hay biết mấy.

Suy nghĩ một lát hắn lại xem kỹ những gì vừa tiếp nhận, hắn xem qua ba chiêu đao, „Hoành Đao Bát Phương“, „Nhất Đao trảm Ma“ và cuối cùng „Phi Đao Hợp Ảnh“ cách vận ngyên khí, từng bước luyện, hắn nhận thấy nguyên chỉ một chiêu thứ nhất mình phải luyện tập chỉ phần dẩn khí cũng mất lắm công phu, tám tháng một năm có thể sử dụng được chiêu này cũng là toại nguyện rồi. Lê Tuân ngược lại xem xong chiêu thứ nhất nắm vững được năm sáu thành, hắn uớm thử chân hỏa nguyên lực của mình sau khi tiến kim đan hậu kỳ đã mạnh hơn trước mấy chục lần nên tự tin trong vòng ba tháng có thể sử dụng thành thục, khó khăn nhất là chiêu này là chiêu đao dùng cho kiếm uy lực giảm xuống ít nhất ba thành. Tuy vậy so với những chiêu kiếm hắn học được vẫn mãnh mẽ hơn nhiều, hắn không muốn bỏ kiếm dùng đao, Thái dương kiếm hắn đã dùng đến nay rất thích nên không nỡ bỏ.

Tám người chiến đấu hơn một tiếng cuối cùng Trung niên áo vàng chân nguyên hao tổn gần hết liền gặp nguy, đem hết thủ đoạn ra rồi nhưng vẫn không thoát khỏi móng vuốt của Hồ Mãnh. Hồ Mãnh càng đánh càng hăng, lại căm hận đối phương chế diễu mình, đúng vào điều cấm kỵ của hắn nên hắn nhất định không tha, quyết chí giết cho bằng được đối phương mới hả giaân, hắn ngoài thân pháp nhanh như gió, thanh hỏa lực cực kỳ lợi hại, lại thỉnh thoảng dùng Chảo pháp đánh cho đối phương tan tác y phục rách nát, vết thương vô số khắp người cuối cùng bị uy áp không thở nổi, thanh hỏa áp tới, chân tay bủn rủn chạy cũng không được, hắn không còn sức chống cự vội rút một tấm thẻ ngọc bóp nát. Thẻ ngọc bóp nát thanh hỏa cũng vừa đến trước người, bỗng một thân ảnh của trung niên áo vàng bị kéo sang một bên, luồng thanh hoả đánh hụt vào quãng không, đồng thời toàn trường hít thở không thông, chân tay mềm nhũn, kể cả các trưởng lão Nguyên Anh kỳ đều bị ảnh hưởng, tâm hoảng loạn, linh hồn run rảy... Phân Thần kỳ cao thủ...!

Phía dưới lúc này đã xuất hiện thêm hai người, một lão già bạch y, và một phụ nhân diễm lệ. Lão già bạch y vừa ra tay cứu trung niên áp vàng, lúc này mọi người dừng tay không còn tranh đáu được nữa. Lão giá bạch y lạnh như băng lên giọng hỏi:

- Vạn Thú môn chúng bay thật to gan, dám giết hại Thiên Ma tông đệ tử của chúng ta.

Hai huynh muội Vạn thú môn bị khí thế của lão già bạch y áp bách hít thở khó khăn mặt tái mét, bao nhiêu ngạo khí lúc trước không còn mảy may nhưng vẫn không không nhường nhịn tam tiểu thư khẽ hừ một tiếng nói:

- Thiên Ma tông các ngươi vô địch Ngũ Thai Tinh, không xem anh hùng thiên hạ ra gì hay sao mà không biết xấu hổ lên mặt làm phách..


Bỗng có tiếng vỗ tay vang lên từ xa vọng lại rối tiếp đến:

- Nói rất hay! Thì ra Thiên Ma tông chỉ biết dọa nạt con nít...

Mọi người nhìn lại đã thấy một thanh niên mặt trắng, không có một chút sinh khí...

- Tưởng ai thì ra Thi Diện quản gia Vạn Thú Tông!

- Ngươi tưởng rằng ngươi có thể thắng ta hay sao?

Thi Diện quản gia quan sát Bạch y lão giả một chút nói:

- Thì ra ngươi mới tấn Phân Thân hậu kỳ nên chắc ăn như vậy! Bây giờ chúng ta luận vài cái xem ngươi tiến bộ như thế nào?

- Hừ! Luận vài cái. Ngươi tiếp được ta ba chiêu thì ta tha mạng cho bọn súc sinh các ngươi bằng không thì ngoan ngoãn dâng linh hồn đây cho bọn ta hấp thụ.

- Cái gì ba chiêu, ba trăm chiêu, ba ngàn chiêu ta cũng bồi, chẳng lẽ ta còn sợ tên hậu bối bé nhỏ Tần-Lạc ngươi..

- Đánh mới biết! Đừng có mạnh miệng nói trước.

- Được, các ngươi lui ra cách trăm trượng...

Hai bên đứng đối diện nhau thả hết khí thế trên người ra, Tần-Lạc bỗng biến thành hai người giống hệt như nhau bốn mắt nhìn trừng vào Thi Diện quản gia như muốn hớp hồn đối thủ hét:

- Đi chịu chết đi!

Hai Phân Thân đồng thời bước ra phía trước ba bước đồng thời bốn tay múa thành những vòng ma khí đến vòng thứ ba thì âm ba câu hồn ngườì vọng lại như từ địa ngục vọng lại khiến ai yếu vía sợ chết giấc, ma khí thành hai cơn lốc xoáy lên tận trời cao xông lại Thi Diện quản gia. Thi Diện quản gia dường như cũng đã có kinh nghiệm đối phó với Phệ Hồn thuật của Thiên Ma tông nhưng lần này phải đồn thời đối phó với hai âm ma phong cuồng khổng lồ. Hắn không ngờ đối phương tu luyện Phân Thân, nên lần này lành ít dữ nhiều, trước đây một đấu một lão chỉ thắng được một chút, bây giờ đối phương quả nhiên khác xưa có phânn thân thì bản lãnh tăng lên gấp hai. Thi Diện quản gia hét lên một tiếng phá câu hồn thuật đồng thời trên tay phát ra lam hoả khuếch lớn thành một cột hỏa đẩy vào một trong hai Âm Ma phong cuồng của đối phương đánh tới.

- Bùng!

Một tiếng lớn vang dội, Thi Diện quản gia liền bị đẩy lui sáu bước, Lam Hoả tắt ngấm, bất ngờ hai Âm Ma phong cuồng nhanh chóng nhập lại một xông lại trong lúc thân hình Thi Diện quản gia còn chưa ổn định, lão liền bị lôi cuốn vào trong đưa lên cao hổn khỏi mặt đất.

Tam tiểu thư thảm thiếtt kêu lên:

- Thi Diện lão gia....

Thi Diện quản gia thân thể bị âm khí xâm nhập mặt tái, thân hình vặn vẽo hét lên đau đớn... Mọi người nghe tiếng hét rùng rợn của lão tóc gáy dựng đứng...muốn bỏ chạy khỏi nơi địa ngục này nhưng chân không còn nghe theo lệnh của mình nữa.

Bỗng lúc này một bóng người lăng không bước đến nhìn lên Thi Diện quản gia
ngoắc tay ra lệnh:
- “Xuống!”

Lạ lùng thay, Thi Diện qiuản gia thân thể liền bị kéo ra khỏi Âm Ma phong cuồng, Tần-Lạc thấy có người phá đấm giận dữ hét:

- Tiến lên!

Âm Ma phong cuồng khí thế mạnh mẽ cuốn tất cả chung quanh xông đến nhưng còn cách ba bước thì không thể tiến thêm được như gặp phải một bức tường vô hình ngăn chặn lại. Tần-Lạc bắt buộc phải thu Phệ Hồn Thuật Âm ma phong cuồng lại hỏi:


- Ngươi là ai dám làm hỏng việc của ta...

- Hàn Tinh!! Ta làm hỏng thì thế nào? Hai ngươi cũng chẩn bị đi, nếu tiếp được ta một chiêu thì ta tha cho hai mạng ..

Nói xong ngón tay điểm thẳng mặt Tần-Lạc và thiếu phụ nói thêm:

- Báo danh đi, Chết dưới tay ta không thể là kẻ vô danh...

Tần-Lạc thấy đối phương còn trẻ, nhưng cao thủ thượng thặng có thuật trú nhan giữ sắc diện mãi không già nên không thể theo dáng bề ngoài đánh giá được, hắn dò xét tu vi đối phương thì khí tức đối phương bình thường, không khác gì một phàm nhân nhưng nếu đã có thể đứng vững duới khí thế của mình thì không thể là phàm nhân, ngay cả người bị mình nắm giữ trong Âm Ma phong cuồng còn có thể dễ dàng lôi kéo ra thì không phải hạng tầm thường. Nghe đối phương tự xưng danh Hàn Tinh mình chưa hề nghe đến bao giờ.

- Tần-Lạc và sư tỷ Từ Nhu Thiên Ma tông đệ tử.

- Hai ngươi là hai trong năm Thiên Ma Tông cao thủ mạnh nhất đến Đông-Duyến châu này phải không?

- Thì ra tiền bối đã có chú ý trước rồi...

- Cái gì chủ ý trước, ta đơn giản muốn kiếm mấy tên Thiên Ma tông đầu xỏ trị tội, mấy hôm nay ta được biết bọn Thiên Ma Tông ngươi chiếm đóng các đại tông phái tại Đông-Duyến châu. Các ngươi chiếm được mấy tông thì xem không ai ra gì tưởng tất cả người ở đây đều phải nằm dưới chân của mình rồi phải không. Hôm nay, nếu các ngươi qua được một chiêu thì được tha....

Sư tỷ! Xem ra chúng ta hết đường rồi.
Từ Nhu lạnh lùng quay sang Hàn Tinh nói:

- Hừ! Làm phách...thùng rỗng kêu to.

Sau đó hai người ngưng trọng, Hàn Tinh chợt nắm lấy Thi Diện quản gia quăng về phía hai huynh muội Vạn Thú môn thấy bốn người ao vây lấy mình và bắt đầu khởi Phệ Hồn Thuật, bốn Âm Ma phong cuồng vây chàng vào giữa. Thấy vậy chàng hỏi:

- Các ngươi chỉ có chiêu này thôi à... Không biết cao thủ lập lại chiêu cũ là chín phần bại hay không?

Lúc này âm ba câu hồn bốn phương vọng ngâm, Hàn Tinh “hừ” một tiếng, âm ba câu hồn im bặt, mọi người thấy chàng lấy thanh Lôi Phong đao ra. Phiá ngoài không ai biết thanh đao lợi hại ra sao, nhưng trong Chiêu Anh lâu các trưởng lão, Lê Tuân và Vân Mộng Tiên sáng mắt ra trong lòng đầy chờ mong.

Thanh Đao vừa đưa ra phía trước Quang Diễm chói mắt rời khỏi tay Hàn Tinh hoành chém năm vòng nhanh như ánh chớp loé lên rồi tắt, mọi người nhìn thanh đao đã trở lại tay Hàn Tinh, chung quanh nhiệt độ tăng lên mười mấy độ, bốn cột Âm Ma phong cuồng biến mất từ lúc nào, hai cỗ thi thể cháy đen ngã xuống thành tám khúc sau đó biến thành nhỏ dần thành tro theo gió biến mất trong thiên địa, ngay cả túi trữ vật cũng không thấy.

Bóng Hàn Tinh bay lên rồi biến mất trong tầm mắt mọi người. Lúc này mới có người mừng rỡ la to:

- Hai phân thần hậu kỳ cao thủ của Thiên Ma tông không chịu nổi một kích của vị tiền bối Hàn Tinh. Họ biến mất không còn chút gì... Chiêu đao kia quá nhanh các ngươi có ai thấy kỹ không.

Hai huynh muội cùng Thi Diện lão quản gia định lại tạ ơn thì đã không thấy vị ân nhân kia đâu nữa, tới nhanh đi còn nhanh hơn. Thi Diện quản gia linh hồn lực bị hao tổn hơn phân nửa may mà được cứu ra, nếu chậm vài phút nữa thì hồn xác đều không còn. Nghĩ lại mà còn sợ.

- Thôi chúng ta trở về đi. Vị ân nhân đã không muốn gặp lại chúng ta thì chúng ta không nên miễn cưỡng.

Bắc U Châu Thiên Ma tông, người trông coi từ đường lúc này phát hiện hai ngọn sinh mệnh đăng nổ tung, giật mình run lên lại xem thì nhận ra của Tần Lạc và Từ Nhu, hai cao cấp chưởng tông môn đệ tử công tác ở Đông-Duyến Châu đã bỏ mạng. Hắn vội truyền âm lên đại điện báo tin.