Đám người Tô Kính đã trốn ra khỏi khu vực thật sự nguy hiểm, nhưng vẫn đang tiếp tục chạy trốn.
Bởi vì mặt đất đã xuất hiện một lỗ thủng đường kính vượt quá mười dặm. Tất cả mọi thứ trong Ưng Dương Thành đều không tồn tại. May mà, vì ngụy trang, đội quân của đám người Tô Kính đã sớm rút về ngoài thành và trên thuyền.
Tô Kính truyền đạt mệnh lệnh nhổ trại. Doanh địa cách Ưng Dương Thành còn có hơn hai mươi dặm, lập tức bỏ qua tất cả những thứ không cần thiết, ném trang bị đáng giá lên trên chiến xa, ở dưới sự thúc giục của Luyện Khí Sĩ, toàn bộ chạy trốn về hướng bắc.
nham thạch nóng chảy phóng lên cao, thời gian rơi xuống, đã bao trùm toàn bộ Ưng Dương Thành. Mặt đất chấn động, lắc lư kịch liệt. Dãy núi phía nam, thân núi đổ nát, mặt đất chấn động, hình thành sóng thần mãnh liệt. Sóng biển cao vượt quá hai mươi trượng, còn đang trung điệp lao về phía trước, chạy về hướng tây.
Hạm đội không trốn đi, ở dưới sóng biển như vậy, cũng chỉ có thể chìm nghỉm.
Đám người Tô Kính cũng không tách nhau ra. Bọn họ đã bay ở trên không trung. Bộ đội tinh nhuệ trong tay, đều theo bộ đội của Tô Kính trên đất liền, di chuyển về hướng bắc.
- Không có khả năng!
Tô Kính đối Đường Hà nói:
- Ngươi cung cấp đại pháo ngũ hành, sử dụng cái gì?
- Chính là ngọc thạch cao cấp bình thường. Ngươi nghĩ rằng ta bỏ được tiên ngọc mang ra sử dụng chắc?
Đường Hà cũng phiền muộn. Lần này, không nghĩ tới lại tạo thành phiền phức lớn như vậy. Trăm vạn nhân khẩu trong Ưng Dương Thành này, đều chết hết.
Nham thạch nóng chảy phun ra đến trên không trung, rơi xuống vị trí của Ưng Dương Thành ban đầu, hình thành một miệng núi lửa cực kỳ khổng lồ. Khói đặc nhẹ nhàng tung bay tản về bốn phương tám hướng. Trong bầu trời, rất nhanh có mây đen rậm rạp, lôi điện cùng lúc.
Ánh lửa bắn ở trên mây đen, hình thành một màu sắc dữ tợn. Thời điểm đám mây cuồn cuộn, không ngờ mơ hồ có mùi phù văn tự nhiên.
Mộ Ngân Mâu và Tô Mộ ở trên không trung, cũng rất không vui nhìn tai họa phía dưới. Bọn họ đi ra chinh chiến, không phải là để tàn sát bình dân. Nhưng lần này, lại có trên trăm vạn người đã chết.
Bốn người bọn họ đều là hạng người thủ đoạn độc ác. Tô Kính có thể là một người nhân từ nhất trong đó. Nhưng bây giờ, Đường Hà cũng có chút không thể tiếp nhận được kết quả này. Bởi vì điều này hoàn toàn là phải chết không nhất thiết, chết không có chút ý nghĩa nào, không có tạo thành bất kỳ lợi ích gì đối với thế giới này.
Nhiều nhân loại như vậy, lại vô duyên vô cớ biến mất. Ngay cả hai chữ hi sinh cũng chưa nói tới.
Đây không phải là kết quả bọn họ mong muốn. Những người này cũng không phải là kẻ địch của bọn họ.
- Đây là chiến tranh sao?
Cuối cùng vẫn là Tô Kính thở dài, nói:
- Ta sẽ để cho Vô Niệm nghĩ biện pháp, tiêu trừ oán khí ở đây.
Đường Hà gật đầu, không nói gì. Lai lịch cuiả Vô Niệm, hắn biết rõ ràng. Đó là cao tăng phật môn, đầu nhập Đạo Môn, cả môn phái đều bỏ qua tín ngưỡng phật môn.
Nhưng thủ đoạn của phật môn, bọn họ vẫn có biện pháp thi triển ra, dựa vào phật khí còn sót lại, muốn làm vẫn không có chút vấn đề nào.
- Các vị, ta muốn chỗ tòa Ưng Dương Thành này. Mọi người nguyện ý nhường lại không?
Tô Kính hỏi.
Đường Hà ngây ra một lúc, nói:
- Tùy ngươi, lần này, tổn thất thực sự cực lớn.
Hắn nói tổn thất, là mười hai đại pháo ngũ hành. Hắn lại cống hiến ba cái. Ban đầu hắn cho rằng, tối đa những đại pháo bị hao tổn, quay lại sửa chữa một chút, vẫn có thể sử dụng được. Bây giờ nghĩ cũng không cần nghĩ, khẳng định đều đã trở thành cặn bã.
Tòa Ưng Dương Thành này đã bị hủy, Tô Kính muốn nó, cũng chỉ có thể ở tại chỗ cải tạo, bỏ ra cái giá trị xa xỉ để chế tạo. Đường Hà không biết Tô Kính muốn chỗ này làm gì. Dù sao, đối với hắn mà nói, ở đây đã là một mảnh tử địa.
Mộ Ngân Mâu cũng gật đầu, đáp ứng.
Chuyện lại được quyết định như vậy. Tô Kính sẽ phái binh hợp tác của hai người, lại đánh hạ một tòa thành thị vùng duyên hải. Ở đây tất cả lại thuộc về Tô Kính.
Bình nguyên phía ngoài thành vốn là địa phương màu mỡ. Nhưng ở đây sau khi phát sinh tai họa, nham thạch nóng chảy, tro núi lửa đã phá hủy thôn trang. Trong khoảng thời gian ngắn, ở đây trên cơ bản lại là một nơi địa ngục nhân gian.
Tô Kính biết sử dụng đạo thuật, có thể khiến cho nơi đây một lần nữa biến thành đất đai màu mỡ, giá cũng không lớn. Chỉ là tiêu hao quá nhiều thời gian.
Tô Kính an bài nhân thủ, đi thu thập hạm đội. Hắn bảo Tô Mộ chịu trách nhiệm tất cả, mình dẫn theo người bên cạnh, vẫn dừng lại ở gần đống đổ nát Ưng Dương Thành. Ở đây đã không phải là địa điểm thích hợp để nhân loại sinh tồn. Nhưng đối với nữ quan ác ma mà nói, mùi nham thạch nóng chảy này, thật đúng là thân thiết.
Tô Kính thu thập nữ quan ác ma, tổng cộng còn có hơn sáu trăm chín mươi người. Phần lớn, đã có cảnh giới Kim Đan. Đáng tiếc bọn họ bị quy tắc của thế giới này áp chế. Đối mặt Kim Đan cũng có chút mệt mỏi. Đối mặt với kẻ địch cảnh giới Trúc Cơ, lại có ưu thế áp đảo.
Nếu như không phải như vậy, Tô Kính dựa vào mấy trăm nữ quan ác ma này, cũng đủ để càn quét kẻ địch rồi.
Hoàng đế bệ hạ vẫn rất khôn khéo. Thực lực ác ma quá cường đại, đi tới thế giới này, bị áp chế càng nhiều. Còn không bằng chỉ dùng ác ma bình thường, sau khi ở thế giới này nâng cao lực lượng, đó là nâng cao chân chính. một phần lực lượng này, chắc chắn sẽ không bị áp chế quá lớn.
Các nữ quan ác ma, vùi đầu vào trong nham thạch nóng chảy, bắt đầu lục soát còn có vật gì lưu lại hay không.
Các nữ quan ác ma ở trong nham thạch nóng chảy, thật đúng là tìm được một vài thứ. Ví dụ như thi hài cường giả Binh Gia. Truyền nhân cường giả Binh Gia này tương đương với Kim Đan lục trọng. Nếu không phải bị đại pháo ngũ hành bắn chụm lạ, hắn căn bản không có khả năng chết dễ dàng như vậy.
Cho dù như vậy, hắn còn có thể lưu lại thi thể miễn cưỡng dính liền với nhau, coi như là kỳ tích.
Xương cột sống của thi hài này, là hoàn chỉnh nhất. Tô Kính biết, có thể dùng để luyện khí. Hắn cũng không có lòng tôn kính gì, thẳng thắn thu vào, chuẩn bị để dùng cho Tô Mộ tu bổ trường tiên của nàng.
Có xương sống lưng này, trường tiên của Tô Mộ, chắc chắn sẽ không duy trì tình trạng bị hủy hoại liên tục nữa.
Trên thân thể cường giả Binh Gia này gần như gần với cảnh giới Vũ Thánh, thật ra có một trang bị không gian không bị hư hỏng, các trang bị khác, lại đều bị phá hủy.