Hồng Liên Bảo Giám

Chương 732: Sang quý cũng có đạo lý (1)




Tiên ngọc hoàn chỉnh đã bị hoàng thất lũng đoạn. Cho dù mình thu được tiên ngọc sứt mẻ, cũng có thể chế tạo ra chiến hạm di chuyển trên không trung hoàn mỹ. Nhưng mà đối kháng với công kích của tất cả Luyện Khí Sĩ dưới tiên nhân.

Đế quốc có chiến hạm cỡ lớn, căn bản lại không sợ cường giả Kim Đan nào. Đó là bởi vì có tiên ngọc tồn tại, năng lực phòng ngự của tấm lá chắn thứ nguyên, gần như là vô cùng vô tận. Bất kỳ công kích nào sau khi xuyên qua tấm lá chắn thứ nguyên, hiệu quả đều bị suy yếu tới cực điểm.

Nhưng thế cuộc trước mắt, mình quả thực bị tiện nghi hóa của đối phương khắc chế.

Đương nhiên, nếu nưh không có con xúc xắc vận mệnh tồn tại, Tô Kính cũng sẽ không sợ những thứ tiện nghi hóa này. Khôi lỗi khổng lồ, Ma Tượng, mấy thứ này, ở trong chiến tranh Thần Châu trước kia, đều không có thể tạo được tác dụng mang tính quyết định. Điều này đã được lịch sử chứng minh.

Hiện tại sở dĩ mình bó tay bó chân, hoàn toàn là bởi vì đối phương có một cái máy dối trá.

Loại máy móc dối trá này, không phải người xuyên qua có khả năng có sao?

Sáu đạo quân thần binh chờ đợi đối phương công thành,

Số lượng của kẻ địch vượt xa so với sáu đạo quân thần binh. Trong tay Tô Kính, cho dù tính cả tù binh tạo thành lính mới, cũng chỉ mới có hơn bảy mươi vạn người. Mà số lượng của kẻ địch ở phía tây đã gần hai trăm vạn.

Đại quân phía bắc còn chưa có tới. Về phía quân đội tiến đến Thông Thiên Tháp, số lượng khẳng định cũng đã ngoài một trăm vạn.

Sở dĩ muộn thế này đế quốc Thiên Thần mới đến, toàn bộ là bởi vì tập kết binh lực quá mức khổng lồ. Gần như là rót hết toàn lực tới chiến đấu. Đế quốc Thiên Thần nỗ lực sử dụng ưu thế trên phương diện số lượng, để đền bù số cường giả Kim Đan chưa đủ. Trong quá trình tranh đoạt tiên khí, cường giả của đế quốc Thiên Thần đã hao tổn không ít, bị thương càng nhiều hơn.

Đế quốc Thiên Thần bên kia cũng tương đối khẩn trương. Lần đầu tiên quyết đấu kỵ binh, hiển nhiên kỵ binh của đế quốc còn xa mới bằng quân tinh nhuệ của đối phương. Hơn nữa, ở thời điểm cường giả Binh Gia xuất thủ, cũng không có giết được một quan chỉ huy nho nhỏ của đối phương, thậm chí thiếu chút nữa khiến cho cường giả Binh Gia kia cũng ngã xuống.

Những cường giả Binh Gia này là con trai của quân thần đứng đầu đế quốc. Có thể nói là một người cường đại nhất trong số đệ tử Binh gia của toàn bộ đế quốc.

Kết quả, nếu không phải nhờ có con xúc xắc vận mệnh, con trai của quân thần sẽ chết trận.

Kẻ địch thật đáng sợ. Điều này làm cho quân đội của đế quốc cẩn thận tỉ mỉ chấp hành mệnh lệnh đến từ đại doanh, tuyệt đối không có nửa điểm chống cự.

Quan quân phía dưới đều cẩn thận, rất sợ sai sót một chi tiết nào, sẽ dẫn đến chỉnh thể bị sụp đổ.

Có con xúc xắc vận mệnh ở đó, chính là thanh kiếm 2 lưỡi. Nếu như nắm giữ không tốt, lực sát thương đối với bản thân cũng tương đối to lớn. Con xúc xắc vận mệnh chỉ là cho ngươi một cơ hội, một cơ hội thắng lợi, cũng không phải cho ngươi thắng lợi nhất định.

Nếu không, đây căn bản cũng không phải là thứ nhân gian có thể chứa được.

Sau bộ binh, những Ma Tượng và khôi lỗi to lớn đó cũng không có nhúc nhích. Nhóm vận chuyển đầu tiên là di chuyển xe ném đá.

Những xe ném đá này nhìn thế nào cũng khiến cho người ta cảm thấy buồn cười. Một khối gỗ lớn được kế hợp đơn giản lại cùng một chỗ. Phía dưới có lắp năm cặp bánh xe, liền được đẩy qua tường thành của đối phương.

Trên mỗi máy ném đá, chỉ có một tấm phù, ở vị trí trọng yếu của máy ném đá. Nếu như không có tấm phù này, thoạt nhìn loại máy ném đá này có thể tự mình tan ra bất cứ lúc nào. Càng miễn bàn tới đẩy ở trên đường.

Tô Kính nhìn thấy được những máy ném đá này, càng thêm buồn bực. Đây là thứ gì vậy?

Thứ này dứt khoát xem như là thứ bị Tạp Gia vứt bỏ lại năm đó. Ngay cả bia đỡ đạn cũng không tính. Trọng nỏ có thể phá hủy nó.

Chỉ có điều Ma Tượng di chuyển theo sau những máy ném đá này. Ở gần mỗi Ma Tượng đều có hơn mười người Luyện Khí Sĩ bảo vệ. Ma Tượng cũng tháo xuống nỏ lớn, phù tiễn tốt nhất phía sau.

Chỉ cần tháp đại bác trên đầu tường công kích, những Ma Tượng lập tức trở về trạng thái ban đầu, tiến hành đả kích chính xác.

Trên đỉnh đầu Ma Tượng có nỏ lớn, trên tầm bắn, chắc chắn sẽ không thấp hơn so với nỏ lớn ở đầu tường. Nỏ lớn ở đầu tường là do các binh lính sử dụng. Cho dù có đạo thuật chế luyện làm nền, cũng không thể đánh đồng được với tên nỏ cực lớn trong tay của Ma Tượng này.

Vũ khí có thể phá hủy máy ném đá, bản thân lại ở dưới sự uy hiếp của Ma Tượng.

Chẳng lẽ phải xuất động tất cả cường giả Kim Đan, đi tập kích Ma Tượng? Nói như vậy, lập tức sẽ đưa tới cường giả Kim Đan của đối phương chặn đường. Sau đó hai bên ở ngoài thành chiến đấu trên không trung.

Tô Kính không cảm thấy số lượng cường giả của mình ít. Vấn đề là, con xúc xắc vận mệnh của đối phương sẽ dẫn phát rất nhiều biến số. Hỗn chiến như vậy, sẽ khiến cho phía bên mình tử thương vô cùng nghiêm trọng. Cho dù cuối cùng thu được thắng lợi, cũng tạm thời không có lực lượng đi lên đất liền của quốc gia Tà Thần.

Tô Kính bồi dưỡng được số lượng Kim Đan khổng lồ. Nhưng hắn đã đưa tất cả đi tu xây Thông Thiên Tháp, đi tạo ra Tu La Trận, hay siêu độ trăm vạn vong hồn. Cơ hội như vậy, ai cũng không biết tới bao giờ mới có lần thứ hai.

Nghĩ tới đây, trong mắt Tô Kính đã lộ ra vẻ kiên quyết.

Hắn bỗng nhiên hạ một mệnh lệnh:

- Trong cuộc chiến lần này, ta không cần tù binh.

Các quân quan truyền đạt mệnh lệnh này xuống từng tầng một. Sau khi mệnh lệnh truyền đạt xuống được hoàn tất, toàn bộ phía trên thành thị mới đều bị một tầng huyết khí phóng lên cao bao trùm.

Shiến trường của sáu đạo quân thần binh đầy khí sát phạt, lập tức được kích phát ra. Đại quân của đế quốc Thiên Thần đang thành thạo tiến vào trong, bỗng nhiên cảm giác giống như va chạm vào phía trên một bức tường. Bước chân của toàn bộ đội quân đột nhiên chậm lại.

Công kích!

Trên đầu thành, đại pháo ngũ hành dẫn đầu phát động công kích. Bởi vì cuộc chiến đấu nhất định sẽ duy trì liên tục mấy canh giờ, khi tiến hành vòng công kích thứ nhất, thoạt nhìn là lãng phí năng lực của đại pháo ngũ hành. Nhưng trên thực tế là phát huy lớn nhất lực sát thương của nó. Ngoài ra không có con đường thứ hai.

Đầu tường có ánh sáng chớp động. Lúc này, Ma Tượng còn cách thành thị mới khoảng hơn bốn mươi dặm.