Hồng Liên Bảo Giám

Chương 988: Vô Ưu lĩnh vực (hạ) (1)




Ở vị trí cực xa có một đạo vách ngăn vô hình ngăn cản tầm mắt của Tô Kính. Cho nên hắn chỉ có thể nhìn thấy được kết giới màu đen giống như thủy tinh, ở bên trong tràn ngập hắc vụ. Thiết Vô Dung và Cơ Vô Song đang bị vây khốn ở bên trong.

Hai người đều tạm thời không có nguy hiểm, trước hết Tô Kính để cho ác ma nữ quan thanh lý chiến trường. Sau đó lại đưa Khuyển Thập Lang ra ngoài, kế tiếp mới cùng với hai người Vô Ưu công chúa dọn dẹp binh sĩ ở vòng ngoài.

Những binh sĩ tỉnh lại này đã bị vu độc khống chế, lực công kích trở nên cao hơn. Thế nhưng lực phòng ngự lại thấp đi. Đối với người như Vô Ưu công chúa mà nói, mỗi một binh lính đều giống như một cái vỏ trứng gà dễ vỡ vậy.

Dùng vũ khí của nàng, nhẹ nhàng đi tới gõ một chút là có thể đánh vỡ.

Vũ khí của Vô Ưu công chúa là một cây trường tiêu. Mỗi lần huy động đều có tiếng nhạc vang lên, đối với Tô Kính mà nói, đây là âm thanh của tự nhiên. Thế nhưng đối với địch nhân đến nói, đó chính là địa ngục vong hồn khúc.

Trường tiêu vung vẩy, Vô Ưu công chúa lợi dụng vũ khí này đánh ra lĩnh vực, đối với nàng mà nói, chuyện này cũng không có một chút gánh nặng nào. Mà lực lượng lĩnh vực này, thứ tiêu hao chính là tiên ngọc khảm nạm ở trong ngọc tiêu. Muốn duy trì loại lĩnh vực mô hình nhỏ này căn bản không phải là vấn đề gì quá lớn. Cũng không cần phải lo lắng năng lượng bên trong ngọc thạch sẽ tiêu hao sạch sẽ.

Binh sĩ nhích tới gần, tốc độ trực tiếp hạ thấp xuống gấp năm lần trở lên. Hai thanh đao của Tô Kính xuất hiện trong tay, đi theo phía sau lưng Vô Ưu công chúa, hai chân chạy tới đâu là địch nhân chết tới đó.

Âm phù trong suốt bay múa ở bên cạnh Vô Ưu công chúa, Tô Kính phát hiện ra cơ hội cho song đao của mình có thể xuất thủ cũng không nhiều lắm.

Ở trong phạm vi lĩnh vực của Vô Ưu công chúa có bay múa trong suốt âm phù. Chỉ cần những âm phù này dính vào mục tiêu thì mục tiêu sẽ mất đi sức sống, nếu như là Khôi Lỗi. Như vậy trong nháy mắt Khôi Lỗi sẽ thả ra năng lượng ngọc thạch ở trong cơ thể, những năng lượng này bị âm phù hấp thu, chuyển hóa thành lực lượng lĩnh vực.

Bất kể năng lượng cuồng bạo tới cỡ nào thì âm phù cũng có thể hấp thu được. Nếu như không chịu nổi thì âm phù sẽ nổ tung lên, từ một biến thành hai, hai biến thành bốn, cứ như vậy mà suy tính ra.

Năng lực chiến đấu đơn thể của mỗi một người chiến sĩ, cảnh giới, đều kém xa Vô Ưu công chúa. Mà số lượng chiến sĩ tiến vào lĩnh vực của Vô Ưu công chúa tuyệt đối không thể nào quá nhiều. Vô Ưu công chúa lợi dụng lực lượng lĩnh vực, đánh chết từng chiến sĩ đi tới chung quanh.

Nói thật, cũng không phải là giết, mà là phá huỷ. Những chiến sĩ này, trên bản chất cũng đã chết từ lâu. Linh hồn bị phá nát, căn bản không được coi là còn sống được nữa.

Tốc độ song đao của v càng ngày càng chậm, trên cơ bản đã trở thành giả bộ đánh đấm. Hắn cũng không có rời khỏi phạm vi lĩnh vực của Vô Ưu công chúa, rất hiển nhiên, lĩnh vực của Vô Ưu công chúa thả ra. Tiêu hao cực nhỏ, lại có lực lượng bổ sung ở bên ngoài, cho nên Tô Kính dứt khoát tiết kiệm lực lượng của bản thân một chút, lại quan sát chung quanh, nhìn một chút xem có phiền toái gì hay không.

Thế nhưng các Ác ma nữ quan lại phải động thủ, hiện tại các nàng đang đánh ra Thâm uyên viêm bạo, những hỏa cầu này chỉ lớn bằng ngón tay cái. Thế nhưng bất kỳ chiến sĩ đẳng cấp nào, chỉ cần bị hỏa cầu dính vào thì cả người sẽ lập tức bị đốt. Nếu như phản kháng thì sẽ dứt khoát nổ tung. Người yếu đuối hơn một chút thì trực tiếp hóa thành tro bụi.

Hai Luyện Khí sĩ của hoàng gia thấy công chúa dũng mãnh như thế cho nên cũng không tiện nói gì. Thế nhưng bọn hắn cũng không đứng không, nhất định phải chiến đấu hết sức, dứt khoát thả ra Kim Đan lĩnh vực, phối hợp với Vô Ưu công chúa. Vì vậy ở tầng ngoài của Vô Ưu lĩnh vực lập tức có thêm hai loại lực lượng lĩnh vựcv.

Hai loại lực lượng lĩnh vực này, một loại có tính chất gia tốc. Một loại có tính chất làm chập. Hai loại lĩnh vực phối hợp chung một chỗ, đây là sở trường của hai tên Luyện Khí sĩ này. Địch nhân tiến vào trong lĩnh vực hỗn hợp của hai người bọn họ, tốc độ sẽ không có cách nào khống chế được. Chợt nhanh chợt chậm, có thể không té ngã cũng đã là may mắn lắm rồi, đừng nhắc tới việc có thể chiến đấu được hay không nữa.

Hiệu suất của ba người cực cao, khiến cho Tô Kính cũng có chút hâm mộ. Lực lượng lĩnh vực của hắn cũng không có cường đại như vậy, thế nhưng nếu như thi triển ra thiên địa luân mà nói. Nhất định sẽ vượt xa hiệu quả như hiện tại.

Thế nhưng lúc này đang ở trước mặt Luyện Khí sĩ hoàng gia, cho nên Tô Kính không thể làm như vậy, ít nhất cũng phải có một chút thủ đoạn giấu diếm mới được.

Trực tiếp thi triển thiên địa luân, đó là đánh vào mặt mũi, quá không nể mặt hoàng gia. Nếu như Thiên địa luân núp ở trong Kim Đan lĩnh vực mà nói, ít nhất hắn phải đạt tới Kim Đan tứ trọng thì mới có thể nghiên cứu ra được thủ đoạn thích hợp để đối phó.

Binh sĩ mặc trọng giám xung kích từ bốn phía, khi tiến vào lĩnh vực hỗn hợp của hai Luyện Khí sĩ hoàng gia đã ngã trái ngã phải, căn bản không có biện pháp tránh né những âm phù trong suốt đang trôi lơ lửng ở trên không trung kia. Vô Ưu công chúa kiên nhẫn dọn dẹp vòng ngoài, đồng thời cũng không quên phá hỏng trận pháp ở dưới chân mình, giúp cho các tướng sĩ có thể thuận tiện chiến đấuh ơn.

Cả thành thị dưới mặt đất được bố trí trận pháp chi chít, đại bộ phận cũng không phải là câu thông với nhau. Cách làm như vậy quá mức cao quý, không phải ai cũng có thể thừa nhận được.

Tô Kính cũng chỉ dùng loại thủ đoạn này ở trong Kim Ngọc Phù Đồ và Thông Thiên Tháp, hơn nữa thứ mà Thông Thiên Tháp lợi dụng chính là lực lượng địa hỏa. Dùng thứ này làm nhiên liệu luyện chế trận pháp, Kim Ngọc Phù Đồ thì lại lợi dụng kết cấu bên trong chiến hạm, tiêu hao so với bình thường sẽ nhỏ hơn gấp mấy lần.

Thành trì dưới mặt đất này, sợ rằng ở trong Địa ngục tam đảo, khắp nơi đều có. Nếu toàn bộ đều bố trí trận pháp, lại kết nối mà nói, như vậy sợ rằng lực lượng của Địa Ngục tam đảo so với cả Đông Tần đế quốc cũng còn cao hơn.

Không gian ở dưới đất, nếu như phân chia tầng thứ từ góc độ số học mà nói, trên thực tế không gian màu đen ở phía xa kia cũng không phải đang ngang hàng với đám người Tô Kính, chẳng qua là nhìn ở trước mắt nó như vậy mà thôi.