Hồng Liên Bảo Giám

Chương 925: Nguyên gia xuất thủ (hạ) (1)




Bên của Nguyên Thiên Y không có Huyền Vũ hạm. Thế nhưng lại có Kim Cương thuyền tương tự với Thanh Long hạm. Đây là đồ chơi của Phật Môn, cũng giống như Thanh Long hạm vậy. Chi phí cũng không tính là quá cao. Thế nhưng nếu như kết hợp với năng lực phòng ngự của Huyền Vũ hạm, như vậy cũng coi như là một loại chiến hạm đa dụng.

Nguyên gia không có nhiều vật liệu gỗ cường hãn như thứ mà Thụ Yêu cung cấp. Cho nên khí kiến tạo chiến hạm không thể tiêu tiền như nước giống như là Tô Kính được.

Kim Cương chiến hạm là binh khí cấp hai của Phật Môn, ở bên trong binh khí cấp hai cũng không được coi như là ở gần top đầu. Thế nhưng lại là thứ giá rẻ nhất ở trong đám binh khí cấp hai, cũng là loại kiên cố nhất. Từ đó đã có thể thấy được lực công kích Kim Cương chiến hạm sẽ có chỗ không đủ.

Bất kể là môn phái nào luyện chế ra chiến hạm, tất sẽ phải toàn thân hài hòa, trận pháp bên trong đó cũng không thể xung đột, như vậy mới kiên cố dùng bền được. Sở dĩ Phi Xà hạm của Tô Kính cao quý, không phải là bởi vì không ai có thể phỏng chế được. Mà là giống như cho dù có chế ra được thì hiệu quả cũng rất là khác biệt, có khả năng lực công kích tương đương thế nhưng lực phòng ngự lại không được. Nếu như lực phòng ngự đủ thì tốc độ bay lại vừa chậm vừa thấp.

Cuối cùng còn có vấn đề phí tổn sử dụng. Phi Xà hạm, Luyện Khí ty của hoàng gia tùy thời đều có thể phục chế ra được thứ tương tự. Thế nhưng phí tổn để duy trì chỉ sợ sẽ gấp năm lần trở lên so với của Tô Kính, tuổi thọ khi sử dụng càng rớt xuống thảm hại, thời gian rút ngắn hơn gấp mười lần.

Mà Kim Cương chiến hạm mà Nguyên gia luyện chế ra, hiển nhiên đã được cải tạo qua, hơn nữa còn cải tạo vô cùng khá. Phí tổn duy trì cũng được khống chế, lực công kích cũng tăng lên. Đây chính là trang bị đắc ý của Nguyên gia, nếu như không phải Phi Xà hạm của Tô Kính và Phi Ngư hạm của Luyện Khí ty hoàng gia đều cực kỳ đặc thù, lại thích hợp với viễn chinh thì Nguyên gia cũng sẽ không mua sắm một lượng lớn mà sẽ kiên trì sử dụng chiến hạm của mình luyện chế ra a.

Nguyên gia vốn lấy luyện khí để tăng trưởng, ở tỏng cửu đại gia tộc không có nào một nhà nào là không từng mua qua binh khí của bọn hắn.

Kim Cương chiến hạm dài sáu mươi trượng, tương đối khổng lồ. Ở đầu hạm là một đám nỏ lớn màu vàng, phía trên có một cái rương hình chữ nhật bằng gỗ, hoa văn phức tạp bao trùm. Có một cái giá đặc biệt, trực tiếp kết nối với trên bong thuyền, giống như là một cái vòi sứa vậy.

Bạo liệt phù của Nguyên gia một khi phát ra sẽ bắn ra mũi tên bằng kim loại, có thể tiến hành công kích giống như bùa chú của đạo môn vậy.

Tô Kính cũng rất muốn có được loại vũ khí này, đáng tiếc đây chính là một trong những cơ mật hạch tâm của Nguyên gia. Coi như có thu thứ này vào tay, Tô Kính lại có lục đạo thần giám thì cũng không có biện pháp nào phá giải được.

Tham thì thâm, Tô Kính tự an ủi mình như vậy. Sau đó hắn cho thủ hạ đi lên Kim Cương chiến hạm, đặt một cái giá ở trên đuôi thuyền, mà bên trên cái giá chính là năm cái Kích Quang Phù Văn pháo.

Đây là phòng dùng trang bị. Phòng ngừa cường giả địch nhân tiếp cận từ phía sau lưng, hoặc là công kích từ trên bầu trời. Còn lại, trên chiến hạm còn có các vũ khí khác hoặc là nhân thủ đầy đủ, mà bản thân Kim Cương chiến hạm, là chiến hạm cấp thấp. Cho nên không thể nào trên mỗi một chiến hạm đều có Luyện Khí sĩ cảnh giới Kim Đan trấn thủ được.

Vốn chỗ này là của Tinh Thi nỏ pháo, hiệu dụng của nó cũng không khác gì nhau, chẳng qua chỉ là năng lực bắn xa của Tinh Thi nỏ pháo không đủ, một khi mũi tên của tiêu hao sạch sẽ thì Kim Cương chiến hạm ẽ mất đi tầng phòng ngự này. Khi đó rất dễ bị địch nhân trèo lên lên chiến hạm rồi đánh chiếm.

Sau khi sửa đồi lần nyaf Tô Kính cũng đã đại khái biết được thực lực của Nguyên gia hạm đội. SO với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn gấp mấy lần, hơn nữa nhân thủ lại đầy đủ, cũng không phải là không có bao nhiêu binh sĩ, mà là do trinh sát của chiến hạm hắn điều tra có chút sai sót.

Khi bóng đêm phủ xuống, Nguyên gia hạm đội đi theo con đường mà đả thông đã Tô Kính về phía trước, đi tới gần Địa Ngục tam đảo.

Đồng hành với bọn hắn còn có hai mươi bốn chiếc chiến hạm của đám người Tô Kính, trong đó có hai mươi chiếc đều là Huyền Vũ chiến hạm, tổng cộng có hai mươi vạn binh sĩ. Tùy thời có thể chuẩn bị xâm nhập. Nếu như Nguyên gia có thể một hơi xông lên Địa Ngục tam đảo, như vậy bên Tô Kính cũng sẽ lập tức chi viện cho đối phương.

Muốn tiến vào trong Địa Ngục tam cũng không có lựa chọn quá tốt gì. Con đường này gần bờ biển nơi, bên cạnh lại gần một ngọn núi lửa. Cho dù bờ biển có địa thế bằng phẳng, thế nhưng cũng không thích hợp đi qua từ nơi này. Sau khi đi tới nhất định phải vòng qua núi lửa thì mới đi vào trong đó được.

Bên phải là một cái hải cảng nhỏ, nếu như tấn công từ nơi này, so sánh đánh chiếm bờ biển trước đó còn dễ dàng hơn.

Hải Cảng này gần như đã hoang phế, trên mặt biển còn có những cây cột đá khổng lồ, bên trên có xích sắt xuyên qua, phong tỏa hải cảng lại. Ở trong hải cảng có sáu cái mô hình nhỏ của chiến hạm. Trên chiến hạm không có dấu hiệu có ai hoạt động, trên lục địa thì có hai tòa tháp cao. Bên trong có một ngọn hải đăng, có ngọn đèn lập lòe. Tòa tháp còn lại thì không khí rất là trầm lặng.

Trước đó bọn hắn đã điều tra, cho nên cũng đã sớm xác định ra được. Nơi này không có quân chính quy đóng, thế nhưng bởi vì là ở phía sau hải cảng cho nên ở hai bên, mỗi một bên đều có hơn hai mươi vạn quân trú đóng. Ở trên sáu cái chiến hạm này cũng đã tháo dỡ toàn bộ vũ khí, có lẽ cũng chỉ dùng để đánh cá mà thôi.

Nếu như tiến vào từ chỗ này sẽ không có bao nhiêu sức chống cự, tổng cộng cũng chỉ có mấy trăm địch nhân mà thôi. Chẳng qua đều là địch nhân đóng quân ở chung quanh, vô luận tấn công từ phương hướng nào thì đều phải chuẩn bị tinh thần bị hai phương khác đả kích ngược lại.

Đương nhiên Nguyên gia cũng đã sớm biết lợi hại trong đó, chỉ bất quá hải cảng bỏ hoang này cũng không có binh khí chiến tranh cỡ lớn. Khi xông vào sẽ càng thêm thong dong, không cần tử vong bao nhiêu người là có thể chiếm lĩnh được. Hơn nữa còn có thể nhanh chóng củng cố. Nguyên gia cũng không có ý nghĩ một lần đánh thẳng vào trung tâm, mà là muốn từ phía bên ngoài đánh vào, sau khi tạo ra một cứ điểm vững chắc rồi mới từ từ mưu đồ.