Hồng Liên Bảo Giám

Chương 766: Sai lầm của máy móc (1)




Nói như vậy, nguyên soái tuyên bố ra mệnh lệnh như vậy, sẽ khiến cho hắn mất đi tất cả ủng hộ trong đội quân. Nhưng Tưởng nguyên soái đã không cần tới nữa.

Sau khi ta chết, đâu cần quan tâm tới nước lũ ngập trời. Loại người như thế, không chỉ trên địa cầu mới có.

Lại kiên trì trong thời gian hai khắc, tất cả đều sẽ kết thúc.

Thần Lâm xuất hiện một sai lầm. Hắn xem đối thủ trở thành nhân loại bình thường để đối đãi. Nhưng sự điên cuồng của nhân loại, là điều máy móc không có cách nào lý giải được.

Cho dù Tưởng nguyên soái này là cường giả Binh Gia, lấy giết chóc mà sống. Cách làm này cũng sẽ phải chịu Thiên Đạo cắn trả. Chỉ là hắn tự kiêu, cho rằng sau khi mình tiến vào di tích Vũ Thánh, có thể thu được đột phá cực lớn, không gian phía bên này sẽ không lại bị Thiên Đạo thế giới này ảnh hưởng. Cho nên hắn mới dám hại chết trăm vạn đại quân của mình.

Loại pháp luật này của đế quốc Thiên Thần, cũng chỉ là nhằm vào loại chiến đấu nhỏ. Từ trước tới nay chưa từng có gia hỏa nào cấp bậc nguyên soái lại mất trí như vậy.

Loại luật pháp này tồn tại, không có khả năng không cần thiết. Ở trong chiến tranh, bình thường cần một ít hi sinh. Bình thường là quân đội quy mô nhỏ, lợi dụng địa hình, hoặc có chút trang bị đạo thuật đặc biệt, ngăn chặn đại quân của kẻ địch. Loại đội quân quy mô nhỏ là không thể đầu hàng. Một khi đầu hàng, toàn bộ bố trí chiến lược sẽ bị sụp đổ.

Nhưng đội quân, trên trăm vạn người tử chiến không lùi, như vậy sẽ dao động tới nền tảng của quốc gia. Lui lại mang tính chiến lược có đôi khi không phải là ý nghĩa xấu.

Đế quốc Thiên Thần quanh năm ở hải ngoại chinh chiến, đại quân canh phòng cũng chẳng qua là khoảng năm trăm vạn, còn bao gồm cả đội quân tinh nhuệ của Hoàng Gia.

Đây là không tính nơi binh tướng ngang ngược. Nơi ngang ngược, lại kiềm chế mỗi một hoàng thất ngang bướng. Đội quân của Hoàng Gia vẫn có rất nhiều địa phương cần đề phòng những kẻ ngang ngược tạo phản.

Cho nên nếu như hơn một trăm vạn đội quân này chết sạch sẽ, tổn thất của đế quốc Thiên Thần sẽ lớn hơn nhiều so với Tô Kính tưởng tượng. Trên địa phương, tất nhiên sẽ xuất hiện phản ứng. Đây cũng là chuyện Tô Kính vui vẻ nhìn thấy được.

Thần Lâm đương nhiên sẽ không gửi hy vọng, đám người Vô Niệm nhanh chóng đối phó được với Tưởng nguyên soái. Hắn cũng phải nghĩ một vài biện pháp. Ví dụ như, điều khiển càng nhiều chiến hạm di chuyển trên không trung, bắt đầu cố gắng hết mức phóng ra vũ khí tầm xa, ngăn cản đại quân của kẻ địch.

Chỉ là ở thế giới đạo thuật thịnh vượng này. Trình độ binh sĩ dày đặc, còn xa mới cao bằng thời đại vũ khí lạnh ở địa cầu. Chiến hạm di chuyển trên không trung vừa không có loại vũ khí đạn đạo có phạm vi lực sát thương cực lớn, cũng không có loại cơ pháo này có thể dùng kim loại rửa sạch trang bị trên mặt đất.

Ma tinh pháo có được hay không? Thật sự là được. Không có pháp khí hộ thân, Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ cũng có thể một pháo bắn gần chết.

Nhưng dưới một lần công kích dày đặc, chiến hạm di chuyển trên không trung lại tiêu diệt chưa đầy nghìn người. Cho dù giết chết cũng là trọng giáp tinh nhuệ. So sánh về giá cả cũng thấp một cách đáng thương.

Thần Lâm lập tức ý thức được chỗ có vấn đề. Hắn bắt đầu tự mình chỉ huy chiến hạm di chuyển trên không trung công kích.

Tổng cộng chừng sáu trăm chiếc chiến hạm di chuyển trên không trung, chiến hạm có trang bị hai khẩu ma tinh pháo loại nhỏ, sáu khẩu cỡ lớn. Tổng cộng lại chính là hơn một nghìn sáu trăm ma tinh pháo chuẩn bị bắn ra bất kỳ lúc nào.

Sau khi được làm nhỏ xuống, uy lực giảm xuống. Phạm vi công kích nhỏ đi, thời gian duy trì liên tục ngắn lại. Những thứ này đều là nhược điểm của ma tinh pháo. Thần Lâm biết, ưu điểm của ma tinh pháo là uy lực vẫn đủ để bắn chết bất kỳ người nào không tu luyện.

Hắn bắt đầu sử dụng ma tinh pháo, ở trên mặt đất tạo ra một khoảng cách tử vong. Trái lại gần binh sĩ khu vực này đều sẽ bị ma tinh pháo bắn giết.

Cứ như vậy, trước lỗ thủng của tường thành xuất hiện thêm một khu vực chân không với phạm vi năm trăm mét. Binh sĩ vọt vào chỗ này, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Đội quân của đế quốc Thiên Thần đương nhiên là tử chiến không lùi, nhưng không phải nhất định sẽ chịu chết, những binh sĩ này, không thể không vòng qua khu vực tử vong. Cứ như vậy, tốc độ xung phong lại giảm xuống.

Thần Lâm rất hài lòng, lại triệu tập chiến hạm, thiết lập ra khu vực tử vong thứ hai, khu vực tử vong thứ ba.

Những tử khu vực vong này đều rất nhỏ, không đủ để ảnh hưởng binh sĩ của đối phương công kích tường thành. Chỉ là sau khi thêm ba khu vực tử vong, mức độ công kích rõ ràng giảm xuống.

Quan quân của đế quốc Thiên Thần cũng là không biết phải làm gì. Kẻ địch chỉ bắn chết những binh sĩ ở vị trí này, đối với binh sĩ đi vòng qua, lại làm như không thấy. Cứ như vậy, bọn họ cũng không có cách nào chỉ huy binh sĩ mạnh mẽ xông qua những nơi thế này.

Tốc độ bị giảm xuống, trong chiến tháp của phật môn bắn ra tên nỏ, uy lực lại hoàn toàn bất đồng.

Thần Lâm thoả mãn nhìn thấy được, mỗi một binh sĩ bị tên nỏ bắn tỉa, tối đa chỉ cần bốn tên nỏ, là có thể giết chết một sĩ binh của kẻ địch.

- Cung tiễn thủ, tản ra.

Thấy kẻ địch dựa theo ý chí của mình, tập trung về phía một đoạn tường thành, lúc này Thần Lâm lại tự mình đi ra lệnh. Khu vực này tập trung tới gần một vạn quân địch, đang chuẩn bị chuyển hướng, vọt vào bên trong thành.

Cung tiễn thủ đầu tường thành, sớm là thành đánh nước tương. Tầm bắn của bọn họ không có cách nào tạo thành uy hiếp cho kẻ địch phía xa. Kẻ địch đến dưới thành, cũng sẽ không leo lên tường thành, mà sẽ đi đường vòng từ lỗ thủng đánh vào, cách bọn họ rất xa. Bỗng nhiên tập trung gần vạn người qua, những cung tiễn thủ đã sớm muốn bắn tới.

Mệnh lệnh của Thần Lâm thoáng cái được đưa ra. Hơn ba trăm cung tiễn thủ gần đó liền bắn ra mũi tên lông vũ bay loạn, lập tức tập trung đến, nhanh chóng giết nghìn người. Sau khi kẻ địch gặp hai nhóm công kích, số lượng cung tiễn thủ ở đầu tường thành, đã đạt đến con số bốn nghìn mấy.

Bốn nghìn người đi bắn một vạn người, đều là chức nghiệp cung tiễn thủ, hiệu quả có thể tưởng tượng được.

Thần Lâm dứt khoát quên mất thân phận tổng chỉ huy của mình, tự mình truyền ra ra mệnh lệnh. Sĩ quan cao cấp phía dưới đương nhiên khó chịu. Nhưng tốc độ Thần Lâm xử lý quá nhanh. Bọn họ ngay cả cơ hội đưa ra ý kiến cũng không có.

Đại quân của đế quốc Thiên Thần lại ở dưới cung tiễn thủ bắn bao trùm xuống, từng chút một xung phong liều chết tiến về phía bên trong thành thị.