Bên Tô Kính chế tạo Phù Không chiến hạm, Nguyên gia cũng mua được tới tay cực ít, tất cả đều sắp xếp ở trong hạm đội chủ lực. Cho nên phân hạm đội này cũng không có được phân phối đến.
Mặc dù Chu Tương xuất sắc, thế nhưng dù sao cũng không phải là hạch tâm gia tộc lâu năm. Có thể thống lĩnh phân hạm đội đã coi như hắn quá mức xuất chúng rồi, đồng thời ở trong gia tộc cũng có người ủng hộ. Cho nên khi Tô Kính ẩn tàng Phù Không chiến hạm, điều tra ở phía trên một hồi. Chỉ có Chu Tương có cảm giác một chút, thế nhưng hắn ta cũng không có truy xét ở trên bầu trời.
Có lẽ Tô Kính sẽ giám thị hắn, hắn biết rõ. Thế nhưng một khi hủy diệt trang bị điều tra của Tô Kính, như vậy chẳng khác gì là vạch mặt, chuyện này cũng không cần thiết.
Tô Kính thông qua Phù Không chiến hạm nhìn thấy quân đội của Chu gia, đám người này đang kiên nhẫn tấn công những hòn đảo quanh thân. Trong lúc nhất thời hắn đã cảm thấy Chu Tương này không đơn giản. Nếu như thực sự ra tay, bản thân hắn cũng không thể nào cướp đi được.
- Tô Khắc Long, đi nói với Chu Tương, hắn có chịu dùng hòn đảo để đổi trang bị hay không? Hắn đánh hạ được một hòn đảo thì ta có thể dùng một cái Thanh Long hạm lớn nhất để đổi. Nếu như thành giao, sau này hắn mua trang bị ở chỗ này của ta cũng đều dùng giá tiền bình thường để bán. Ta cũng sẽ không tăng giá nữa. Đây là lén giao dịch với hắn.
Tô Kính gọi thủ hạ đi làm chuyện này, Phù Không chiến hạm chở Tô Khắc Long đi. Không bao lâu sau, lúc Nguyên gia quân chiến đấu kết thúc, Tô Khắc Long đã trở về bên cạnh hắn.
- Thiếu gia, hắn đã đồng ý, bất quá hắn còn muốn một cái điều kiện phụ nữa.
- Nói.
Tô Kính biết, nhất định Chu Tương này sẽ thêm điều kiện. Tự cho mình đồ, chuyện này cũng không tính là lớn lao gì, chẳng qua là đối với hắn mà nói, sẽ có ý nghĩa lớn hơn một chút mà thôi.
- Chu Tương hi vọng hắn có thể thuê một cái cảng bên trong địa ngục tam đảo vĩnh cửu. Giá thuê sẽ giống như bên Đường gia. Đường gia tăng giá thì hắn cũng có thể tăng giá, Đường gia xuống giá thì hắn cũng phải xuống giá. Chỉ cần là người của Chu Tương hắn không có làm ra chuyện nguy hại hoặc là trực tiếp tổn thương tới liên minh mà nói. Như vậy hiệp nghị thuê này sẽ không có bất kỳ điều kiện phụ gia nào. Đồng thời cũng không thể triệt tiêu được.
- Được rồi, ngươi lại đi một chuyến, nói cho Chu Tương biết. Giá tiền bên Đường gia kia ta sẽ không tùy ý tăng lên. Như vậy cái điều kiện này ta cũng có thể đồng ý với hắn. Nhưng mà ta cũng có thêm một cái điều kiện. Quân đội của Chu Tương không nên tấn công địa bàn của tiểu gia tộc ở trong liên minh. Cho dù tương lai ở trong Tà Thần quốc độ thì bọn hắn cũng chỉ có thể đi qua mà thôi. Nếu như hắn không làm được, như vậy cũng không cần phải nói chuyện nữa.
Chu Tương này nhất định không thể gia nhập liên minh, bởi vì thực lực của người này không sai biệt lắm với Mộ Ngân Mâu. Cho nên dù có gia nhập liên minh cũng chỉ là đồng minh cấp hai mà thôi. Chu Tương lỗ quá lớn. Thế nhưng nếu như trở thành đồng minh cấp một mà nói, như vậy Tô Kính lại không yên lòng a.
Bên Nguyên gia quân kiểm kê chiến tổn, quét dọn chiến trường, Nguyên Thiên Y phá hủy một nhóm thực vật của Tô Kính. Những thực vật này vốn có thể kết xuất ra hạt giống, để cho Tô Kính thu về một chút phí tổn. Hiện tại lại bị hắn giết chết, hắn đang nghĩ xem nên dùng thứ gì để bù đắp lại cho Tô Kính.
Tô Kính chủ động tới tìm Nguyên Thiên Y, muốn Nguyên Thiên Y đưa cho một cái sừng của đầu đại quái vật kia. Chuyện này coi như đã qua, cũng không phải Tô Kính muốn tính toán chi li cái gì. Nguyên Thiên Y nguyện ý bỏ qua tranh đoạt hòn đảo, đối với hắn mà nói, như vậy đã là đủ rồi. Hạt giống của những thực vật kia hắn có thể từ chỗ Thụ Yêu lấy thêm một ít.
Bởi vì không gian của Long Xà Bát Cảnh Hồ cũng khá lớn, cho nên những hạt giống hao tổn, có thể trong một thời gian ngắn có thể đền bù được. Những Thụ Yêu kia trong lúc rãnh rỗi, trừ việc tu hành ra chính là đào tạo các loại thực vật. Bọn họ cũng biết, ở chỗ Tô Kính. Nếu như không xuất chiến thì thôi, nếu như cái gì cũng không làm thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đuổi ra ngoài.
Nguyên Thiên Y nhìn thấy Tô Kính cũng không so đo chuyện này, trong lòng cũng yên lòng lại. Phí tổn của Thụ Yêu bên Tô Kính cũng không cao, hắn cũng đoán ra được, vấn đề làành phí tổn của Tô Kính không cao, chứ không phải là các loại thực vật yêu loại này tiện nghi.
Nếu như dựa theo phí tổn chiến tranh mà nói, những thực vật mà Tô Kính bố trí ra này cũng có giá trị không kém nhiều với một trăm chiếc chiến xa.
Tùy tiện phá hủy một trăm chiếc chiến xa của Tô Kính, đây cũng không phải là chuyện nhỏ a.
Trong không trung, có mây đen tụ tập, Luyện Khí sĩ thủ hạ của Nguyên Thiên Y bắt đầu lợi dụng chiến xa, không biết bắn thứ gì vào trên không trung. Những thứ này nổ tung ở trong tầng mây trung, không bao lâu sau, những tầng mây nồng đậm lập tức tản ra.
- Đây là cái gì vậy?
Tô Kính tò mò rồi.
- Một loại tên nỏ, dùng để xua tan tầng mây. Nếu như buổi tối không có trăng sáng, như vậy phí tổn phòng ngự sẽ đề cao lên rất nhiều.
Nguyên Thiên Y tùy tiện trả lời. Thế nhưng trong lòng Tô Kính lại rất vui mừng.
Loại chuyện đám mây tụ tập ở trên đỉnh đầu, không phải là đám Luyện Khí sĩ này không thể đích thân xua tan đi. Chẳng qua cũng rất là rất cực khổ, hiệu quả lại ít. Cho nên có tầng mây bên trên đỉnh đầu quả thực là chuyện cực kỳ chán ghét. Mà cường giả địch nhân còn có thể mạo hiểm bay ra từ trong mây để đánh lén bọn họ.
Giống như là một ít chiến hạm của hắn vậy. Cũng có thể phi hành một đoạn thời gian ở trong tầng mây. Chỉ cần không mở ra trạng thái chiến đấu, như vậy cũng sẽ không bị sấm sét công kích.
Còn có một ít yêu thú, trời sinh đã có thể di chuyển trong lôi vân. Tỷ như Ưng Dương cũng không cần phải sợ hãi lôi vân, lôi điện một chút nào. Cũng không phải là lôi điện đối với hắn không có thương tổn, mà là những lôi điện này cũng không công kích hắn.
Tô Kính đã mô phỏng thần thông yêu tộc ở trên người của Ưng Dương, sáng tạo ra một chút phù văn mới. Những phù văn này có thể tránh được việc bị lôi điện trực tiếp công kích, hơn nữa còn có thể dùng quy mô lớn ở trên Phù Không chiến hạm, cùng với trên khải giáp của binh lính.