Hồng Liên Bảo Giám

Chương 808: Bất ngờ liên tiếp (2)




Trí tuệ của người khổng lồ, không hơn. Hắn cũng chưa từng nghĩ qua, nếu như kẻ địch có thể đồng thời phát ra trăm nghìn đạo công kích, cho dù hắn không rời đi trận pháp bảo vệ, cũng không ngăn cản nổi.

Kết quả Tô Kính nhìn thấy được người khổng lồ rõ ràng chiếm ưu thế thật lớn, nhưng không thể một miếng ăn trọn kẻ địch, mà để cho chiến sĩ này dẫn dắt chí ít hơn bốn mươi vạn chiến sĩ Tiên Cảnh thoát khỏi vòng vây khốn lao ra ngoài.

Cái này quá không hợp lý. Cường giả Tiên Cảnh tử thương hơn phân nửa. Nếu như những người khổng lồ cùng nhau truy kích, đừng nói là bốn mươi vạn người, Tiên Cảnh có thể thoát đi được bốn vạn người cũng đã là kỳ tích.

Cơ hội tốt như vậy, lại bỏ qua. Tuy rằng bắt đầu từ chiến thuật mà nói, là một sai lầm cực lớn. Chỉ có điều đối với người khổng lồ mà nói, không phải là kết quả xấu nhất.

Bởi vì nếu như bọn họ thật sự truy kích, Tô Kính có thể ngồi mát ăn bát vàng. Hai bên lại chém giết tiếp. Người chết càng nhiều, Tô Kính thu thập lại càng dễ dàng.

Tô Kính sử dụng khôi lỗi giấy theo dõi. Khi thấy chiến sĩ này dẫn đại quân, một đường quanh co, từ trong thành trốn ra, xuyên qua từng khoảng không gian. Nửa đường bị ngăn chặn cũng không ít lần. Những âm binh từ trong thành thị tản ra, cũng không có người chỉ huy, chỉ là theo bản năng đi công kích đội quân Tiên Cảnh.

Ở trước khi đại quân Tiên Cảnh tiến vào Tu La Thành, bởi vì có rất nhiều cường giả áp chế, cho nên âm binh đều ngủ đông. Hiện tại cường giả tiêu tan, âm binh lại vùng lên. Đọc đường đi này, đội quân của Tiên Cảnh bị đánh tơi bời, thảm không nói nổi.

Chờ tới khi bọn họ đi tới địa điểm Tô Kính vạch ra trước đó, thám báo phía trước đã có phần không nhịn được, không ngờ không có phát hiện ra trận pháp được Tô Kính bố trí.

Đẳng cấp của bọn họ có thấp mấy, cũng có thể thoáng cảm giác được điểm không thích hợp, tạm thời dừng chân mời Luyện Khí Sĩ cảnh giới Kim Đan tới xem một chút. Cũng chỉ là chuyện làm chậm trễ ba phút năm phút. Kết quả thám báo một đường thông qua, vẫn không hề cảnh báo gì.

Tô Kính nhìn thấy tất cả ở trong mắt, than thở:

- Chim sợ cành cong.

- Ca, có ý gì?

Tô Mộ hỏi.

Lần này Tô Kính cũng không có hàm hồ, giải thích cho Tô Mộ về thành ngữ. Ánh mắt Tô Mộ sâu thẳm, không tiếp tục hỏi nữa.

Hơn một ngàn chiến sĩ bay, lúc này đã rơi xuống đất. Rắn mối màu sắc rực rỡ cũng không phải là sinh vật quá am hiểu về bay. Hơn nữa rừng rậm ở đây biến mất, không thể mượn lực lượng của Tiên Cảnh, bọn họ bay lại đặc biệt cực khổ.

Những chiến sĩ từ không trung hạ xuống mặt đất. Mới vừa đến mặt đất, chiến sĩ này cũng cảm giác được có điểm không thích hợp, lập tức hạ mệnh lệnh kết trận. Hơn ba mươi giây, tinh nhuệ chạy trốn ra được, lại tập kết thành hơn một trận pháp hình đa giác, giống như lkà chín hình thoi dây dưa cùng một chỗ.

Chỗ rất nhiều hình thoi giao hòa là những Luyện Khí Sĩ còn lại.

Tô Kính nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trong lòng cũng có chút xúc động. Đội quân cường đại mấy đi nữa, nếu như không có thống soái giỏi, cũng chỉ là uổng công. Vừa rồi đã gặp phải một pháo. Bây giờ còn dám tập kết tinh nhuệ?

Binh sĩ thao diễn thật ra rất hợp cách. Đáng tiếc đầu óc lại hỏng rồi.

Lúc này Tô Kính hạ lệnh. Đầu tường thành có ánh sáng năm màu rực rỡ sáng lên. Một pháo bắn ra. Đại pháo ngũ hành trực tiếp bao trùm trận pháp có ít nhất hơn ba vạn người tạo thành này.

Lần này, là quần công.

Nơi trọng yếu của trận pháp, mấy Luyện Khí Sĩ cảnh giới Kim Đan cảm giác được nguy hiểm bay lên trên trời cao. Tô Kính ngắm chuẩn một người. Một mũi tên bắn tới. Phía sau đầu Luyện Khí Sĩ này có một đạo ánh sáng màu vàng bay lên, đánh rơi mũi tên Địa Long Nỏ của Tô Kính.

Miệng Luyện Khí Sĩ này phun ra máu tươi, lại dùng phi kiếm bản mệnh đánh bay phù tiễn của Tô Kính, khiến cho phi kiếm bản mệnh bị một ít tổn thương.

Hắn ngã rơi xuống mặt đất. Uy lực còn sót lại đại pháo ngũ hành, với cường độ ánh sáng rực rỡ cực cao chợt lóe lên trên người hắn, lại khiến cho trang bị trên dưới toàn thân hắn lập tức biến mất không còn.

Trang bị của cường giả Kim Đan này nghèo nàn đến cực điểm, còn có thứ đẳng cấp pháp bảo.

Ở đế quốc Đông Tần, chỉ cần là người thành tựu Kim Đan, tất nhiên là pháp khí đầy người. Có bối cảnh Kim Đan, nhất định sẽ có một đạo khí bên người.

Trên người cường giả Kim Đan này ngay cả pháp khí cũng không có. Một thanh phi kiếm bản mệnh là để giết người, không phải là trang bị phòng ngự. Lĩnh vực Kim Đan của hắn cũng không chống đỡ được đại pháo ngũ hành công kích.

Ầm!

Tô Kính nhìn thấy được, giống như một mặt trời sáng lên trên mặt đất. Cường giả Kim Đan này không biết thế nào, lại tự bạo. Ai biết hắn dùng bí pháp gì. Không xử lý tốt, kết quả khiến cho một Kim Đan, trong nháy mắt đổ sụp xuống, lùi về đi, sau đó mở rộng ra.

Bản thân Kim Đan có mức kiên cố vượt xa bất kỳ vật chất nào. Thời điểm đổ sụp vào phía trong, lại phát sinh ra năng lượng cực kỳ khổng lồ. Khi loại đổ sụp này không thể tiếp tục, thời gian bắn ngược, phát sinh nổ mạnh, thật sự đáng sợ tới cực điểm.

Thông thường trong tiểu thuyết nói, Kim Đan tự bạo, ở thế giới này là chuyện rất khó hoàn thành. Chí ít Luyện Khí Sĩ trước mắt này chết làm không được. Đây hoàn toàn là một sự bất ngờ.

Trái lại là yêu đan của Yêu tộc, không có vững chắc như Kim Đan nhân loại. Trừ khi loại huyết mạch đặc biệt này của Tô Mộ hình thành yêu đan, Yêu tộc bình thường ngưng kết nội đan, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ nát.

Hậu quả mặt trời nổ mạnh trên mặt đất, chính là đại quân Tiên Cảnh lại một lần nữa gặp phải tổn thương không thể thừa nhận nổi. Hơn mười vạn đội quân mặt sau ngược lại cũng không có vấn đề gì. Vởi vì khoảng cách quá xa, bọn họ chỉ bị sóng xung kích công kích, thổi bay mấy trăm binh sĩ chạy trốn ở phía trước. Lần này trong vụ nổ mạnh, đội quân chiến sĩ bay dẫn đầu gần như là bị tiêu diệt hoàn toàn.

Chiến sĩ này khởi động vòng ánh sáng bảy màu bảo vệ bản thân. Còn có hai cường giả Kim Đan bên cạnh, đồng thời triển khai lĩnh vực. Trong nháy mắt hào quang và lĩnh vực của bọn họ bị nén lại, chỉ có thể bảo vệ được tính mạng của mình. Phần lớn các binh sĩ xung quanh bị trực tiếp nướng chín, xé rách, thổi bay ở trong bầu trời.

Những người ở đầu tường thành quan sát, ánh mắt từng người rơi lệ. Trong nháy mắt cường quang kích thích phát ra, bọn họ chỉ có thể vận dụng chân khí loại bỏ sự tổn thương.