Người thiếu niên không ngờ tới uy lực của một tiếng rít gào này lại lớn tới mức như vậy. Thân thể hắn trực tiếp rơi xuống về phía mặt đất.
Trên không trung, hắn mạnh mẽ xoay người. Trước mắt hắn đã xuất hiện một dung nhan xinh đẹp. Một nữ quan ác ma giang hai cánh tay, ôm chặt hắn vào trong ngực, sau đó lại bốc cháy lên.
Trong bầu trời, một trái cầu lửa thật lớn đang tăng lên, lặng lẽ không một tiếng động. Trong nháy mắt, mặt đất không ngờ đã bắt đầu khô nứt, Trong nháy mắt nhiệt độ này đã đủ để giết chết cường giả Kim Đan.
Nữ quan ác ma với cảnh giới Kim Đan, thiêu đốt sinh mạng của bản thân, từ vực sâu đưa tới lửa vô tận, muốn cùng người thiếu niên kia đồng quy vu tận.
Túi da bên hông của người thiếu niên kia lóe lên một cái, mạnh mẽ thu nữ quan ác ma đang thiêu đốt vào trong túi da. Toàn thân hắn trên dưới đã bị bỏng một cách nghiêm trọng. Đổi lại thành cường giả Kim Đan bình thường, lúc này đã hóa thành tro tàn. Hắn là đệ tử Binh gia, lại học tập bí thuật của Âm Dương gia. Đối với nguy hiểm có dự cảm cực kỳ quỷ dị.
Một người nữ quan ác ma khác đi tới trước mặt người thiếu niên. Phía sau lưng của người thiếu niên, một cái bóng mãnh liệt nhào tới. Một trước một sau, kẹp người thiếu niên ở giữa. Lần này, ngọn lửa màu tím trực tiếp phun ra về phía thân thể của người thiếu niên. Những nữ quan ác ma này thậm chí ngay cả tro cốt cũng không còn, trực tiếp bị đốt cháy thành hư vô.
Người thiếu niên kia không chịu nổi đả kích như vậy, kêu thảm một tiếng. Lần này hắn thật sự ngã về phía mặt đất. Thân thể trên không trung không ngừng co quắp, nửa người đã thành tro bụi.
Lực sinh mạng của hắn ngoan cường. Thân thể bên phải còn đang nỗ lực giơ cánh tay ra, lấy vũ khí từ trong túi da.
Trên mặt đất, bộ xương khô thần binh khôi lỗi ở dưới sự công kích ngọc thạch của người thiếu niên kia, bay về phía sau, hung hăng đập vào phía trên người Tô Kính. Tô Kính cảm giác tất cả xương cốt trên người mình, đều bị gãy. Nếu như không phải nhờ có Thần Binh Luyện Cốt, hiện tại trong thân thể hắn sẽ không lại có nửa khối có thể gọi là xương.
Một ngụm máu tươi phun ra ngoài. Tô Kính cảm giác mảnh nhỏ nội tạng cũng từ trong miệng phun ra ngoài.
Một cái va chạm này, mang theo lực lượng nổ mạnh của ngọc thạch. Tô Kính không hôn mê, thuần túy là bởi vì Lục Đạo Thần Giám. Thần thức của hắn trên căn bản là không có trạng thái hôn mê.
Rõ ràng mấy trăm âm binh đã bị ngọc thạch làm cho phát nổ. Làm sao còn có lần công kích thứ hai?
Tô Kính biết xem như là tránh khỏi nguy cơ. Nhưng trong lòng hắn càng thêm lạnh giá. Thủ đoạn như vậy, nếu như mình không có bộ xương khô thần binh khôi lỗi ngăn cản một chút, vậy thật sự là tan xương nát thịt.
Lúc này Vô Niệm cuối cùng cũng chạy tới. Hắn nhìn thấy được Tô Kính trọng thương, không chút do dự phi thân lao về phía mặt đất. Hắn căn bản không quan tâm tới người thiếu niên đã chết một nửa. Phía sau lưng hắn, từng đóa hoa sen vàng nở ra, hoàn toàn bao trùm lấy hắn và Tô Kính ở trên mặt đất.
Sau đó Vô Niệm do dự một chút, hỏi:
- Thế tử, ngài có đan dược gì hay không?
Tô Kính miễn cưỡng hừ một tiếng, làm một động tác nuốt. trong không gian Hoàng Đĩnh Thần Ngọc này hiện tại đều chứa đan dược. Tất cả đều là đan dược nhằm vào các loại trạng thái, sử dụng cứu mạng. Dùng những đan dược này, chỉ cần Tô Kính hoàn toàn tỉnh táo, cái cổ không có bị nổ gãy, có thể trực tiếp đưa đan dược vào trong thân thể.
Nội tạng bị nghiền nát, đối với Tô Kính mà nói xem như là trọng thương. Ít nhất phải mất ba năm ngày, mới có khả năng tự mình đi lại được. Muốn hoàn toàn khôi phục, chính là phải nửa tháng trở lên.
Lần này, là Ngão Thiết Thú cứu mạng. Nếu không có một tiếng gào này của Ngão Thiết Thú...
Lúc này Tô Kính mới phát hiện, Ngão Thiết Thú cũng nằm trên mặt đất, mệt mỏi không phấn chấn. Bộ xương khô thần binh khôi lỗi đánh ra, tất cả đều là nhằm vào lực lượng Tô Kính phóng ra. Bản thân Ngão Thiết Thú cũng không có bị tổn thương gì. Nó không thể nhúc nhích, là vừa rồi phát ra lần rít gào kia, đã tiêu hao hết tất cả lực lượng của nó.
Lần này, nó bị thương vẫn nặng hơn so với Tô Kính.
Hiện tại Ngão Thiết Thú vô cùng hối hận. Nó căn bản không hiểu được vì sao, nhìn thấy cảnh Tô Kính gặp phải nguy hiểm, nó lại phấn đấu quên mình rống lên một tiếng này. Nó bị cắn trả nghiêm trọng. Từ khi nó sinh ra tới nay, đây là lần đầu tiên nó cảm giác mình sắp chết.
- Lui lại.
Sau khi Tô Kính nói ra hai chữ này, chỉ chỉ vào Ngão Thiết Thú. Vô Niệm gật đầu. Tay áo hắn cuốn một cái, lại thu Ngão Thiết Thú vào trong tay áo. Thu yêu thú, có thể dễ dàng hơn nhiều so với thu nhân loại.
Hai nghìn kỵ binh của đối phương, giờ phút này đã bị huỷ diệt hơn phân nửa. Vụ nổ mạnh vừa rồi, lại giết chết hơn ba trăm kỵ binh của đối phương. Tô Kính bên này, trong vụ nổ mạnh giữa không trung nổ, chết hơn một trăm người. Mấy trăm âm binh tất cả đều bị hủy diệt. Ưng Dương bởi vì giết quá ác liệt, đã đục thủng trận hình của đối phương, vượt qua khoảng cách phạm vi sát thương của vụ nổ mạnh, trái lại lông tóc không tổn hao gì.
Ưng Dương nhìn thấy được Tô Kính bị thương, hai mắt nhất thời biến thành màu đỏ tím. Đôi cánh phía sau lưng ra sức đánh một đòn. Sóng khí lại đẩy kỵ binh ở xung quanh ra. Thân hình hắn giống như tia điện, chớp mắt đã đến trên đỉnh đầu của người thiếu niên bị trọng thương. Trong tay hắn xuất hiện môt thanh đoản kiếm, chém mạnh xuống phía dưới. Người thiếu niên kia lắc cái cổ một cái. Thanh đoản kiếm lướt qua sát lỗ tai của người thiếu niên, đâm xuống mặt đất.
Bên tai người thiếu niên có máu tươi chảy dài. Hai cánh Ưng Dương hợp lại về phía trước.
Ầm ầm.
Cót tiếng động rất lớn vang lên. Người thiếu niên bị trọng thương này, bị hắn đánh cho tiến vào trong mặt đất, toàn thân đều biến mất không thấy.
Hai chân Ưng Dương nhẹ nhàng tìm kiếm một cái, nắm lấy cái túi da ở bên thắt lưng của người thiếu niên kia ra. Một tấm phù được dán lên. Cái túi da đang giãy dụa nhất thời yên tĩnh trở lại.
Hai tay Ưng Dương liên tục phóng ra lá bùa chú, trong nháy mắt lại dán cho dây lưng này hơn sáu mươi tầng.
Lúc này cánh hắn mới lại vỗ nhẹ, trở lại bên cạnh Tô Kính. Đi qua hoa sen màu vàng, hắn trực tiếp giao dây lưng cho Vô Niệm. Vô Niệm lấy một Hồ Lô nhét vào, trịnh trọng thu hồi.