Hồng Liên Bảo Giám

Chương 977: Thần Thuật sư (thượng) (2)




Còn gì thể công kích được nữa? Cũng chỉ có các chiến hạm đang huyền phù ở trên không trung. Mà các chiến hạm lúc công kích lại không thể nhúc nhích, ít nhất cũng cần mấy phút đồng hồ.

Thời gian lâu như vậy, trừ phi địch nhân là kẻ ngu, nếu không bọn chúng tuyệt đối sẽ không để mặc kệ như vậy.

Ở phạm vi chung quanh cửa thành, trong phương viên một dặm cũng đã xuất hiện vô số thực vật bò đầy. Ngoài tất cả kiến trúc ra, trừ những Thụ Yêu cao lớn còn có những cái dây leo tráng kiện đang quay quanh phòng ốc, ngay cả cửa sổ cũng bị phong tỏa đến sít sao.

Nếu như đây chẳng qua chỉ là chiến tranh thông thường mà nói. Như vậy thành thị này đã không thể nào cứu vãn được nữa. Thế nhưng hiện tại ở trung tâm thành thị, Khô Lâu Thần Binh Khôi Lỗi lại nhìn thấy được một đại quái vật được triệu hoán mà đến, ít nhấ cũng là cấp bậc như Cơ Vô Song.

Bởi vì nơi này là chủ chiến trường trong Địa Ngục tam đảo. Cho nên quái vật ở trong thần miếu sẽ có cấp bậc chừng như Cơ Vô Song. Thế nhưng ít nhất lại cần ba Cơ Vô Song thì mới có thể đối phó được, năm người thì mới có thể chiến thắng được nó.

Nghĩ tới tính tình của thủ hạ Tà Thần, những thứ đồ chơi này nếu như không cẩn thận còn sẽ có rất nhiều thủ đoạn đồng quy vu tận a.

Biện pháp tốt nhất chính là thừa dịp lúc quái vật kai còn không có hoàn toàn phục sinh, bóp chết nó từ trong trứng nước. Tố Nhân Long lập tức triệu tập tất cả lực lượng, bắt đầu triển khai tấn công nhằm vào thần miếu ở trung tâm thành thị này.

Lần này, Tố Nhân Long không có cầu viện Tô Kính, hắn biết, Tô Kính cũng đang chú ý tòa kim tự tháp này rồi.

Khi Tô Kính cảm giác cần phải xuất thủ thì tự nhiên sẽ xuất thủ. Mà bản thân hắn chỉ cần làm tốt công tác theo chức trách là được rồi.

Hai người Cơ Vô Song và Thiết Vô Hồn cũng đều nhận được tin tức tình báo từ Tố Nhân Long, Cơ Vô Song cũng không có lập tức chạy tới thần miếu ở phía trung tâm mà là đi theo hai chiếc chiến xa. Từ mặt bên cắt vào trong một pháo đài độc lập.

Cái pháo đài này ở trên đường cái, nhìn qua lại giống như là một tòa tháp do pháp thuật của Tà Thuật sư tạo thành. Cơ Vô Song cũng không để ý đến Tố Nhân Long, cũng không phải bởi vì nàng cao ngạo, mà là trực giác của nàng đã nói cho nàng biết. Pháo đài cao lớn này sẽ mang đến cho nàng rất nhiều phiền toái. Nếu như hiện tại không nhổ, lúc trở lại, thậm chí còn có khả năng ảnh hưởng đến tính mạng của nàng.

Có lẽ nàng sẽ không phải chết, mà là trực tiếp bị lấy đi sức sống, khi đó bản thân nàng sẽ không khác gì tử vong là bao.

- Vô Dung tỷ tỷ, giúp ta một việc. Bên ta có chuyện không làm được a.

Cơ Vô Song không chỉ không có đi trợ giúp Thiết Vô Hồn, ngược lại còn liên lạc với Thiết Vô Dung. Bảo nàng tới đây cùng nhau đối phó với pháo đài quỷ dị này.

Cả con đường nhanh chóng bị lục đạo Thần Binh quân quét sạch, Cơ Vô Song không nhìn thấy vấn đề, lúc này tâm tư mới thả lỏng. Lại một cái vòng tròn bằng kim loại khổng lồ ở bên hông.

Cửa sổ ở trên pháo đài lập tức bị kéo rèm ra, một thiếu nữ dung mạo thanh tú đang nhìn quanh ra phía ngoài. Nhìn thấy Cơ Vô Song đang bay tới, nàng ta kinh hô một tiếng, lại kéo rèm lại.

Cơ Vô Song đá ra một cước, đá nát cánh cửa rồi xông vào. Nàng cũng không phải là thiện nam tín nữ gì. Cho nên hai chữ lương thiện này vốn không có duyên với nàng. Cho dù nữ tử kia có điềm đạm đáng yêu tới đâu thì cũng vẫn làm người ta hoài nghi. Cho nên Cơ Vô Song cũng sẽ không động tâm.

Nàng coi như là loài lưỡng tính, đối với tất cả những người khác phái và cùng phái đều có lực miễn dịch rất lớn.

Người nàng thích nhất và hận nhất chính là cùng một người. Cũng chính là người bị phong ấn ở trong thân thể của nàng. Tất cả thế giới, vô luận xinh đẹp hay như thế nào cũng đều không có ý nghĩa gì đối với nàng.

Muốn tạo thành một người lãnh khốc lại là việc không thể đơn giản hơn. Cơ Vô Song cười lạnh, ống tay áo giơ lên. Ở trong ống tay áo có một con rắn nhỏ bay lên, vung vẩy đôi cánh thịt rồi xông về nữ tử đang ngã nhào trên mặt đất kia.

Lục Dực phi xà, là Khôi Lỗi được Tô Kính nghiên cứu chế tạo ra, bởi vì chi phí cao, tuổi thọ thấp, cho nên hắn không có cách nào trang bị cho tất cả Luyện Khí sĩ được. Bởi vì Cơ Vô Song thích cho nên Tô Kính mới đưa cho nàng hai cái.

- Không, không nên!

Nữ tử điềm đạm đáng yêu kia nhìn Cơ Vô Song, Cơ Vô Song cười lạnh. Người này lại sử dụng ngôn ngữ của dân bản xứ thế giới tiên cảnh! Người thiếu nữ này không có vấn đề mới là chuyện kỳ quái a.

Vừa mới thất thần thì Lục Dực phi xà cũng đã chậm một đường. Cái đù thon dài trắng nõn của thiếu nữ kia nhấc lên, dùng một cước đá vào phần bụng dưới của Lục Dực phi xà. Đầu Lục Dực phi xà kia lập tức bị đá bay về phía trần tháp.

Nữ tử này cau mày, cảm giác đau nhức ở trên ngón chân không phải là giả dối. Nàng cũng không phải là chiến sĩ, đầu Lục Dực phi xà kia trông rất sống động, cũng không phải là yêu thú cấp thấp gì mà căn bản là Khôi Lỗi cơ giới kim khí.

Cơ Vô Song tâm như sắt đá, đây cũng không phải là từ để hình dung đúng đắn cho lắm. Thế nhưng nàng tu luyện tới hiện tại, tất cả khí quan ở trong thân thể đều có mật độ so với Thiết Thạch còn lớn hơn, cường độ so với sắt thép cũng còn tốt hơn.

Nhân loại bình thường có hỉ nộ ái ố. Thế nhưng những thứ này ở trên người của nàng cũng không có. Hơn nữa nàng còn được xưng là lưỡng tính, còn mang theo một đứa bé không giải thích được, một thân có hai hồn. Cho nên dù nữ tử kia có ngụy trang khá hơn nữa, một khi có lực lượng thần linh gia trì thì cũng sẽ không có cách nào mị hoặc được Cơ Vô Song.

Nàng ta thoạt nhìn chính là một hán tử, thế nhưng trong lòng lại là một phụ nữ, nhục thể lại hoàn toàn biến thái.

Nữ tử kia phán đoán sai lầm, khi Lục Dực phi xà của Cơ Vô Song bị một cước của nàng đá bay thì cái vuốt nhỏ dưới bụng của phi xà đã đâm rách giày của nàng, đâm thủng, tạo thành một cái lỗ.

Rắn không có chân, thế nhưng khi thiết kế Khôi Lỗi cơ giới Tô Kính cũng không đi suy xét những vấn đề này.

Nữ tử này trúng độc, lúc này Cơ Vô Song mới cười lớn một cái. Hai tay vung vẩy, cánh tay thoạt nhìn đã tăng thêm chiều dài gấp mấy chục lần, hoàn toàn ôm lấy thắt lưng của nữ tử kia.