Hồng Liên Bảo Giám

Chương 687: Khó đối phó (2)




Số lượng nhân khẩu khổng lồ khiến cho đế quốc có số lượng Luyện Khí Sĩ cũng tương đối đáng sợ.

Quốc gia Tà Thần đối với phương diện này, vẫn tương đối kiêng kỵ.

Ví dụ như pháp sư cấp thấp của quốc gia Tà Thần, tương đương với Luyện Khí Sĩ kỳ Tiên Thiên của đế quốc. Kỳ Tiên Thiên cũng chia rất nhiều cấp độ. Đã ngoài Tiên Thiên hậu kỳ, đế quốc đương nhiên cũng không có khả năng quá nhiều, nhưng Luyện Khí Sĩ mới vừa tiến vào kỳ Tiên Thiên, ở đế quốc, số lượng lại khó có thể làm công tác thống kê.

Những người này thoạt nhìn lực chiến đấu không được tốt lắm, nhưng phối hợp với chiến sĩ, phát ra lực lượng cũng tương đối đáng sợ.

Đặc biệt là đế quốc Luyện Khí Sĩ, am hiểu chính là pháp thuật ngũ hành, đối với lợi dụng tự nhiên cũng lớn hơn so với pháp sư rất nhiều.

Vì nguyên nhân này, công tước Tạp Lạc Tư mới có chút không được tự nhiên. Nhưng thần dụ của thần linh, hắn cũng không có cách nào chống lại. Rơi vào đường cùng, hắn lựa chọn con đường ở phía cực nam đi tiếp, chính là sợ đụng với hạm đội của đế quốc Đông Tần.

Hắn dự định, là lựa chọn một hòn đảo cực lớn hình thoi ở các nước Nam Hải, dẫn lực lượng của gia tộc qua, cũng không đặt chân ở quốc gia Tà Thần bên kia.

Nói cho cùng, hắn là một tín đồ giả, trong tay nắm số lượng pháp sư vong linh khổng lồ, mục sư thần quan đặc biệt ít. Gia tộc của hắn cũng không dựa vào lực lượng của Thần Điện.

Nếu có thể đặt chân ở Nam Hải bên này, vậy hắn sẽ từ từ kinh doanh, chế tạo một hạm đội lần nữa, ở chỗ này bắt nô lệ, chiêu mộ binh sĩ, phái đi Đông Tần.

Suy nghĩ của hắn giống như Tô Kính, tuyệt đối không muốn để cho gia tộc của mình binh sĩ, đi và đế quốc Đông Tần đập chết.

Suy nghĩ của Tô Kính là tương lai hắn từ Đông Tần chiêu mộ binh sĩ, sẽ sử dụng làm áp trận, người từ Nam Hải chiêu mộ tới tay, mới là bộ phận chủ yếu tạo thành đại quân, công thành đoạt đất.

Bởi vì quốc gia Tà Thần quá xa. Từ Đông Tần bổ sung nhân thủ quá khó khăn. Nếu như binh sĩ bên cạnh hắn, tất cả đều là chiêu mộ từ Nam Hải tới, mức độ trung thành cũng sẽ thành vấn đề.

Bây giờ còn chưa nhìn ra loại dấu hiệu này, nhưng dù sao đó là người từ Liên Bang chiêu mộ tới. Loại liên bang này, số lượng Tô Kính cần sẽ không quá nhiều. Rất nhiều hòn đảo, giá trị không cao, hắn sẽ trực tiếp đánh xuống.

Luyện Khí Sĩ cũng tốt, thủ đoạn của Binh Gia cũng được, đều có biện pháp mạnh mẽ ra mệnh lệnh cho người bình thường, tạo thành doanh tử sĩ.

Công tước Tạp Lạc Tư dứt khoát để cho hạm đội lao thẳng tới Vũ Thánh Đảo, muốn đối mặt với Tô Kính. Tô Kính người này cũng nhạy bén, ngẫu nhiên phát hiện đại địch, không lập tức để lộ ra thực lực bản thân, mà là đánh tiếng với Tô Kính.

Tô Kính cẩn thận, bảo cho bọn họ lui lại trấn giữ. Bởi vì mặc dù Thông Thiên Tháp còn chưa xây dựng xong, nhưng trên tầng thứ nhất đã có thể xây dựng vô số pháo đài.

Có những pháo đài này, hạm đội của đối phương cũng không có khả năng dễ dàng tiến vào đất liền. Trong tay mình, cường giả Kim Đan dần dần nhiều hơn, cũng không sợ không có cách nào giết chết được đối phương.

Đương nhiên, Tô Kính cũng không nỡ lấy cường giả Kim Đan trong tay ra làm chuyện đấu tranh anh dũng.

Chiến tranh không phải là so đấu thực lực cá nhân cao hay thấp. Ví dụ như Vô Niệm, nếu như ở trong quân đội, hiện tại đủ để chiếu cố trên bốn vạn binh sĩ. Nếu để cho hắn đi đơn thương độc mã chiến đấu, bị bốn vạn kẻ địch vây quanh, có hai Kim Đan yếu hơn so với hắn một chút, sẽ khiến cho hắn ngã xuống.

Đây là chiến đấu với quân độ của quốc gia Tà Thần. Quân đội của quốc gia Tà Thần, phần lớn binh sĩ là có tín ngưỡng, không có cách nào hình thành loại sát khí thuần túy như của đại quân đế quốc Đông Tần, đối với Luyện Khí Sĩ ảnh hưởng không lớn.

Nếu như mấy trăm tinh nhuệ của đế quốc Đông Tần tập trung cùng một chỗ, là có thể khiến cho một Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ xám xịt mặt mày. Thật sự dám trùng kích quân đội, Luyện Khí Sĩ này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Bây giờ Tô Kính dùng khoẻ ứng phó với mệt. Không quan tâm hạm đội của đối phương cường đại tới mức nào, trang bị vũ khí trên hạm đội cũng không thể so sánh được với một tòa thành thị. hơn sáu mươi cường giả Kim Đan Ưng Dương Thành trước đây đều ở đây. Hạm đội của mình căn bản không dám gióng trống khua chiêng lên đất liền, chỉ có thể ở trên mặt đất từ từ suy nghĩ biện pháp.

Hạm đội của Tô Kính lui trở về, lưu lại một chiếc thuyền. Chiếc thuyền này cũng ẩn thân, chỉ có thể sử dụng nhìn bằng mắt thường quan sát. Nếu sử dụng thần thức tra xét, sẽ tưởng nhầm là các loại sinh vật cá heo, thậm chí sẽ bị xem trở thành vật chết trôi lơ lửng ở trên mặt biển, tuyệt đối không phát hiện ra đó là chiến hạm.

Không có cảnh giới Kim Đan, thậm chí cái gì cũng không thăm dò điều tra ra được.

Chiếc thuyền này kiên nhẫn ẩn nấp ở trong sóng gió, bỏ qua đạo thuật bảo vệ, thuần túy dựa vào chất liệu cường hãn của thân hạm chống đỡ sóng gió, còn có yêu thú cấp thấp ngẫu nhiên xuất hiện.

Chiến hạm của quốc gia Tà Thần càng lúc càng gần, hạm trưởng chịu trách nhiệm về chiếc thuyền này cũng tương đối khẩn trương. Bọn họ theo dõi đối phương, dựa vào không phải là thiết bị bình thường trên thuyền, mà là một ít tàu ngầm không người đang dưới mặt biển.

Những tàu ngầm nho nhỏ này, không có lực công kích, tốc độ di chuyển kém, chỉ là có thể bị động tra xét hành tung hạm đội của đối phương. Đương nhiên, đây cũng là sản phẩm thất bại. Bên cạnh Tô Kính sản phẩm thất bại nhiều hơn so với sản phẩm thành công.

Cái gọi là sản phẩm thất bại, chưa chắc là không dùng được, chỉ là công dụng nhỏ, hoặc thuộc tính khó có thể cải tiến.

Khi chiến hạm của quốc gia Tà Thần gần đến trong phạm vi hơn hai trăm dặm, trên một chiếc chiến hạm Tô Kính lưu lại, bay lên một mũi tên cực lớn chiều dài ngoài năm trượng.

Sau khi cái mũi tên này bay lên, góc độ nghiêng là hướng lên. Trong nháy mắt nó đã bay lên độ cao hơn một nghìn trượng, vẫn đang kéo dài, phóng lên trên không trung. Chờ khi mũi tên được gọi là Phi Long này bay đến độ cao vạn trượng, chiến hạm trên mặt biển mới quay đầu thuyền, tốc độ nhanh hơn, xuất phát trở về phía địa điểm chỗ hải cảng Thông Thiên Tháp.

Mũi tên Phi Long này ở trên bầu trời vạn trượng, mũi tên cũng bốc cháy lên, tốc độ bay đã nhanh tới mức đạt tới gấp mười lần vận tốc âm thanh. Khoảng cách hơn hai trăm dặm, mặc dù không phải là tới ngay lập tức, nhưng khi trạm canh gác của công tước Tạp Lạc Tư phát hiện ra mũi tên Phi Long, đã không kịp tránh né.