Hồng Liên Bảo Giám

Chương 960: Hỗ trợ một pháo (2)




- Chúng ta sắp phải giúp đỡ đối phương rồi.

Tô Kính bình thản nói với Nguyên Thiên Y, sau đó lại bắt đầu kích thích thực vật ở trên chiến trường. Tất cả thực vật đều cần mệnh lệnh của hắn thì mới có thể sinh động, mới có thể tấn công được địch nhân.

Từ lúc khai chiến cho đến bây giờ cũng không có quá nhiều thực vật bị phá hủy. Bởi vì song phương chiến đấu cũng đều tránh ra khỏi vị trí của chướng ngại vật, không muốn tiêu hao thể lực vào chuyện vô vị cho nên những thực vật cũng không bị tiêu hao nhiều.

Nguyên Thiên Y cười khổ, bởi vì một chút sai sót của hắn mà lại phải để cho Tô Kính bắt đầu hỗ trợ. Thế nhưng lúc này hắn cũng không có cách nào cự tuyệt được. Bởi vì muốn vãn hồi sai lầm cho nên hắn phải tự mình ra trận. Lại thêm thủ hạ Kim Đan cường đại nhất, cưỡng ép xung kích chủ soái của quân địch. Thành công là chuyện nhất định, vấn đề là ở trong toàn bộ quá trình chiến đấu với chủ soái của đối phương thì chiến đấu ở trên mặt đất cũng sẽ không còn nằm trong sự khống chế của hắn.

Những quái vật này của địch nhân sẽ tạo thành tổn thương rất lớn cho quân đội của hắn.

Mà hiện tại, chỉ cần Tô Kính bố trí phát động. Như vậy Kim Đan thủ hạ của hắn chỉ cần trấn giữ ở trong quân. Chỉ cần tùy thời có thể đề phòng địch nhân mạnh mẽ đánh bất ngờ là được.

Nguyên Thiên Y cũng biết, coi như Tô Kính không giúp đỡ thì mình cũng có thể thắng. Chẳng qua là vấn đề tổn thất lớn hay nhỏ mà thôi. Vì muốn dò xét năng lực công kích mà lại đi tiêu hao mấy vạn tinh binh của mình, đó là chuyện vô luận thế nào cũng không thể khoan dung được.

Thực vật ở trên mặt đất bắt đầu lộ ra nanh vuốt dữ tợn. Tinh nhuệ của Nguyên gia quân đã điều bộ binh hạng nặng chặt đứt công kích của quái vật. Lúc này chung quanh bộ binh hạng nặng, những bụi cây thấp bẻ ở trên mặt đất bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng. Trong nháy mắt đã cao lớn tới bả vai, bắt đầu liên kết với nhau tạo thành một đám lớn như là lá chắ.

Những thực vật này càng ngày càng cao, hơn nữa còn đang điên cuồng lấy ra máu tươi đang chảy xuôi ở trên mặt đất, những cái gai nhọn hoắt sinh ra ở trên nhánh cây. Thậm chí còn có một chút lá cây không ngừng chấn động, phát ra âm thanh, giống như là đang tru lên một cách đầy khát khao vậy.

Những đầu quái vật được triệu hoán ra kia nhất thời có chút bối rối, loại phản ứng này chỉ thuần túy là gặp phải yêu tộc nguyên thủy. Chỉ sợ bọn chúng so với những thực vật này còn cường đại hơn nhiều. Thế nhưng một khi gặp phải yêu tộc Thần Châu thả ra khí tức thì những quái vật này vẫn sẽ cảm thấy sợ hãi a.

Nhất thời, ở phía Địa Ngục quân đoàn lần đầu tiên xuất hiện tình trạng hỗn loạn. Mỗi một đầu quái vật cũng không dựa theo lộ tuyến vốn có để tiến lên mà bắt đầu xung đột lung tung.

Tô Kính cũng không nghĩ tới sẽ có hiệu quả như vậy. Dĩ nhiên, hiệu quả này nhất định là chuyện ngoài ý muốn. Ở khu vực của đám quái vật, những thực vật kia là tồn tại tương đối đặc thù, là những hạt giống cao quý nhất.

Những Thụ Yêu này nuốt máu của quái vật và binh lính, không cẩn thận còn sẽ xảy ra đột phá biến dị nào đó. Cho nên cũng không thể coi nó như là bình thường. Không có mấy trăm trận chiến dịch để khảo nghiệm, Tô Kính tuyệt đối sẽ không đưa ra bất luận kết luận gì. Hắn cũng không có nói những thực vật này có thể khắc chế được quái vật Tà Thần.

- Nguyên thúc thúc, ngài nói xem. Hiện tại ta bắn một phát Ngũ Hành đại pháo, không biết sẽ như thế nào a?

Tô Kính đột nhiên hỏi Nguyên Thiên Y một cuâ.

Nguyên Thiên Y ngây ra một lúc, Ngũ Hành đại pháo của hắn được đặt ở trên chiến hạm, không có cách nào tháo dỡ ra được. Bất quá ngay sau đó hắn đã hiểu ra. Tô Kính tự mình bán ra Ngũ Hành đại pháo, đương nhiên cũng có thể tự mình có biện pháp đổi lại loại phương thức sử dụng. Hắn cũng không có chần chờ, mà lập tức nói:

- Hướng về phía trung quân của đối phương bắn xuống. Tất cả Ngọc Thạch tiêu hao đều là do ta xuất.

Tô Kính mỉm cười ra lệnh, Lục đạo Thần Binh quân mai phục ở phía nam lập tức phân phối ra công trình doanh duy nhất, bắt đầu hoàn thiện pháo đài. Nền pháo đài đã được chế tạo, bộ phận phiền toái nhất cũng đã xây dựng xong. Chuyện còn lại chính là cài đặt đại pháo. Công trình doanh chỉ dùng năm phút đồng hồ đã có thể làm xong mọi chuyện chuyện còn lại, sau đó lại căn cứ vào mục tiêu của Tô Kính cho mà phát động công kích.

Nam tử trên đầu có hai cái sừng kia bỗng nhiên trong lòng sinh ra cảm giác lạnh lẽo. Hắn thúc dục tọa kỵ, muốn đi về phía trước. Thế nhưng lúc này lại phát hiện ra tứ chi của tọa kỵ bỗng nhiên quỳ trên mặt đất, run rẩy không thể động đậy được. Nam tử này không có một chút do dự nào mà dịch chuyển tức thời, lướt ra khoảng cách hơn trăm trượng. Mà lúc này vị trí trước đó của hắn đã bị một đạo quang mang năm màu đánh trúng.

Đường kính của đoàn quang mang kia vượt qua hơn mười trượng, nện xuống từ phía sau. Tất cả người phía sau vị trí trung quân đều hóa thành tro bụi. Bởi vì ở vị trí trung quân này, cường giả chân chính cũng chỉ có một người như hắn mà thôi, ngay cả như vậy, mấy trăm tùy tùng của hắn cũng không phải là kẻ yếu, thế nhưng toàn bộ mọi người trong nháy mắt lại hóa thành tro tàn?

Nam tử này rất là kinh ngạc, hai mắt nhìn về phía phương hướng Ngũ Hành đại pháo bắn ra, trongl òng như có điều suy nghĩ.

Tọa kỵ đã bị phá hủy, con đường đạt được lực lượng của hắn đã bị chặn đứng. Nếu như tiếp tục chiến đấu mà nói, bất quá cũng chỉ tiêu hao nhiều thêm một chút lực lượng của địch nhân mà thôi. Nghĩ tới đây, hắn phát ra một đạo thanh âm trầm thấp, từ trong cổ họng vang vọng ra ngoài, từng đạo phù văn ý nghĩa sâu xa ngưng tụ ra ở sau lưng của hắn.

Khí tức tử vong lập tức phóng lên cao, khi hắn đang muốn bố trí trận pháp thì lại bị Ngũ Hành đại pháo kia đánh trúng. Tất cả năng lượng đột nhiên co rút lại bên trong, sau khi tạo thành trạng thái chân không lại bỗng nhiên tạo thành một điểm bắn ra bên ngoài.

Oanh!

Một rãnh to phương viên hai trăm trượng đột nhiên xuất hiện ở trên chiến trường, chung quanh cái rãnh to này. Tất cả mọi thứ ở trong phạm vi bán kính năm dặm ở trên mặt đất đều bị sóng xung kích quét ngang không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi.

Nam tử có hai sừng trên đầu bị quét ngang ra ngoài. Thế nhưng hắn cũng không có bị thương, sắc mặt vô cùng khó coi giống như là một đống phân vậy. Lúc này trung quân mà hắn chỉ huy cũng đã hôi phi yên diệt ở trong lần công kích này rồi.