Đúng vậy, năm ngàn Vu sư này chính là nhân sĩ tẩy não chuyên nghiệp, có thể bắt người Tà Thần quốc độ làm tù binh, biến thành chiến sĩ pháo hôi của mình. Sau đó lại công kích ngược trở lại người của Tà Thần quốc độ.
Vu sư không thể nào hoàn toàn khống chế một nhóm người cả đời, thế nhưng nếu như khống chế mười mấy năm thì không thành vấn đề. Mà binh sĩ pháo hôi, bình thường sống không quá một năm, mười mấy năm cũng đã là quá dài rồi.
Đầu cơ trục lợi, hết lần này tới lần khác, những Vu sư này đều trở thành thứ giúp cho Tô Kính.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng rất là bất đắc dĩ, đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ. Suy nghĩ xem mình có nên lợi dụng tài nguyên của gia tộc một chút, lại đi thu phục một ít nhỏ thế lực hay không. Cho dù là liên minh thì cũng không phải là ăn chung nồi. Khi phân phối ích lợi vẫn phải dựa theo xuất lực bao nhiêu để tính toán.
Nếu như có thể kéo thêm nhiều người gia nhập liên minh hơn một chút. Như vậy chỗ tốt mà cuối cùng bọn hắn đạt được sẽ tăng lên rất nhiều. Chuyện này so với tự mình liều chết liều sống đi chiến đấu còn có hiệu suất cao hơn nhiều.
Hạm đội của Thiết gia là một hạm đội thống nhất ở trong quân, tạm thời thuộc về dưới trướng của Tô Mộ. Càng quan trọng hơn đó là... Một chi hạm đội của Nguyên gia cũng không kém nhiều lắm cũng đang đến, ước chừng nửa ngày sau sẽ đến.
Dưới sự thương lượng của đám người Tô Kính, lại để cho Vô Ưu công chúa đi làm chuyện này chứ không phải là Tô Kính. Như vậy hiệu quả sẽ càng tốt hơn một chút. Năm người đã sớm đạt thành hiệp nghị, khi đối mặt với địch nhân thì Tô Kính là minh chủ. Thế nhưng khi đối mặt với những thế lực khác thì thân phận của năm người sẽ chuyển đổi, tỷ như lúc đối mặt với Nguyên gia, có thể để cho Vô Ưu công chúa làm Minh Chủ lâm thời vậy.
Nếu như có gia tộc giao hảo với Đường gia xuất hiện, như vậy Đường Hà cũng có thể đứng ra nói chuyện một chút.
Vô địch hạm sau khi được Kim Ngọc Phù Đồ cải tạo cũng không có xuất hiện. Bởi vì thứ này quá hấp dẫn lòng hiếu kỳ của người khác. Soái hạm của Vô Ưu công chúa trở thành địa điểm để hạm đội chủ soái của Nguyên gia tới tập hợp.
Phân hạm đội này của Nguyên gia là năm chiếc Phi Xà hạm, so với số lượng điều tra được còn nhiều hơn. Cả Nguyên gia, tổng cộng đã đặt hàng mười hai cái, chi phân hạm đội này rất có thể là một chi lực lượng gần với hạm đội chủ lực của Nguyên gia.
Chi hạm đội này có quy mô khổng lồ, đoán chừng bên trên có hơn hai trăm vạn binh sĩ. Đây chính là đội quân chủ lực của cửu đại gia tộc a. Một phần còn lại của Nguyên gia hẳn là còn có nhiều chiến sĩ hơn. Hơn nữa cũng không giống như chi quân đội này. Bề ngoài chỉ dẫn theo chưa đầy ba mươi vạn tân binh vừa mới chiêu mộ.
Thống soái của chi hạm đội này là một Luyện Khí sĩ thoạt nhìn mái có chút muối tiêu. Bề ngoài như vậy đã nói rõ cuộc đời này của hắn cũng khó có thể trở thành tiên nhân được. Mà cảnh giới của tên Thống soái này cũng không được coi là cao, đối với thủ hạ mà nói, thậm chí còn có chút ít thấp. Chỉ có tu vi Kim Đan tứ trọng mà thôi.
Bởi vì là Vô Ưu công chúa triệu kiến, lại có Tô Kính tiếp khách. Cho nên người của Nguyên gia cũng không có tính cảnh giác mạnh là bao. Trừ tên Thống soái lớn tuổi ra, hắn còn dẫn theo mười mấy đệ tử trẻ tuổi của Nguyên gia. Trừ những người này ra thì cũng chỉ có một cường giả Kim Đan thất trọng đi theo mà thôi.
Ở bên trong đại gia tộc, chuyện như vậy cũng rất là thường gặp. Năng lực chỉ huy quân đội của tên Thống soái này có lẽ là tương đối xuất chúng, mà cường giả Kim Đan thất trọng kia thì toàn tâm toàn ý tu hành.
Tên cường giả kia khẽ thi lễ với Vô Ưu công chúa, miệng hô một tiếng công chúa.
- Nguyên Thiên Y, ta từng nghe phụ thân nói tới ngươi. Nếu như không phải trong lúc tu hành xảy ra một ít chuyện thì ngươi rất có hi vọng tấn cấp Kim Đan cửu trọng a.
Vô Ưu công chúa mỉm cười nói.
Vẻ mặt của Nguyên Thiên Y có chút buồn bã, năm đó hắn cũng là thiên tài ít có của Nguyên gia. Thế nhưng lại bởi vì một lần ngoài ý muốn cho nên Luyện Khí xảy ra sự cố, cơ hồ gần như mất mạng. Sau đó tiến cảnh của hắn cũng trở nên tương đối chậm chạp. Khi trở thành Kim Đan thì đã hơn sáu mươi tuổi. Hắn biết cuộc đời này mình vô vọng trở thành tiên. Cho nên dứt khoát chuyên tâm nghiên cứu binh pháp, mong đợi có một ngày nào đó có thể vì đế quốc mà làm ra một chút chuyện. Lọt vào mắt xanh của thiên ý.
Đối với hắn mà nói, đây là thống khổ mà vĩnh viễn hắn không có cách nào tránh khỏi được.
- Bất quá lần này viễn chinh Tà Thần quốc độ, đối với ngươi mà nói, lại là cơ hội rất tốt a.
Đây là lời khách sáo, mà cũng là lời nói thật. Nguyên Thiên Y nghiêm túc nói
- Công chúa gọi ta tới đây là có gì phân phó hay sao?
Hắn cũng đang khách sáo, đương nhiên Vô Ưu công chúa không có biện pháp chỉ huy hắn làm việc. Trừ Hoàng Đế ra, chính là nhiếp chính vương, ở dưới tuyệt đại đa số tình huống bình thường. Nàng cũng không thể ra lệnh cho hắn làm gì.
- Không dám. Là Phù Không chiến hạm của Tô Kính phát hiện ra hạm đội của Nguyên gia các ngươi. Vừa vặn nơi này lại có đảo quốc, Tà Thần chiếm cứ. Chỗ chúng ta lại không có quá nhiều Tê Liệt chi tiễn, cho nên ta muốn hỏi một chút. Hỏi xem các ngươi có lượng dư thừa nào đó hay không. Nếu có thì chúng ta sẽ ra giá cao để mua a.
Trong lòng Nguyên Thiên Y có chút không vui, thế nhưng hắn cũng không dám ngay mặt trách cứ công chúa. Mua Tê Liệt chi tiễn? Chỉ vì chuyện này mà để cho hạm đội của ta vượt qua khoảng cách vạn dặm chạy tới nơi này? Chỉ là đi làm một món sinh ý thôi sao?
Thế nhưng khi hắn nhìn thấy Vô Ưu công chúa đang mỉm cười nhìn hắn, ở trong ánh mắt có một chút tàn bạo, trong lòng hắn bỗng nhiên khẽ động.
Ài, hắn quả thực quá hồ đồ. Nhất định là Tô Kính bởi vì liên quan tới mẫu thân hắn cho nên mới gọi ta tới đây. Nơi này có Tà Thần chiếm cứ, Tê Liệt chi tiễn trên người bọn họ không còn nhiều lắm, để cho ta tới đây chia sẻ. Lại cùng nhau tấn công cái đảo quốc này a.
Nếu không, đương nhiên công chúa có thể đợi bên đế quốc phân phối vật liệu tới đây, cùng lắm cũng chỉ chờ hai ba tháng. Chỉ cần có một Kim Đan cường đại bay qua là xong.