Hồng Liên Bảo Giám

Chương 945: Chu gia (2)




Thế nhưng sau khi bị đánh một cái đã lại kinh sợ như vậy. Nếu như đối phương tức giận phản kích, như vậy Lâm Tạ Hồng cũng rất vui vẻ rat ay a.

Lực lượng mà Tô Kính để lại cho nàng cũng không nhiều lắm. Thế nhưng khi Kim Ngọc Phù Đồ hải chiến mà nói, không phải là dựa vào số lượng binh lính, mà là dựa vào trận pháp, Ngọc Thạch, một ít Luyện Khí sĩ và một lượng lớn Khôi Lỗi.

Hơn nữa, coi như địch nhân đã đi lên Kim Ngọc Phù Đồ thì cũng không có tác dụng. Trên các khu vực của Kim Ngọc Phù Đồ đều có lực lượng pháp tắc khác nhau. Không có người nào có thể lập tức thích ứng được. Mà ở bên trên Kim Ngọc Phù Đồ lại có quá nhiều tân binh a. Bọn họ được phân chia ở các khu vực khác biệt, không có liên quan tới nhau. Địch nhân muốn đánh hạ Kim Ngọc Phù Đồ, như vậy chẳng khác nào phải đối mặt với số lượng binh sĩ vượt qua ba trăm vạn. Đây là lực lượng mà nàng có thể điều động, cũng là lực lượng tạo thành lực chiến đấu của nàng.

Nếu là ngay cả pháo hôi cũng tính toán vào mà nói. Như vậy chỉ sợ cho dù đối phương có trăm vạn đại quân thì nàng cũng có thể dựa vào ưu thế số lượng mà thủ thắng. Ở trên Kim Ngọc Phù Đồ, khu vực tương đối nhỏ hẹp, chỉ có lực lượng tuyệt đối tiến vào thì mới có thể đạt được ưu thế mà thôi.

- Giám thị bọn họ.

Tô Kính không có kiên nhẫn nghe nàng nói xong. Lâm Tạ Hồng không an phận, hắn cũng không thể phụng bồi với nàng được. Nếu như Chu gia khuất phục, như vậy cứ để cho chính bọn hắn đi đánh chiếm a. Tấn công Địa Ngục tam đảo ở phương hướng khác, ít nhất cũng phải trải qua sáu hòn đảo trở lên. Hơn nữa khi tấn công hai cánh cũng phải đề phòng, bởi vì sẽ có hơn hai mươi hòn đảo cần phải nhằm vào.

Chu gia không có kinh nghiệm trên chuyện này. Cho nên khi đối phó với người của hai mươi mấy hòn đảo này sẽ phải đầu rơi máu chảy. Cho nên nếu như muốn tới hạch tâm của địa ngục tam đảo, như vậy ít nhất Chu gia cũng phải bị hành hạ gần hai tháng.

Mà muốn tấn công từ một hướng khác của Địa Ngục tam đảo, nhất định sẽ phải có một quá trình rất là rườm ra. Thậm chí đối phương sẽ còn xuất binh ngăn cản. Cho nên Chu gia làm như vậy sẽ làm giảm bớt áp lực nhất định ở phương hướng của hắn. Đây cũng là một chuyện tốt.

Chu gia nguyện ý coi tiền như rác, như vậy Tô Kính cũng giơ tay hoan nghênh. Bản thân hắn đang lo không nỡ hy sinh binh lực trong tay thì lại có người đi tới hỗ trợ, lại là Chu gia có quan hệ không tốt với hắn.

Ông trời già có mắt a, Tô Kính không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi cười cái gì vậy?

Vô Ưu công chúa nói:

- Nếu như Chu gia tiêu hao quá lớn, đối với đế quốc cũng không phải là một chuyện tốt.

- Đối với ta là chuyện tốt là được rồi. Hừ, nếu không phải sư muội cường ngạnh thì bọn họ đã chiếm hải đạo trước rồi xông tới đây rồi. Đến lúc đó chúng ta sẽ xử lý như thế nào đây?

- Ngốc, ngươi thực sự cho là Chu gia có thể đánh hạ được Địa ngục tam đảo hay sao? Bọn họ sẽ không dùng hết toàn lực a. Sau khi chúng ta đánh hạ, bọn họ sẽ yêu cầu chia một ít lợi ích. Mà việc duy nhất mà bọn họ phải làm, chính là chiếm cứ một ít đảo nhỏ ở vòng ngoài.

Tô Kính cười to, nói:

- Một xu ta cũng sẽ không nhường lại cho đám người Chu gia này, nếu như không phục thì cứ tới chiến.

- Ách...

Vô Ưu công chúa không nghĩ tới Tô Kính lại trả lời như vậy.

- Như vậy nếu như gia tộc khác có ý kiến thì chúng ta phải nói như thế nào đây?

- Ta sẽ mở Kim Ngọc Phù Đồ rồi đi qua đó. Quấy nhiễu bọn hắn đánh hạ hòn đảo, tìm một khối đá ngầm để chiếm lĩnh, sau đó lại yêu cầu chia lãi lợi ích ở trên đảo.

- Ngươi đang muốn tiền mà không muốn mạng a!

Mộ Ngân Mâu không nhịn được phải nói một câu.

- Không sai, ta đang muốn tiền mà không muốn mạng a. Vấn đề là, ai dám tới lấy mạng của ta chứ? Ta là Phò mã đương triều a!

Tô Kính nhìn Vô Ưu công chúa, Vô Ưu công chúa cũng khẽ hừ một tiếng, trong lòng có chút vui vẻ.

Nàng biết, Tô Kính đang nói cho Đường Hà và Mộ Ngân Mâu nghe. Có mấy lời phải nói rõ, thân phận của Tô Kính đã khiến cho liên minh có thể làm ra rất nhiều chuyện, cũng có chút thủ đoạn khác biệt với mọi người.

Tỷ như cục diện bây giờ, nếu như không phải có Tô Kính mà nói, như vậy những người còn lại cũng không có biện pháp khác để xử lý.

Đừng nhìn Khương Vô Ưu là công chúa, thế nhưng dùng thân phận của nàng cũng không thể dùng danh nghĩa của hoàng thất để áp chế cửu đại gia tộc. Nếu không mà nói, cửu đại gia tộc cũng sẽ có ý kiến rất lớn. Mà Tô Kính là phò mã gia, có thân phận nửa hoàng gia, như vậy lại có chút khác biệt. Đối với Khương thị nhất tộc mà nói, Tô Kính là ngoại thích a.

Đường Hà và Mộ Ngân Mâu ở Đường gia và Mộ gia, cũng không có địa vị mang tính quyết định. Đối với bọn họ mà nói, người của Chu gia sẽ càng không để ý. Hai gia tộc cũng sẽ không vì hai tiểu bối này mà khai chiến cùng với Chu gia.

Lại nói Đường Hà và Mộ Ngân Mâu muốn mưu cầu độc lập, cho nên sự ủng hộ của gia tộc cho bọn họ sẽ có hạn. Một khi toàn lực ủng hộ bọn họ mà nói, như vậy lợi ích của liên minh cũng sẽ không tồn tại nữa.

Đối với Tô Mộ mà nói, cũng không phải là không có biện pháp xử lý chuyện này. Nàng vẫn có thân phận trưởng lão của Tô gia, nếu như khai chiến cùng Chu gia mà nói, sẽ bị người ta nói là thù riêng, ảnh hưởng tới đại kế của đế quốc.

Thế nhưng nếu như phò mã gia như Tô Kính buông tay buông chân, như vậy sẽ khiến cho người của Chu gia không thể làm gì khác hơn được.

Nếu như đánh Tô Kính mà nói thì sẽ chọc giận tới một đống người. Thân phận của Lâm Tạ Hồng còn đó, mọi người cũng đều rõ ràng, đó là đệ tử duy nhất của Tiêu Dao Hầu a. Nếu như khai chiến với Lâm Tạ Hồng mà nói, không có người nào dám giết nàng. Mà Lâm Tạ Hồng đã là cường giả Kim Đan. Nếu như ngươi đã không dám động vào nàng mà nói. Như vậy chỉ sợ cho dù nàng chỉ là một Kim Đan nhất trọng thì cũng đủ để khiến cho người ta nhức đầu rồi.

Huống chi nếu Lâm Tạ Hồng đã dám động thủ thì cũng đã nói rõ trong tay nàng có ưu thế binh lực tuyệt đối. Kim Ngọc Phù Đồ bao phủ hơn vài chục dặm, nhìn qua cũng rất là đáng sợ.

Người của Chu gia không có điên, bọn họ không phải là người của Lý gia, sẽ không làm chuyện mà bọn họ không nắm chắc.